Hiện tại Tính Nhiên đột nhiên cảm giác được hiện tại giáo dục cấp cao còn tồn tại một vài hạn chế.

Đặc biệt là công tác đào tạo tiến sĩ, hậu tiến hẳn là nên thêm vào một vài Chương trình học mới, ví dụ như «Nên kết giao với nữ giới như thế nào », «Làm sao để trở thành một người chồng ưu tú », « Làm sao để con gái được vui vẻ », « Làm sao để hài lòng mẹ vợ....

Dù sao tất cả mọi người đều đã trưởng thành, suốt quá trình dài ở trường học đều không có thời gian kết giao với bạn gái, nên không có nhiều kinh nghiệm đối đãi người khác phái.

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên đột nhiên cảm giác được đây là một phương hướng nghiên cứu rất có tiềm lực!

Dù sao người như mình có cả khối người

Nhưng mà chính mình coi như may mắn, gặp được Cảnh Nghiên.

Anh cảm thấy Trần Thương ở lĩnh vực này hẳn là chí ít có kỹ năng của hậu tiến sĩ!

Nghĩ đến hôm qua bác sĩ Trần một mặt chân thành nói với mình nên trân trọng, Tỉnh Nhiên đột nhiên cảm thấy người này nhất định là một người có kinh nghiệm trong chuyện đó, có lẽ anh nên cùng bác sĩ Trần giao lưu trao đối nhiều hơn, học hỏi lẫn nhau.

Đều nói đồng hành là oan gia, đều là làm về Ngoại khoa lồ ng ngực khắng định sẽ tâm tồn khúc mắc. Đam Mỹ Hài

Nhưng Tỉnh Nhiên xưa nay không cho rằng như vậy, anh cảm thấy một người bạn hợp tác là mấu chốt của thành công.

Mục tiêu của anh không chỉ có riêng làm một chủ nhiệm khoa thong dong tự tại ở Đông Dương Nhất Đại, mà cái anh ta cần chính là một hậu thuẫn vững chắc, mượn đó để tạo nên một đội ngũ ngoại khoa lồ ng ngực ưu tú.

Nhưng... Sau khi trở về, tốt xấu nửa nọ nửa kia, nơi không tốt cũng nổi bật ra, đó chính là khuyết thiếu một người bạn hợp tác ưu tú.

Mà Trần Thương kỳ thật cũng rất không tệ, tuổi trẻ, có năng lực, cách làm người cũng thiện lương.

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên quyết định mời Trần Thương tới ăn một bữa cơm.

Dù sao mới đến, anh cũng không có bạn bè, Trần Thương tựa hồ là một lựa chọn tốt.

Làm người trượng nghĩa, chân thành!

Cũng không có nhiều tiểu tâm tư, hẳn là có thể kết giao một phen.

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên căm lấy điện thoại, bấm số Trần Thương

Lúc này, Trần Thương vừa mới tỉnh ngủ, nhìn thấy “Tỉnh Nhiên gọi điện đến, tim đập có chút mạnh và loạn nhịp, lỡ như... Cảnh Nghiên tìm mình tính số, nên làm sao đây?

Đúng! Lỡ như là Cảnh Nghiên, có khi gọi nhầm số!

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhấc máy, nhưng anh lại không mở miệng nói ra bất cứ lời nào:"..."

Tỉnh Nhiên nhìn thấy kết nối, vội vàng nói: "Bác sĩ Trần, cậu rảnh không? Cùng đi ăn một bữa cơm trưa

Tỉnh Nhiên thở dài, ngượng ngùng cười một tiếng: "Đúng vậy, hôm qua không nghe lời khuyên của cậu, gửi ảnh đó cho vợ, nên đoán chừng trong thời gian sắp tới tôi sẽ không có cơm ăn..."

Trần Thương cam đoan mình tuyệt đối không cười trên nỗi đau của người khác: "Được rồi, vậy hãy để tôi mời đi, dù gì bác sĩ Tỉnh cũng vừa mới tới Đông Dương, vẫn chưa quen thuộc nơi này lắm, chúng ta hãy hẹn ở Thiên Nhai đi."

Không biết vì sao, Trần Thương có chút đau tim nhìn Tỉnh Nhiên.

Vào giữa mùa hè, Trần Thương đưa Tỉnh Nhiên tới một tiệm lẩu với những món ngon đặc sắc.

Hai người ăn khí thế ngất trời.

Trò chuyện cũng khí thế ngất trời!

Thử đánh giá nghiêm túc một lần, Trần Thương chợt nhận ra người tên Tỉnh Nhiên này tính cách cũng không tệ, có thể học nghiệp kiếp sống lâu dài, khiến Tỉnh Nhiên không bị lây nhiễm với những người kia ở bệnh viện.

Ngược lại rất thẳng thản, thậm chí có chút đơn thuần!

Sau khi ăn xong, Tỉnh Nhiên chân thành nhìn Trần Thương: "Bác sĩ Trần, tôi cảm giác chúng ta là người chung một đường”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện