Tiền Lâm nói vậy thật là làm cho Trần Thương hơi ông tâm!
Tại sao lại có chút mong mỏi chứ?
Hơn nữa còn có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trảo!
Nghĩ tới tương lai cái nào đó không được miêu tả, Trần Thương không nhịn được tiểu kích động một phen..
Trần Thương: "Nhưng làm vậy không tốt lắm nha?"
Tiền Lâm lòng đây căm phẫn: "Có cái gì mà không tốt? Anh hai của tôi ơi? Mối thù cướp vợ, trên đầu anh đã mọc cỏ xanh biếc thành như vậy còn không tốt cái gì nữa?"
Câu nói này... Lập tức làm cho bình gas trong lòng Trần Thương ầm ầm bốc cháy.
Trần Thương đứng dậy liền đi, Tiên Lâm nhịn không được vỗ tay hai cái: "Thế này mới đúng chứ!” "Không đúng! Chúng tôi đã chia tay từ lâu rồi, nên lúc này, cũng không thể gọi là đội nón xanh được, "Trần Thương đột nhiên quay người, nghiêm túc nói.
Tiền Lâm sững sờ, bắt đầu trầm mặc: "Giấu nỗi hận trong lòng là sẽ qua chuyện sao!?"
Trần Thương trầm mặc, mặc dù bản thân mình cũng không quan tâm Cảnh Nghiên lảm, nhưng cảm giác bị bạn trai mới xuất hiện của cô ấy hạ thấp mình, đúng là giống như hương vị của dưa chua, chua chua.
...
...
Hai người tiến vào hội trường, tìm một chỗ ngồi xuống.
Hiệu trưởng đang phát biểu, dù sao đây cũng là lễ khai giảng, hiệu trưởng ít nhiều cũng phải lên phát biếu.
Nhưng, bài diễn thuyết mà lão hiệu trưởng đang đọc đối với Tiền Lâm cùng Trần Thương mà nói, rõ ràng là đang lãng phí thời gian.
Lúc này, hiệu trưởng đã phát biểu xong, đến lượt Tiền Lượng lên đài.
Trần Thương đẩy Tiền Lâm: "Đại bá của cậu lên rồi kia.”
Tiền Lâm giữ im lặng, Trần Thương hiếu kỳ xoay người lại, thì phát hiện Tiền Lâm đang cầm một cây bút tô tô vẽ vẽ cái gì đó lên một cuốn vở.
Thấy vậy, Trần Thương cũng không hiểu chuyện gì!
"Cậu đang viết cái gì vậy?”
Tiền Lâm cười thần bí: "Bắt đầu độ khó Địa Ngục rồi!"
Nói xong, Tiền Lâm căm điện thoại lên, đưa cho Trần Thương xem: "Thấy không? Hiện tại Tỉnh Nhiên đã có thành tựu! Chúng ta cũng phải từng bước lăn lượt đánh vỡ!"
"Nhưng anh cứ yên tâm, tôi đã cho ngươi phân loại, chia ra các giai đoạn cùng các nhiệm vụ phủ hợp”
Sau khi nói xong,Tiền Lâm cầm quyển sách nhỏ đưa cho Trần Thương: "Anh xem đi, khi mới vào năm nhất đại học, tên đó đã nhận được học bổng bồi dưỡng đặc biệt cấp quốc gia, khi vào năm thứ hai đại học... Đến năm thứ ba đại học đã thành công phát biểu bài luận văn học thuật hạch tâm cấp quốc gia đầu tiên, năm thứ tư đại học phát biểu bài luận văn đầu tiên về ảnh hưởng của thừa số SOI cao tới 1.3 phút, năm thứ năm đại học, hẳn tham gia giải thi đấu sinh viên cách tân lập nghiệp, nhận được giải đặc biệt trong giải thi đấu thanh niên lập nghiệp, nhận được quỹ tài trợ 20 vạn để lập nghiệp, cũng trong năm đó, sau khi sáng ý hoàn thiện, ý tưởng đó của hắn được công ty y dược Thụy Đức mua với giá một trăm vạn, sau đó phát biểu một bài luận văn về ảnh hưởng của thừa số SCI 4.7 phút!
"Đây đều là thành tựu của hắn trong khoa chính quy, năm đó cậu ta đã đùng 451 điểm thi đậu vào Hiệp Hòa, tôi cũng đã tra được lý lịch huy hoàng của cậu ta khi ở Hiệp Hòa!”
Sau khi nói xong, Tiền Lâm dùng một loại ánh mắt như chó đẻ nhìn Trần Thương: "Tiểu ân nhân, anh yên tâm đi, có tôi ở đây, chúng ta nhất định sẽ xử lý cái tên Tỉnh Nhiên này thật gắt gao, giúp cho anh ta hiếu được, muốn tìm bạn gái phải học cách phân tích nặng nhẹ, phân tích hẳn bạn trai cũ của cô gái đó ngưu bức cỡ nào!"
"Hiện tại, chúng ta chỉ thiếu một vài số liệu, tổng thể mà nói đã hoàn thành”
Trần Thương ngơ ngác nhìn quyển sách nhỏ Tiền Lâm đưa tới, có chút nghẹn họng nhìn trân trối, cô mẹ nó đang đùa tôi hả?
Nhìn cả một đóng thành tựu của Tỉnh Nhiên, Tiền Lâm thở dài: " Tôi đoán, tin tức cụ thể có lẽ sẽ khác tình huống thực tế một chút, nhưng cũng sẽ không quá nhiều đâu, hiện tại chỉ chờ đến lượt cậu ta diễn thuyết, xem thử còn có thống kê nào chưa hoàn toàn, chúng ta sẽ hoàn thiện tiếp các thông kê đó là được rồi!”
"Tiểu ân nhân, anh đừng quá lo lắng, dựa theo kinh nghiệm ngồi nghe người ta diễn thuyết nhiều năm nay của tôi, trong lúc hẳn diễn thuyết, tuyệt đối sẽ chém gió ngưu bức, nhất định sẽ nói rõ ràng nhưng kì tích, quang huy đã đạt được, đến lúc đó chúng ta một lần nữa chải vuốt quy nạp tổng kết một phen. Bảng biểu có thể hoàn thành!"
Tại sao lại có chút mong mỏi chứ?
Hơn nữa còn có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trảo!
Nghĩ tới tương lai cái nào đó không được miêu tả, Trần Thương không nhịn được tiểu kích động một phen..
Trần Thương: "Nhưng làm vậy không tốt lắm nha?"
Tiền Lâm lòng đây căm phẫn: "Có cái gì mà không tốt? Anh hai của tôi ơi? Mối thù cướp vợ, trên đầu anh đã mọc cỏ xanh biếc thành như vậy còn không tốt cái gì nữa?"
Câu nói này... Lập tức làm cho bình gas trong lòng Trần Thương ầm ầm bốc cháy.
Trần Thương đứng dậy liền đi, Tiên Lâm nhịn không được vỗ tay hai cái: "Thế này mới đúng chứ!” "Không đúng! Chúng tôi đã chia tay từ lâu rồi, nên lúc này, cũng không thể gọi là đội nón xanh được, "Trần Thương đột nhiên quay người, nghiêm túc nói.
Tiền Lâm sững sờ, bắt đầu trầm mặc: "Giấu nỗi hận trong lòng là sẽ qua chuyện sao!?"
Trần Thương trầm mặc, mặc dù bản thân mình cũng không quan tâm Cảnh Nghiên lảm, nhưng cảm giác bị bạn trai mới xuất hiện của cô ấy hạ thấp mình, đúng là giống như hương vị của dưa chua, chua chua.
...
...
Hai người tiến vào hội trường, tìm một chỗ ngồi xuống.
Hiệu trưởng đang phát biểu, dù sao đây cũng là lễ khai giảng, hiệu trưởng ít nhiều cũng phải lên phát biếu.
Nhưng, bài diễn thuyết mà lão hiệu trưởng đang đọc đối với Tiền Lâm cùng Trần Thương mà nói, rõ ràng là đang lãng phí thời gian.
Lúc này, hiệu trưởng đã phát biểu xong, đến lượt Tiền Lượng lên đài.
Trần Thương đẩy Tiền Lâm: "Đại bá của cậu lên rồi kia.”
Tiền Lâm giữ im lặng, Trần Thương hiếu kỳ xoay người lại, thì phát hiện Tiền Lâm đang cầm một cây bút tô tô vẽ vẽ cái gì đó lên một cuốn vở.
Thấy vậy, Trần Thương cũng không hiểu chuyện gì!
"Cậu đang viết cái gì vậy?”
Tiền Lâm cười thần bí: "Bắt đầu độ khó Địa Ngục rồi!"
Nói xong, Tiền Lâm căm điện thoại lên, đưa cho Trần Thương xem: "Thấy không? Hiện tại Tỉnh Nhiên đã có thành tựu! Chúng ta cũng phải từng bước lăn lượt đánh vỡ!"
"Nhưng anh cứ yên tâm, tôi đã cho ngươi phân loại, chia ra các giai đoạn cùng các nhiệm vụ phủ hợp”
Sau khi nói xong,Tiền Lâm cầm quyển sách nhỏ đưa cho Trần Thương: "Anh xem đi, khi mới vào năm nhất đại học, tên đó đã nhận được học bổng bồi dưỡng đặc biệt cấp quốc gia, khi vào năm thứ hai đại học... Đến năm thứ ba đại học đã thành công phát biểu bài luận văn học thuật hạch tâm cấp quốc gia đầu tiên, năm thứ tư đại học phát biểu bài luận văn đầu tiên về ảnh hưởng của thừa số SOI cao tới 1.3 phút, năm thứ năm đại học, hẳn tham gia giải thi đấu sinh viên cách tân lập nghiệp, nhận được giải đặc biệt trong giải thi đấu thanh niên lập nghiệp, nhận được quỹ tài trợ 20 vạn để lập nghiệp, cũng trong năm đó, sau khi sáng ý hoàn thiện, ý tưởng đó của hắn được công ty y dược Thụy Đức mua với giá một trăm vạn, sau đó phát biểu một bài luận văn về ảnh hưởng của thừa số SCI 4.7 phút!
"Đây đều là thành tựu của hắn trong khoa chính quy, năm đó cậu ta đã đùng 451 điểm thi đậu vào Hiệp Hòa, tôi cũng đã tra được lý lịch huy hoàng của cậu ta khi ở Hiệp Hòa!”
Sau khi nói xong, Tiền Lâm dùng một loại ánh mắt như chó đẻ nhìn Trần Thương: "Tiểu ân nhân, anh yên tâm đi, có tôi ở đây, chúng ta nhất định sẽ xử lý cái tên Tỉnh Nhiên này thật gắt gao, giúp cho anh ta hiếu được, muốn tìm bạn gái phải học cách phân tích nặng nhẹ, phân tích hẳn bạn trai cũ của cô gái đó ngưu bức cỡ nào!"
"Hiện tại, chúng ta chỉ thiếu một vài số liệu, tổng thể mà nói đã hoàn thành”
Trần Thương ngơ ngác nhìn quyển sách nhỏ Tiền Lâm đưa tới, có chút nghẹn họng nhìn trân trối, cô mẹ nó đang đùa tôi hả?
Nhìn cả một đóng thành tựu của Tỉnh Nhiên, Tiền Lâm thở dài: " Tôi đoán, tin tức cụ thể có lẽ sẽ khác tình huống thực tế một chút, nhưng cũng sẽ không quá nhiều đâu, hiện tại chỉ chờ đến lượt cậu ta diễn thuyết, xem thử còn có thống kê nào chưa hoàn toàn, chúng ta sẽ hoàn thiện tiếp các thông kê đó là được rồi!”
"Tiểu ân nhân, anh đừng quá lo lắng, dựa theo kinh nghiệm ngồi nghe người ta diễn thuyết nhiều năm nay của tôi, trong lúc hẳn diễn thuyết, tuyệt đối sẽ chém gió ngưu bức, nhất định sẽ nói rõ ràng nhưng kì tích, quang huy đã đạt được, đến lúc đó chúng ta một lần nữa chải vuốt quy nạp tổng kết một phen. Bảng biểu có thể hoàn thành!"
Danh sách chương