Trần Thương yên lặng: "Không đến mức, khung xương của ngươi còn hơi nhỏ, hơi gầy, hơn nữa cơ bắp đều có khác nhau rất lớn."

Phó Ngọc Lan ngại ngùng cười một tiếng: "Bọn hắn nói ta là trai kute 14 tuổi!"

Trần Thương: "...

Ngay cả Phó Ngọc Phương cũng lộn xộn, lúng túng dùng tay đỡ trán thở dài, làm sao ta lại có một đứa em gái như thế chứt

Trần Thương không thể không cảm khái, đều sinh ra cùng một mẹ, khác biệt sao lại lớn như vậy chứ?

Phó Ngọc Phương thì chỉ cần giơ tay nhấc chân đều có hương vị của một người phụ nữ, còn Phó Ngọc Lan này chỉ chênh lệch mười tuổi nhưng tính cách lại thua kém nhiều như thế.

Bỗng nhiên Trần Thương có một ý tưởng, chẳng lẽ ngực nhỏ thật có thể ảnh hưởng tính cách của nữ hài nhỉ?

Nhưng Trần Thương cũng lập tức bắt đầu đứng dậy khoa tay, cẩn thận quan sát xem nữ hài nhi thích hợp nhất với phương thức bơm ngực nào, không phải chỉ cần phải quan sát, còn cần dùng tay cảm thụ ngực, cơ bắp, độ đàn hồi của làn da, vân vân...

Khoảng mười mấy phút sau, sau khi Trần Thương kiểm nghiệm một phen, cũng coi là có một chút hiểu rõ.

"Ngực của ngươi tuyến thể rất ít, hàm lượng mỡ cũng tương đối ít, cho nên mới rất phẳng, thuộc về chứng vú nhỏ điển hình."

"Thế nhưng... Da của ngươi rất đàn hồi, nhưng cơ nhục bộ ngực không phải rất đủ, tuyến thể cũng rất ít, cho dù là bơm thêm vào thì đích thật cũng có chút khó khăn! Khó khăn chủ yếu là sau này, ta lo lắng sau này ngươi thường xuyên khiêu vũ sẽ làm cho ngực giả lệch vị trí"

Phó Ngọc Lan lập tức thở dài: "Đúng vậy! Ta đi Hàn Quốc người ta cũng nói như vậy, hắn nói ta dù bơm ngực giả, cũng không thể ổn định lại, bởi vì ta thường khiêu vũ, vận động quá mạnh sẽ dẫn đến không đối xứng, căn bản là không cách nào vững chắc, cho dù là thành công... Cũng quá sức!"

"Hơn nữa, vẫn tồn tại rất nhiều phong hiểm, giống như bị lệch vị trí, thậm chí có thể bởi vì huyệt khang không xứng có thể làm cho thay đổi lộ ra ngoài, quá nhiều di chứng!"

Trần Thương cười nói: "Đương nhiên, cũng không phải không thể nào làm được."

Lần này, hai mắt Phó Ngọc Lan sáng lên: "Ngươi nói là... Có cơ hội?"

Trần Thương gật đầu: "Ừm!"

Phó Ngọc Lan giống như đã xem qua rất nhiều tư liệu: "Vậy ngươi nói ta có thể dùng mỡ trong cơ thể mình sao?"

Trần Thương đứng dậy dạo qua một vòng, quả quyết nói: "Không thểt"

Phó Ngọc Lan quá gầy, khu vực mỡ quá ít.

"Nha! Được rồi, ta cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút. Trước kia, ta cho rằng sau khi mập ngực sẽ lớn, ta đã cố gắng ăn rất nhiều... Nhưng ăn vào rồi thì cái bụng còn lớn hơn ngực, lúc ấy ta đã giác ngộ, ta trời sinh vô duyên với ngực lớn! Chỉ có thể tranh thủ thời gian giảm béo, sớm biết còn cần mỡ, khi đó ta dứt khoát không giảm béo, chuyển mỡ sang vị trí khác là tốt rồi!" Phó Ngọc Lan thở dài.

Sau khi hiểu rõ một phen, Phó Ngọc Lan hạ quyết tâm muốn thử một chút, dù sao sau này mà có xảy ra vấn đề lại nói tiếp!

Dù sao một đời làm người, mà lại là phụ nữ, cũng không thể bình thường chịu đựng như thế được? Cái này chết rất biệt khuất!

Nghĩ tới đây!. Kiếm Hiệp Hay

Phó Ngọc Lan nhìn Trần Thương: "Bác sĩ, ngươi dùng giả thể tốt nhất cho ta! Cũng muốn lớn nhất, ít nhất là D, ta muốn E! Ta muốn lớn nhất có thể!"

Trần Thương lắc đầu: "Không được, ngươi không chịu được."

Phó Ngọc Lan: "DI Không thể nhỏ hơn." Trần Thương: "Lớn nhất B."

Phó Ngọc Lan: "Không thể thương lượng một chút sao, © được không?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện