Trần Thương nói: "Đi để y tá kiểm tra nhiệt độ cơ thể cùng huyết áp. Đúng, để Lệ Na đẩy máy đo biểu đồ nhịp tim tới, chuẩn bị đo nhịp tim."
Tân Duyệt đứng dậy, đi ra bên ngoài.
Trần Thương đóng cửa lại, quay người nhìn chằm chăm người đàn ông: "Ngươi muốn tự sát hả?"
Người đàn ông sững sờ, cười ha ha: "Đúng vậy, ta sống còn có ý nghĩa gì?"
"Vợ ta vì muốn chữa bệnh cho ta, đã bán hết những đồ vật có thể bán trong nhà, ta sống như vậy còn không bằng chết đi cho rồi."
Trần Thương: "Ngươi có con không?”
Người đàn ông nghe nhắc đến con, nhịn không được thở dài: "Ta có ba đứa con, đứa lớn nhất là nữ, đã tiểu học năm ba, đứa thứ hai cũng là nữ, sáu tuổi còn chưa đến trường, đứa thứ ba chỉ có bốn tuổi, là con trai, là một đứa bé rất ngoan, là vì ta nên nó phải chịu đủ thiệt thòi, vì xem bệnh cho ta, từ nhỏ nó đã không có cơ hội được mặc quần áo mới, nếu như ta lại khám bệnh tốn tiền, bé con đừng nói đi học, sợ là sẽ chết đói."
"Ta được một sợi thép trong nhà, sau đó đi thật xa, vừa rồi chắc đâm vào trái tim rồi."
Trần Thương nhìn thoáng qua người đàn ông: "Ngươi không đâm trúng trái tim..."
Người đàn ông thở dài: "Phim trên TV đều là gạt người."
Trần Thương:...
Bỗng nhiên hắn cũng không biết nói cái gì, là cảm khái phim truyền hình lầm người, hay là may mắn đã dạy sai.
Cảm giác này giống như mua thuốc trừ sâu muốn tự sát, kết quả thất bại vì mua phải thuốc giả.
Người đàn ông nói tiếp: "Ta từ Lữ Lương ngồi xe lửa đến thủ đô, đi xem Thiên An Môn, thật tốt, thủ đô thật xinh đẹp, thật đồ sô, sau đó lại ngồi xe lửa đến... Cuối cùng đến An Dương."
"Ta phát hiện... Còn sống thật là tốt... Ta không muốn chết, ngươi có thể cứu ta không?"
"Còn có, giúp ta rút sợi thép này ra có được hay không, ta rất khó chịu, hai ngày này ngực ta cứ có cảm giác bị nghẹn rất khó chịu."
"Ta không có tiền... Thế nhưng hiện tại ta cũng không muốn chết, bác sĩ ngươi mau cứu ta được không?"
[ Đinh! Phát động nhiệm vụ, tâm nguyện của Chu Vĩnh Vượng, hoàn thành tâm nguyện của Chu Vĩnh Vượng, có thể đạt được điểm kỹ năng + 5, túi phúc đặc biệt + 1, cấp bậc lâm sàng + 1. ]
Trần Thương hít sâu một hơi, nhiệm vụ ban thưởng hết sức phong phú.
Trần Thương: "Ngươi sao có thể ngồi được xe lửa?"
"Ta nói ta đi khám bệnh, nhân viên phục vụ sợ ta chết, cho nên an bài cho ta lên giường nằm, ta nói ta không có tiền, bọn hắn mua phiếu miễn phí cho ta."
Lúc này, Tân Duyệt mang theo mấy người Thường Lệ Na đi đến.
Thường Lệ Na: "Bác sĩ tiểu Trần, nhiệt độ cơ thể: 38. 8 độ C, huyết áp: 130/70 mmHg."
Trần Thương gật đầu, có khả năng là vết thương bị nhiễm trùng dẫn đến phát sốt.
"Kéo máy đo nhịp tim đến đây, ta xem thử tình huống trái tim như thế nào."
Thường Lệ Na gật đầu, thận trọng nhìn người đàn ông, nói: "Ngươi nằm ở trên giường, ta sẽ đo biểu đồ nhịp tim cho ngươi."
Người đàn ông ngượng ngùng nói: "Người ta rất bẩn, sợ làm bẩn giường."
Thường Lệ Na lòng mền nhữn: "Không sao hết, ngày mai chúng ta vừa vặn phải thay ga giường."
Người đàn ông nằm xuống, sợi thép còn nghịch ngợm run lên, dọa Thường Lệ Na khẽ run rẩy.
Thế nhưng khi làm biểu đồ nhịp tim, Thường Lệ Na gặp khó khăn: "Bác sĩ Trần, phải dán V2 chỗ nào đây?"
Đầu sợi thép vừa vặn cắm phía trên vị trí V2. Trần Thương: "Dán ở bên cạnh đi, không ảnh hưởng." Biểu đồ nhịp tim rất nhanh đã có kết quả.
Nhịp xoang, trục điện tim lệch phải, cơ bản vấn đề không lớn.
Trần Thương đứng dậy, đem cởi áo ngắn tay và quần đùi của mình ra, đưa cho người đàn ông: "Mặc xong quần áo đi rồi ta dẫn ngươi đi chụp X quang, xem thử tình huống sợi thép như thế nào."
Người đàn ông lắc đầu: "Ta không có tiền."
Trần Thương: "Ta trả tiền cho ngươi."
Tân Duyệt đứng dậy, đi ra bên ngoài.
Trần Thương đóng cửa lại, quay người nhìn chằm chăm người đàn ông: "Ngươi muốn tự sát hả?"
Người đàn ông sững sờ, cười ha ha: "Đúng vậy, ta sống còn có ý nghĩa gì?"
"Vợ ta vì muốn chữa bệnh cho ta, đã bán hết những đồ vật có thể bán trong nhà, ta sống như vậy còn không bằng chết đi cho rồi."
Trần Thương: "Ngươi có con không?”
Người đàn ông nghe nhắc đến con, nhịn không được thở dài: "Ta có ba đứa con, đứa lớn nhất là nữ, đã tiểu học năm ba, đứa thứ hai cũng là nữ, sáu tuổi còn chưa đến trường, đứa thứ ba chỉ có bốn tuổi, là con trai, là một đứa bé rất ngoan, là vì ta nên nó phải chịu đủ thiệt thòi, vì xem bệnh cho ta, từ nhỏ nó đã không có cơ hội được mặc quần áo mới, nếu như ta lại khám bệnh tốn tiền, bé con đừng nói đi học, sợ là sẽ chết đói."
"Ta được một sợi thép trong nhà, sau đó đi thật xa, vừa rồi chắc đâm vào trái tim rồi."
Trần Thương nhìn thoáng qua người đàn ông: "Ngươi không đâm trúng trái tim..."
Người đàn ông thở dài: "Phim trên TV đều là gạt người."
Trần Thương:...
Bỗng nhiên hắn cũng không biết nói cái gì, là cảm khái phim truyền hình lầm người, hay là may mắn đã dạy sai.
Cảm giác này giống như mua thuốc trừ sâu muốn tự sát, kết quả thất bại vì mua phải thuốc giả.
Người đàn ông nói tiếp: "Ta từ Lữ Lương ngồi xe lửa đến thủ đô, đi xem Thiên An Môn, thật tốt, thủ đô thật xinh đẹp, thật đồ sô, sau đó lại ngồi xe lửa đến... Cuối cùng đến An Dương."
"Ta phát hiện... Còn sống thật là tốt... Ta không muốn chết, ngươi có thể cứu ta không?"
"Còn có, giúp ta rút sợi thép này ra có được hay không, ta rất khó chịu, hai ngày này ngực ta cứ có cảm giác bị nghẹn rất khó chịu."
"Ta không có tiền... Thế nhưng hiện tại ta cũng không muốn chết, bác sĩ ngươi mau cứu ta được không?"
[ Đinh! Phát động nhiệm vụ, tâm nguyện của Chu Vĩnh Vượng, hoàn thành tâm nguyện của Chu Vĩnh Vượng, có thể đạt được điểm kỹ năng + 5, túi phúc đặc biệt + 1, cấp bậc lâm sàng + 1. ]
Trần Thương hít sâu một hơi, nhiệm vụ ban thưởng hết sức phong phú.
Trần Thương: "Ngươi sao có thể ngồi được xe lửa?"
"Ta nói ta đi khám bệnh, nhân viên phục vụ sợ ta chết, cho nên an bài cho ta lên giường nằm, ta nói ta không có tiền, bọn hắn mua phiếu miễn phí cho ta."
Lúc này, Tân Duyệt mang theo mấy người Thường Lệ Na đi đến.
Thường Lệ Na: "Bác sĩ tiểu Trần, nhiệt độ cơ thể: 38. 8 độ C, huyết áp: 130/70 mmHg."
Trần Thương gật đầu, có khả năng là vết thương bị nhiễm trùng dẫn đến phát sốt.
"Kéo máy đo nhịp tim đến đây, ta xem thử tình huống trái tim như thế nào."
Thường Lệ Na gật đầu, thận trọng nhìn người đàn ông, nói: "Ngươi nằm ở trên giường, ta sẽ đo biểu đồ nhịp tim cho ngươi."
Người đàn ông ngượng ngùng nói: "Người ta rất bẩn, sợ làm bẩn giường."
Thường Lệ Na lòng mền nhữn: "Không sao hết, ngày mai chúng ta vừa vặn phải thay ga giường."
Người đàn ông nằm xuống, sợi thép còn nghịch ngợm run lên, dọa Thường Lệ Na khẽ run rẩy.
Thế nhưng khi làm biểu đồ nhịp tim, Thường Lệ Na gặp khó khăn: "Bác sĩ Trần, phải dán V2 chỗ nào đây?"
Đầu sợi thép vừa vặn cắm phía trên vị trí V2. Trần Thương: "Dán ở bên cạnh đi, không ảnh hưởng." Biểu đồ nhịp tim rất nhanh đã có kết quả.
Nhịp xoang, trục điện tim lệch phải, cơ bản vấn đề không lớn.
Trần Thương đứng dậy, đem cởi áo ngắn tay và quần đùi của mình ra, đưa cho người đàn ông: "Mặc xong quần áo đi rồi ta dẫn ngươi đi chụp X quang, xem thử tình huống sợi thép như thế nào."
Người đàn ông lắc đầu: "Ta không có tiền."
Trần Thương: "Ta trả tiền cho ngươi."
Danh sách chương