Tiêu Điền Hoa nói tình cảm dạt dào vô cùng kỳ diệu, làm cho đến Trần Thương hắn cũng tin bảy tám phần!

Sao ta không biết mình ngưu bức như vậy chứ?

Thật lâu sau, Trần Thương mới nói: "Tiêu tỷ... Ngài đây là..."

"Tiêu Điền Hoa lập tức cười: "Không có chuyện gì, chuyện khác ngươi đừng quản, ngươi phụ trách thiết kế thật tốt là được, chuyện khác để ta phụ trách, ngày mai †a sẽ nói một chút với Trương Chí Tân."

"Đúng, còn về giá cả, ta nghĩ, phí thiết kế 10 vạn, tiền phẫu thuật... Ngươi để người khác làm cũng được, chính mình làm cũng được, đều có thể! Đám gái già kia, trong nhà tiền cũng không ít, tiểu Trần ngươi phải cố gắng! Tuyệt đối đừng thủ hạ lưu tình."

Nghe được Tiêu Điền Hoa nói vậy, Trần Thương không khỏi đau lòng thay cho những phú bà kia, trong đầu nhớ tới một câu: Vốn là đồng căn sinh, lẫn nhau rán đến khuê mật!

Nhưng... Trần Thương bị Tiêu Điền Hoa nói trong lòng vui vẻ.

Dù sao Tiêu Điền Hoa làm như vậy cũng vì trợ giúp mình, nghĩ nghĩ: "Tiêu tỷ, cảm ơn ngài!"

Tiêu Điền Hoa vội vàng cười nói: "Tiểu Trần, cám ơn †a làm gì, ta làm như vậy đối với ta cũng có chỗ tốt, là ta dẫn bọn hắn tới làm phẫu thuật, ngươi suy nghĩ một chút bọn hắn có thể không cảm tạ ta sao? Chuyện làm ăn chính là như vậy, tuy là giúp ngươi nhưng ta còn có thể nhận được mấy cái ân tình, sau này có chuyện gì cứ nói với ta."

"Thị trấn An Dương này không lớn, Tiêu tỷ tỷ của ngươi vẫn có chút năng lực!"

Điểm này Trần Thương tin!

Không có chút năng lực sao dám đi giội phân Trương Chí Tân?

Trần Thương gật đầu: "Vậy ta cảm ơn Tiêu tỷ trước, chiều nay chúng ta gặp nhau được không, buổi chiều ta trực tiếp đi qua."

Hai người hẹn xong địa điểm, buổi chiều gặp mặt tại Bệnh viện chỉnh hình Chí Tân.

"Tiêu Điền Hoa còn không yên tâm, trực tiếp gọi điện thoại cho Trương Chí Tân, nói chuyện này với hẳn một chút.

Nhưng không nói nhiều như vậy, nói chính là để Trương Chí Tân nâng đỡ Trần Thương một chút, giúp hắn làm tốt chuyện này, sau này sẽ giới thiệu giúp hắn mấy hộ khách.

Trương Chí Tân nghe xong lời này khẳng định là vui vẻ vô cùng!

Dù sao chuyện tốt như thế ai có thể từ chối?

Đừng nói nâng đỡ Trần Thương, chính là nâng hắn thành tiểu tổ tông ta đều vui lòng!

Trương Chí Tân nghĩ tới nghĩ lui, thiết kế cho Trân Thương một giấy chứng nhận!

Thậm chí mang theo Từ Nhu đi đặt mua cho Trần Thương một bộ trang phục có giá trị không nhỏ!

Buổi chiều!

Trần Thương vừa mới tới cửa bệnh viện chỉnh hình, "Từ Nhu vội vàng đưa hắn đến lầu hai: "Bác sĩ Trần, Bác sĩ Trương đang chờ ngươi đấy."

Trần Thương vẻ mặt mờ mịt.

Trương Chí Tân thấy Trần Thương đến, lập tức mừng rỡ: "Cuối cùng ngươi cũng đến, tiểu tổ tông của ta a!"

"Trần Thương vội vàng kéo dài khoảng cách, vẻ mặt cảnh giác: "Trương lão sư, hai ta không thân chẳng quen, ngươi cũng đừng loạn nhận tổ tông... Ta chết ngươi khẳng định không được chia một phân tiền, ta hoa thôi ngươi cũng không có khả năng kế thừa!"

Trương Chí Tân tức giận một bạt tay trên lưng Trần Thương: "Ngươi hỗn tiểu tử này! Ta nói với ngươi, ngươi sắp phát đạt!"

Trần Thương hiếu kỳ sững sờ: "Phát đạt? Có ý gì?"

Trương Chí Tân cười nói không? Tiêu tỷ tỷ của ngươi!"

"Còn giả ngu với ta..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện