THÔNG TIN TRUYỆN:
- Tác giả: Thẩm Duy Biệt
- Thể loại: Ngôn tình Đô thị Truyện teen Điền văn
- Số chương: 74
Thanh Xuân Ai Không Hoang Phí
Bộ truyện Thanh Xuân Ai Không Hoang Phí vừa xuất bản chương mới, quý bạn đọc hãy trải nghiệm bộ truyện , đưa ra các bình luận và nhận xét bên dưới, giúp metruyen.cc tiếp tục chọn lọc các bộ truyện mới và hay, đăng tải mỗi ngày.
Giới thiệu nội dung:
Thanh xuân có ai mà không hoang phí, và ai lại đi hoang phí thanh xuân của ai. Thanh xuân mỗi người đều không giống nhau, có bao nhiêu sắc màu, có bao nhiêu đần độn vô vị, chỉ riêng người đó mới biết.Cô, Thẩm Duy Nhiên, là một cô học sinh bình thường, nhưng thanh xuân của cô lại không giống những người khác, từ thời thiếu niên ngây thơ tới lúc trưởng thành, từ tình yêu tình bạn tới tình thân vĩnh cửu, mọi thứ đều là bi thương.Hoa đào nở là mùa tương ngộ, cánh hoa điêu tàn kia có lẽ sớm đã chú định bọn họ có duyên màkhông phận. Ai là khách qua đường của ai, và ai sẽ vì ai mà dừng lại?Thẩm Duy Nhiên: "Em chỉ là không dám yêu..."Giang Thần Hi: "Còn bảy năm? Mười năm thì sao?"Loan Mộng: "Thì ra nhất kiến chung tình là có thật."Giang Thải Dĩnh: "Xin lỗi, em chỉ là có thói quen yêu anh."Tưởng Thần: "Anh cứ nghĩ đời này anh sẽ không thể yêu được người khác."Ngô Tuyết: "Kiêu ngạo như em lại vì anh mà cúi đầu."Thượng Quan Thành: "Xin lỗi, yêu em, lại tổn thương em."Dịch Huyên: "Mình chỉ là khách qua đường trong sinh mệnh của cậu.
Danh sách chương
- Chương 74: Bước vào trò chơi
- Chương 73: Chơi trò chơi
- Chương 72: Hạnh phúc xa xôi như vậy
- Chương 71: Bí mật ẩn sâu
- Chương 70: Rạp chiếu phim
- Chương 69: "Vô tình gặp" Giang Thần Hi
- Chương 68: IQ đi đâu rồi?
- Chương 67: Đại gia giả nghèo
- Chương 66: Bugatti Veyron
- Chương 65: Bất ngờ tỏ tình
- Chương 64: Chị Tĩnh uy vũ
- Chương 63: Quá nhiều thứ không chắc chắn
- Chương 62: Trộm tài khoản
- Chương 61: Tin nhắn QQ
- Chương 60: Chiếc váy màu đỏ
- Chương 59: Bởi vì quan tâm
- Chương 58: Mèo hoang cũng biết khóc
- Chương 57: Ai chọc ai
- Chương 56: Tay sai không dễ làm
- Chương 55: Tay sai miễn phí
- Chương 54: Thỏ nhỏ PK sói xám
- Chương 53: Ba năm sau
- Chương 52: Phiên ngoại: Thượng Quan Thành
- Chương 51: Phiên ngoại: Giang Thần Hi (2)
- Chương 50: Phiên ngoại: Giang Thần Hi (1)
- Chương 49: Không ai quá ngây thơ
- Chương 48: Ai mới thật sự là trò đùa?
- Chương 47: Chẳng qua chỉ là bảy năm mà thôi
- Chương 46: Chị biết không?
- Chương 45: Casablanca
- Chương 44: Cậu không phải ánh nắng của tớ
- Chương 43: Hèn mọn đến bụi bặm
- Chương 42: Ngô Tuyết chung phòng với Thẩm Duy Nhiên
- Chương 41: Giang Thải Dĩnh chăm sóc Thẩm Duy Nhiên
- Chương 40: Thích cậu là chuyện của tớ!
- Chương 39: Là bạn sao?
- Chương 38: Thẩm Duy Nhiên hôn mê
- Chương 37: Loan Mộng ngất xỉu
- Chương 36: Giang Thải Dĩnh khóc
- Chương 35: Đau đớn
- Chương 34: Nỗi đau của Ngô Tuyết
- Chương 33: Giang Thải Dĩnh và Ngô Tuyết
- Chương 32: Loan Mộng xấu hổ
- Chương 31: Cuộc đối thoại trong phòng bệnh
- Chương 30: Thượng Quan Thành
- Chương 29: Giang Thần Hi biến mất
- Chương 28: Người con trai xa lạ
- Chương 27: Tai nạn xe
- Chương 26: Bí mật bị chôn vùi
- Chương 25: Vui vẻ mới là lớp ngụy trang tốt nhất
- Chương 24: Loan Mộng và Giang Thải Dĩnh
- Chương 23: Chờ đợi dưới gốc hoa anh đào
- Chương 22: Cuộc gọi của ai?
- Chương 21: Bạn ơi đừng khóc!
- Chương 20: Thời gian của một bài hát
- Chương 19: Nháo như vậy đủ chưa?
- Chương 18: Giành giật "Máy ảnh"
- Chương 17: Máy ảnh DSLR
- Chương 16: Cái gọi là sập bẫy chẳng qua là đi mua sắm mà thôi!
- Chương 15: Một lần mơ, một lần đau khổ
- Chương 14: Cậu không thật sự vui vẻ
- Chương 13: Có lẽ phải từ bỏ mới có thể tới gần cậu
- Chương 12: Giằng co với "Sườn heo chua ngọt"
- Chương 11: "Quán cơm" hay "Nhà hàng"?
- Chương 10: Chất độc đã vào xương tủy
- Chương 9: Sóng gió từ chiếc váy
- Chương 8: Chiếc váy lưu sa của Ngô Tuyết
- Chương 7: Lần đầu gặp Trần Tĩnh
- Chương 6: Sao mặt lại đỏ như vậy?
- Chương 5: Dịch Huyên, quá khứ quá đau thương
- Chương 4: Anh như ánh sáng, ấm áp tới mức khiến người ta không thể từ chối
- Chương 3: Quen biết Loan Mộng
- Chương 2: Giang Thần Hi
- Chương 1: Hồi ức là đau thương