THÔNG TIN TRUYỆN:
- Tác giả: Thiên Sơn Trà Khách
- Thể loại: Ngôn tình Trọng sinh Cổ đại
- Số chương: 217
Đích Gả Thiên Kim
Bộ truyện Đích Gả Thiên Kim vừa xuất bản chương mới, quý bạn đọc hãy trải nghiệm bộ truyện , đưa ra các bình luận và nhận xét bên dưới, giúp metruyen.cc tiếp tục chọn lọc các bộ truyện mới và hay, đăng tải mỗi ngày.
Giới thiệu nội dung:
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM “MẶC VŨ VÂN GIAN” - NGÔ CẨN NGÔN, VƯƠNG TINH VIỆT ĐÓNG CHÍNHTiết Phương Phỉ là tiểu thư của Tiết gia ngay từ năm mười sáu tuổi đã nổi danh khắp kinh thành về tài mạo song toàn,cùng năm ấy nàng được gả cho lang quân như ý, hai vợ chồng ân ái hòa thuận.ba năm sau ngày thành thân,thì hắn lang quân đỗ Trạng Nguyên.Tuy nhiên lúc bần hàn có nhau còn khi phú quý thì phụ nàng do bản tính hắn tham tước lộc, vì làm phò mã, coi nàng làm vật cản trên đường đến với công chúa, giết thê diệt con.Công chúa kiêu căng đứng ở trước nàng châm chọc: Dù cho dung mạo ngươi tuyệt sắc, tài học vô song, cuối cùng chẳng qua chỉ là nữ nhi của một quan lại nhỏ, bổn cung nghiền chết ngươi…… đơn giản cũng như nghiền chết một con kiến!Thanh danh bị bẩn, treo cổ tự sát, ấu đệ vì đòi công đạo lại bị cường quyền hại chết, cha già nhận được tin dữ này bệnh không dậy nổi buông tay nhân gian.Hồng Hiếu năm bốn mươi hai, đệ nhất mỹ nhân Yến Kinh Tiết Phương Phỉ hương tiêu ngọc vẫn, sống lại trong thân thể thiên kim thủ phụ Khương Lê rơi xuống nước!Một chân bước vào nhà cao cửa rộng, việc xấu xa dơ bẩn tầng tầng không dứt. Các đường yêu ma quỷ quái, đầu trâu mặt ngựa, nàng ăn miếng trả miếng đòn lại trả đòn.Tâm địa đã từng mềm mại, hiện giờ sắc như lưỡi dao! Khương Lê thề, không bao giờ nhỏ bé như hạt bụi mặc người giẫm đạp, kiếp này, án oan bình phủ, báo huyết hải thâm thù!Hắn là Quốc công gia trẻ tuổi nhất Bắc Yến, tàn ác xinh đẹp, hỉ nộ vô thường, trong phủ thu thập kỳ hoa thế gian.Mỗi người đều nói thiên kim thủ phụ Khương gia nhị tiểu thư thanh linh đáng yêu, phẩm chất cao quý, thuần khiết lương thiện như đóa sen trắng.Hắn hồng y rực rỡ, cười khanh khách hỏi lại: “Đóa sen trắng sao? Rõ ràng chính là hoa ăn thịt người không nhả xương.”Khương Lê: “Quốc công cẩn thận gãy tay.”Cơ Hành: “ Hoa ăn thịt người hung ác như vậy, đương nhiên là đoạt về trong phủ trấn trạch rồi.”
Danh sách chương
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121