Hắn nói mà không e dè, liá»n hưá»ng Hoà ng Phá»§ Cẩn mà bái.
Coi như Hoà ng Äế cho hắn vinh dá»±, nhưng nhìn thấy thân vương, vẫn phải dùng Äại lá» .
Hoà ng Phá»§ Cẩn giữ chặt hắn, khẽ khom ngưá»i: "Thẩm lão gia, xin miá» n lá» Äi, bá»n vương cÅ©ng chá» là từ tình nghÄ©a trưá»c Äây mà tá»i, cÅ©ng không phải là phụng má»nh thá» sát, không mặc quan phục, không cần giữ lá» tiết."
Thẩm lão gia liá»n cÅ©ng thuáºn thế Äứng dáºy, kéo cánh tay cá»§a hắn, lại thân thiết nói vá»i Tô Mạt: "Tô tiá»u thư, tháºt Äúng là trÄm nghe không bằng má»t thấy, lão già ta Äã sá»m muá»n gặp ngươi má»t lần, chẳng qua là vẫn không có cÆ¡ há»i."
Bá»n há» mặc dù có buôn bán hợp tác, chá» là Tô Mạt không xuôi nam, Thẩm lão gia không thượng bắc, hai ngưá»i trá» thà nh nghe tên không thấy mặt.
Những ngưá»i chá» á» phÃa sau Thẩm lão gia, thấy Hoà ng Phá»§ Cẩn cùng Tô Mạt, cÅ©ng bỠánh sáng ngạo nhân nà y chấn nhiếp, từng ngưá»i má»t Äá»u không dám thá» mạnh, cho Äến thấy Vân Thiếu Khanh, có ngưá»i cÅ©ng không nhá»n ÄÆ°á»£c mặc cảm tá»± ti, không dám nhìn gần.
Thẩm lão gia ÄÆ°á»£c Thẩm Phá» giá»i thiá»u lại hà n huyên cùng Vân Thiếu Khanh, mặc dù Vân Thiếu Khanh Äá» má»i ngưá»i giá»i thiá»u là tá»i Äây vân du, nhưng ánh mắt Thẩm lão gia sắc bén, tá»± nhiên có thá» nhìn ra hắn không phải ngưá»i bình thưá»ng, tuyá»t Äá»i cÅ©ng không cháºm trá» .
Mà lão vá»i Ngụy An Lương thì là ngưá»i quen lâu nÄm, tình như phụ tá», tá»± nhiên cà ng không có gì khách sáo.
Thẩm Tinh Tinh nhìn phụ thân thấy mình, thế nhưng không vui mừng như thưá»ng ngà y, ngược lại lại kéo tay Hoà ng Phá»§ Cẩn cùng Tô Mạt, láºp tức cảm thấy mất mát, cà ng thêm mất hứng.
Nà ng tiến lên trưá»c: "Cha! Ta Äã trá» vá»."
Lão liếc nà ng má»t cái, trong lá» mÅ©i hừ má»t tiếng: "Còn biết trá» lại, ta cho là ngươi chÆ¡i Äến phát Äiên á» bên ngoà i dã rá»i Äấy. Còn không dẫn ÄÆ°á»ng, má»i vương gia cùng Tô tiá»u thư và o nhà Äi."
Bá»i vì Hoà ng Phá»§ Cẩn cùng Tô Mạt từ trưá»c Äến giá» Äá»u khiêm tá»n, Thẩm Phà m Không cÅ©ng biết, cho nên cÅ©ng không thông báo cho quan phá»§ Äá»a phương.
Quan phá»§ Äá»a phương tá»± nhiên cÅ©ng Äã biết, trưá»c Äó và i ngà y Äã tá»i thÄm viếng thương lượng qua, ý tứ Thẩm lão gia là , nếu bá»n há» cải trang, tá»± nhiên tức là không muá»n kinh Äá»ng quan phá»§, nếu bá»n há» Äá»u tá»i, chá» sợ sẽ chá»c ngưá»i trên không vui.
Cho nên quan phá»§ Äá»a phương cÅ©ng không dám tiếp cáºn, dù là không mặc quan phục cÅ©ng không dám, bá»n há» hoặc là nghe nói hoặc là Äã lÄ©nh giáo qua tÃnh khà Tá» vương, chÃnh là tÃnh cách tiá»n trảm háºu tấu.
HÆ¡n nữa Thẩm lão gia nghÄ© kế cho bá»n hắn, thanh cao ngạo thế vương gia như Tá» vương, những quan viên kia chá» ná»nh bợ, tháºm chà tất cả như thưá»ng, không tuyên không phải yết kiến, ngược lại cà ng có thá» là m vui lòng hắn.
Nếu cá» xu ná»nh lấy lòng, chá» sợ còn chá»c giáºn Äến mức bá» tá» lên, tháºm chà trá»±c tiếp lá»t quan chức, váºy thì sẽ náo nhiá»t rá»i.
Coi như Hoà ng Äế cho hắn vinh dá»±, nhưng nhìn thấy thân vương, vẫn phải dùng Äại lá» .
Hoà ng Phá»§ Cẩn giữ chặt hắn, khẽ khom ngưá»i: "Thẩm lão gia, xin miá» n lá» Äi, bá»n vương cÅ©ng chá» là từ tình nghÄ©a trưá»c Äây mà tá»i, cÅ©ng không phải là phụng má»nh thá» sát, không mặc quan phục, không cần giữ lá» tiết."
Thẩm lão gia liá»n cÅ©ng thuáºn thế Äứng dáºy, kéo cánh tay cá»§a hắn, lại thân thiết nói vá»i Tô Mạt: "Tô tiá»u thư, tháºt Äúng là trÄm nghe không bằng má»t thấy, lão già ta Äã sá»m muá»n gặp ngươi má»t lần, chẳng qua là vẫn không có cÆ¡ há»i."
Bá»n há» mặc dù có buôn bán hợp tác, chá» là Tô Mạt không xuôi nam, Thẩm lão gia không thượng bắc, hai ngưá»i trá» thà nh nghe tên không thấy mặt.
Những ngưá»i chá» á» phÃa sau Thẩm lão gia, thấy Hoà ng Phá»§ Cẩn cùng Tô Mạt, cÅ©ng bỠánh sáng ngạo nhân nà y chấn nhiếp, từng ngưá»i má»t Äá»u không dám thá» mạnh, cho Äến thấy Vân Thiếu Khanh, có ngưá»i cÅ©ng không nhá»n ÄÆ°á»£c mặc cảm tá»± ti, không dám nhìn gần.
Thẩm lão gia ÄÆ°á»£c Thẩm Phá» giá»i thiá»u lại hà n huyên cùng Vân Thiếu Khanh, mặc dù Vân Thiếu Khanh Äá» má»i ngưá»i giá»i thiá»u là tá»i Äây vân du, nhưng ánh mắt Thẩm lão gia sắc bén, tá»± nhiên có thá» nhìn ra hắn không phải ngưá»i bình thưá»ng, tuyá»t Äá»i cÅ©ng không cháºm trá» .
Mà lão vá»i Ngụy An Lương thì là ngưá»i quen lâu nÄm, tình như phụ tá», tá»± nhiên cà ng không có gì khách sáo.
Thẩm Tinh Tinh nhìn phụ thân thấy mình, thế nhưng không vui mừng như thưá»ng ngà y, ngược lại lại kéo tay Hoà ng Phá»§ Cẩn cùng Tô Mạt, láºp tức cảm thấy mất mát, cà ng thêm mất hứng.
Nà ng tiến lên trưá»c: "Cha! Ta Äã trá» vá»."
Lão liếc nà ng má»t cái, trong lá» mÅ©i hừ má»t tiếng: "Còn biết trá» lại, ta cho là ngươi chÆ¡i Äến phát Äiên á» bên ngoà i dã rá»i Äấy. Còn không dẫn ÄÆ°á»ng, má»i vương gia cùng Tô tiá»u thư và o nhà Äi."
Bá»i vì Hoà ng Phá»§ Cẩn cùng Tô Mạt từ trưá»c Äến giá» Äá»u khiêm tá»n, Thẩm Phà m Không cÅ©ng biết, cho nên cÅ©ng không thông báo cho quan phá»§ Äá»a phương.
Quan phá»§ Äá»a phương tá»± nhiên cÅ©ng Äã biết, trưá»c Äó và i ngà y Äã tá»i thÄm viếng thương lượng qua, ý tứ Thẩm lão gia là , nếu bá»n há» cải trang, tá»± nhiên tức là không muá»n kinh Äá»ng quan phá»§, nếu bá»n há» Äá»u tá»i, chá» sợ sẽ chá»c ngưá»i trên không vui.
Cho nên quan phá»§ Äá»a phương cÅ©ng không dám tiếp cáºn, dù là không mặc quan phục cÅ©ng không dám, bá»n há» hoặc là nghe nói hoặc là Äã lÄ©nh giáo qua tÃnh khà Tá» vương, chÃnh là tÃnh cách tiá»n trảm háºu tấu.
HÆ¡n nữa Thẩm lão gia nghÄ© kế cho bá»n hắn, thanh cao ngạo thế vương gia như Tá» vương, những quan viên kia chá» ná»nh bợ, tháºm chà tất cả như thưá»ng, không tuyên không phải yết kiến, ngược lại cà ng có thá» là m vui lòng hắn.
Nếu cá» xu ná»nh lấy lòng, chá» sợ còn chá»c giáºn Äến mức bá» tá» lên, tháºm chà trá»±c tiếp lá»t quan chức, váºy thì sẽ náo nhiá»t rá»i.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện Hot Mới
Danh sách chương