Phiên ngoại —— Góc nhìn nam chính
1
Có lần đến tiền tuyến tiêu diệt hải tặc vũ trụ, tinh thần lực của tôi bị tổn thương, lạc vào một tinh cầu xa xôi.
Được một nữ thú nhỏ bé nhận nuôi.
Thú Thần ở trên cao, tôi chưa từng thấy nữ thú nào dịu dàng như vậy.
Cô ấy sẽ cẩn thận giúp tôi bôi thuốc băng bó vết thương.
Chẳng hề có chút kiêu căng như đa số nữ thú khác.
Từ lúc này tôi đã quyết định rồi!
Sau này tôi phải gả cho cô ấy!
Dưới sự thao túng của tôi, mọi chuyện đều rất thuận lợi.
Tôi thành công gả cho người trong mộng mà tôi ngày đêm mong nhớ.
Nhưng cuộc sống sau hôn nhân lại không tốt đẹp như tôi tưởng tượng.
Thê chủ của tôi hình như đã thay đổi.
Cô ấy trở nên không còn dịu dàng nữa, mà giống như những nữ thú khác tùy ý ngược đãi đánh đập tôi.
Tôi không biết mình đã làm sai điều gì.
Có phải vì tôi tham lam mong cầu quá nhiều, nên ông trời mới trừng phạt tôi như vậy.
Hai năm sau hôn nhân tôi luôn sống trong trạng thái mơ mơ màng màng.
Mãi đến khi bị thê chủ đẩy xuống vách núi, gặp được một nữ thú tên là Tô Nhiễm Nhiễm.
Tôi phát hiện mình luôn có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa cô ta và một thứ gọi là hệ thống.
Cô ta nói: “Lúc này ta đến cứu Mặc Bạch không khác gì thiên thần hạ phàm, anh ta chắc chắn yêu ta chết đi được.
“Tiếc là để xử lý Ninh Diên tốn của ta không ít công sức.
“Ta định sẵn là người đứng trên đỉnh thế giới thú, tất cả cường giả ở đây đều sẽ thuộc về ta.
“Ninh Diên? Cô ta tính là cái thá gì.”
Lúc này tôi mới hiểu ra, cô ta hình như là người xuyên không gì đó.
Xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ công lược, còn biến thành nữ chính của thế giới chúng tôi.
Tôi mặc kệ cô ta có phải là nữ chính gì đó hay không.
Cô ta giết thê chủ của tôi, vậy thì tôi phải giết cô ta.
Giết cô ta xong, tôi tiện tay bóp nát luôn hệ thống của cô ta.
Nhưng tôi đột nhiên phát hiện tầm nhìn bắt đầu đảo lộn.
Thế giới này hình như sắp sụp đổ rồi.
2
Tôi bị truyền tống đến ý thức thế giới, Ngài ấy nói sẽ cho tôi một cơ hội, xem tôi có nắm bắt được không.
Trước khi đi tôi muốn nhìn lại thê chủ một lần nữa, sau đó bị Ngài ấy ném đến một nơi gọi là Trái Đất.
Ở đây năng lực của tôi bị áp chế, biến thành một con chó trắng.
Tôi cuối cùng cũng gặp được người mà tôi ngày đêm mong nhớ.
Nhưng tôi bẩn thỉu như vậy, còn thảm hại hơn cả lần đầu chúng tôi gặp mặt, tôi chỉ dám trốn trong góc tối nhìn cô ấy.
Cuộc sống trên Trái Đất không dễ dàng gì, có hôm những con chó hoang khác cũng muốn tranh giành địa bàn dưới lầu khu nhà của thê chủ, tôi tự nhiên là không đồng ý.
Tiến lên đánh với bọn chúng tám trăm hiệp, tuy thắng, nhưng má bị cắn mất một miếng thịt lớn.
Tôi càng không dám xuất hiện trước mặt thê chủ nữa, cứ thế lẩn trốn.
Tôi có phải đang mơ không!
Tôi lại thấy thê chủ đi về phía tôi!
Cô ấy giúp tôi bôi thuốc!!!
Cho tôi đồ ăn ngon!!!
Hu hu hu tôi thật sự yêu cô ấy quá đi mất.
Tôi bẩn như vậy, toàn thân thảm hại như vậy, thậm chí không phải là người, cô ấy vẫn đối tốt với tôi như vậy.
Tôi không tin cô ấy sẽ biến thành như thế kia.
Tôi là hộ vệ trung thành nhất của thê chủ, không ai được phép làm hại cô ấy.
Đến lúc phải quay về thế giới thú rồi.
Tất cả làm lại từ đầu, tôi tham lam nhìn gương mặt thê chủ, lần này tôi nhất định phải bảo vệ cô ấy thật tốt.
(Toàn văn hoàn)