"Anh đã đến quê nhà của La Song Hỉ và trường cấp hai của anh ta để tìm hiểu tình hình chưa?"

Giang Sơn gật đầu: "Đều đã đến, đến văn phòng của anh nói trước. Để La đội ngủ thêm một lúc nữa."

"Chuyện này nói ra, hơi rắc rối." Giang Sơn thở dài, lại nói: "Người nhà của La Song Hỉ không cung cấp bất kỳ thông tin hữu ích nào. Anh đến trường cấp hai của La Song Hỉ, mới nghe được một số manh mối."

Nói xong, anh ta lấy ra một tấm ảnh tốt nghiệp được đựng trong túi chứng vật, tấm ảnh này chính là Lâm Linh tìm được trong căn nhà mà La Song Hỉ thuê.

Giang Sơn xuyên qua màng nhựa, chỉ vào một học sinh nam ở hàng thứ ba, dáng người trung bình, nói: "Sau khi điều tra, trước khi anh đến một tháng rưỡi, một học sinh cùng lớp của La Song Hỉ họ Diêm cũng đã chết, nguyên nhân tử vong cũng là do ngộ độc thạch tín."

Lâm Linh:...

Giang Sơn lại nói: "Vụ án này, cảnh sát địa phương cũng không tìm được hung thủ. Nhưng sau khi anh đến, đã chia sẻ thông tin với bọn họ, tất cả chúng tôi đều cho rằng, hai vụ án của La Song Hỉ và bạn học của anh ta đều có thể hợp nhất điều tra."

Lâm Linh nghe vậy lập tức hỏi: "Ý của anh là, hai người c.h.ế.t này đều là do một người giết?"

"Chúng tôi nghĩ như vậy, có hai lý do. Hai người này là bạn học, đều bị ngộ độc thạch tín, điều này rất kỳ lạ. Thứ hai, hiện trường nơi người c.h.ế.t họ Diêm xảy ra chuyện cũng có số được viết bằng phấn. Con số lớn hơn là 2, góc dưới bên phải của só 2 cũng viết là 9. 25."

Giang Sơn nói đến đây, nhẹ nhàng vỗ bàn, nói: "Rõ ràng là do một người làm. Theo phản ánh của bạn học và giáo viên của La Song Hỉ, khi còn đi học La Song Hỉ rất thân thiết với người bạn họ Diêm này, còn có một nam sinh nữa cũng chơi với bọn họ. Ba người này đều rất ngang ngược trong trường, thường xuyên bắt nạt bạn học. Nhưng sau khi tốt nghiệp thì mỗi người một ngả, cơ bản không liên lạc với nhau nữa."

Lâm Linh nghi ngờ nói: "Vậy người còn lại đâu? Các anh đã tìm được người đó chưa?"

Giang Sơn khoát tay: "Người kia thì không có gì, hiện tại anh ta đang làm việc ở trạm thủy lợi địa phương, gia đình có chút thế lực ở địa phương, không mấy quan tâm đến lời nhắc nhở của chúng tôi. Chúng tôi hỏi anh ta về tình hình của La Song Hỉ và người họ Diêm, anh ta cũng không muốn hợp tác, hỏi thì nói thời gian đã lâu rồi, đều quên hết rồi, không có gì để nói."

Giang Sơn nói đến người này, rõ ràng là không hài lòng. Lâm Linh suy nghĩ một chút, nói: "Người này, có lẽ biết một số điều, chỉ là anh ta không muốn nói."

"Em nghĩ, có phải năm đó ba người bọn họ đã cùng nhau làm điều gì đó, hại người, mới khiến người ta thù hận nhiều năm như vậy?"

Giang Sơn cười: "Em đoán không sai, chúng tôi đã đến thăm rất nhiều học sinh năm đó và một vài giáo viên, qua phản ánh của bọn họ, chúng tôi đã ghép nối đại khái những gì đã xảy ra năm đó."

Giang Sơn chuẩn bị kể chi tiết về những gì đã xảy ra năm đó, lúc này La Chiêu đến, anh ấy nghe có người nói Lâm Linh tìm mình, lập tức đến văn phòng của Giang Sơn. Vào đến trong anh ấy lập tức nói: "Lệnh truy nã Mã Quốc Bình đã được phát đi, bên phía Hồ Quyên phải tìm được người càng sớm càng tốt, tốt nhất là để cô ấy làm chứng."

Mã Quốc Bình là ai, Hồ Quyên là ai? Lâm Linh mới về, tất nhiên không hiểu những điều này.

"Nghỉ ngơi một lúc đi, lát nữa tôi dẫn người ra ngoài tìm Hồ Quyên."

Trước tiên Giang Sơn trả lời lời của La Chiêu, sau đó lại nói với Lâm Linh: "Theo như chúng tôi tìm hiểu được, năm đó ba người La Song Hỉ luôn quấy rối một nữ sinh tên là Hồ Quyên. Bạn cùng bàn của Hồ Quyên là con trai của Mã Quốc Bình, nam sinh này từng đứng ra bảo vệ Hồ Quyên."

"Vì chuyện này, anh ta bị ba người La Song Hỉ oán hận, sau đó ba người này tìm cơ hội chặn con trai của Mã Quốc Bình trong nhà vệ sinh nam, vu oan anh ta dùng lỗ thông hơi trên nhà vệ sinh nam để nhìn trộm nữ sinh đi vệ sinh."

Khuôn mặt của Lâm Linh lập tức tối sầm lại, chỉ cần tưởng tượng cảnh tượng lúc đó, cô đã cảm tay nắm đ.ấ.m ngứa rồi.

"Kết quả thế nào?"

Lâm Linh mới hỏi xong, Giang Sơn liền thở dài, nói: "Con trai của Mã Quốc Bình đã chết!"

"Anh ta bị ba người La Song Hỉ lôi ra khỏi nhà vệ sinh nam, ấn xuống sân trường, công khai tuyên bố anh ta nhìn trộm nữ sinh đi vệ sinh. Chuyện này náo loạn cả trường học, con trai cần thể diện, không còn can đảm sống nữa, ngày hôm đó đã nhảy sông."

La Chiêu bổ sung ở bên cạnh: "Ngày hôm đó đúng là ngày 25 tháng 9*, mới bắt đầu học kỳ lớp 9 được khoảng một tháng. Giáo viên và học sinh đều phản ánh, học sinh này học rất giỏi, có hy vọng đậu vào trường trung học phổ thông trọng điểm địa phương.”

*Số ghi bên cạnh t.h.i t.h.ể là 9.25, ngày tháng Trung Quốc viết ngược lại với Việt Nam, cho nên số này là ngày 25 tháng 9.

Nói xong chuyện này, vài người trong lòng đều cảm thấy nghẹn ngào.

Một lúc sau, Giang Sơn mới nói: “Chúng tôi đã lấy được dấu vân tay của Mã Quốc Bình ở quê nhà của ông ta, sau khi được Lý Nhuệ giám định, dấu vân tay của ông ta đã từng xuất hiện trong căn nhà cho thuê của La Song Hỷ ở Giang Ninh. Vì vậy, chúng tôi có lý do để tin, Mã Quốc Bình chính là hung thủ.”

Chuyện này phát triển đến bây giờ, thực chất toàn bộ câu chuyện đã rất rõ ràng, chuyện Mã Quốc Bình là hung thủ, cơ bản đã được xác định.

La Chiêu lại nói: “Mã Quốc Bình chắc chắn sẽ không chạy thoát khỏi tội dang cố ý g.i.ế.c người, ông ta sẽ sớm bị bắt giữ.”

“Nhưng chúng tôi hy vọng, ngay cả khi ông ta bị kết án tử hình, cũng có thể có người đứng ra nói lên công lý cho ông ta. Trong chuyện này, Hồ Quyên là người liên quan quan trọng nhất, về một số tình tiết quan trọng, chắc cô ấy là người biết rõ nhất.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện