Diệp đội lại nói: "Lộ đội, tôi là Đại đội trưởng đội hình sự khu vực Vọng Hoa, họ Diệp, quan hệ rất tốt với La đội ở khu vực Nam Tháp. Cho nên tôi cũng nghe nói về Tiểu Lâm, La đội nói với tôi về chuyện này, tôi lập tức đến đây, hôm nay đã oan ức các vị rồi."

Lộ Hàn Băng vẫn cau mày, Lộ Hàn Xuyên thì nhận lấy thẻ của Diệp đội xem, xác nhận những gì anh ta nói là thật, người này đúng là Đại đội trưởng đội hình sự khu vực Vọng Hoa.

Anh liền nói: "Tôi thì không sao, nhưng cách làm của mấy đồng chí này đối với Tiểu Lâm không phù hợp. Tiểu Lâm đ ến đây từ xa, là theo lời mời của tôi, giúp đỡ gia đình tôi một chút việc. Chuyện này mẹ tôi cũng biết, hoàn toàn là chuyện chính đáng."

Diệp đội vội vàng nói: "Tôi hiểu, quả thật Tiểu Lâm bị tủi thân, vì chuyện này, La đội đã mắng tôi qua điện thoại."

"Nhưng tôi vẫn mong mọi người thông cảm, đừng tức giận quá, mấy đồng chí cảnh sát này đều thuộc đội trị an, bọn họ làm như vậy chủ yếu là muốn cẩn thận, làm rõ mọi chuyện, không có ý xấu. Nhưng cách làm chắc chắn là không ổn, đã làm phiền các vị, tôi xin lỗi thay bọn họ."

Lâm Linh đang ngồi trên giường nghe thấy hết, thực ra trong lòng cô vẫn không thoải mái. Nhưng trước đây cô cũng là cảnh sát, nếu đứng ở vị trí của mấy cảnh sát an ninh ở hành lang, bọn họ kiên trì muốn làm rõ mọi chuyện cũng không sai. Dù điều này có phần xúc phạm cô, nhưng cô vẫn có thể hiểu được.

Vị Diệp đội này đã lên tiếng xin lỗi thay bọn họ, cô cũng không cần phải dây dưa chuyện này nữa. Cô liền nói: "Nói rõ ràng là được, nhưng tôi vẫn hy vọng, trong trường hợp chưa bắt được hiện trường, đừng tùy tiện nghi ngờ người khác, nếu không sẽ rất tổn thương."

Mấy cảnh sát ở hành lang cũng không muốn tiếp tục căng thẳng, thấy Lâm Linh đã lên tiếng, Trung đội trưởng lập tức nói: "Đúng đúng, nói rõ ràng là được, sau này chúng tôi sẽ chú ý phương thức và cách làm việc."

Diệp đội thấy mọi chuyện cơ bản đã được giải quyết, liền vẫy tay bảo mấy cảnh sát kia đi trước.

Lộ Hàn Băng vẫn tỏ thái độ không tốt, mỉa mai hỏi: "Bọn họ đã đi hết rồi, chúng tôi cũng không nói gì, anh còn ở đây làm gì?"

Diệp đội nhìn ra, tính tình của thanh niên này khá nóng nảy, nhưng quyền lên tiếng lại yếu hơn những người này. Muốn nói chuyện thì nên nói với Lộ Hàn Xuyên và cô gái họ Lâm kia sẽ tốt hơn.

Vì vậy, anh ta cười với Lộ Hàn Băng, rồi quay sang nói Lộ Hàn Xuyên: "Lộ đội, Tiểu Lâm, có câu nói rất hay: không đánh không quen biết. Chuyện xảy ra ở đây hôm nay tuy là khởi đầu không vui, nhưng chúng ta có cơ hội quen biết, cũng là một duyên phận mà."

Thấy Lộ Hàn Xuyên không nói gì, Lâm Linh mặc áo len cũng không nói gì, anh ta lại nói: "Đúng rồi, có một chuyện tôi muốn hỏi các người. Sáng hôm nay ở phía đường cây liễu, có một người bị đông chết, trong những người có mặt có phải có các người không?"

- -------------------

Lộ Hàn Xuyên và Lâm Linh nghe xong liền hiểu, phía đồn cảnh sát chắc chắn đã báo cáo vụ án lên trên. Cho nên Diệp đội - đội trưởng đội hình sự - cũng biết. "Đúng, chúng tôi có mặt ở hiện trường, sau khi cảnh sát đồn cảnh sát đến, chúng tôi đã rời đi." Lộ Hàn Xuyên nói.

"Là các người thì đúng rồi, lúc đó cảnh sát đồn cảnh sát đã báo cáo với đội hình sự của chúng tôi, nói là có mấy người trẻ tuổi yêu cầu bọn họ báo cáo."

Sau đó, anh ta cố ý nhìn Lâm Linh, nói: "Tiểu Lâm, lúc đó là cô nói với cảnh sát đồn cảnh sát, người c.h.ế.t có thể là do thuốc hoặc nguyên nhân khác dẫn đến cơ thể không khỏe, mới ngã xuống ngoài đường bị đông chết, không nhất định là do say rượu, đúng không?"

"Là tôi." Chuyện này không có gì phải chối cãi, Lâm Linh lập tức thừa nhận.

Diệp đội gật đầu, nghĩ thầm nếu lời này là Lâm Linh nói, thì cần phải xem xét một cách nghiêm túc.

Hôm qua, t.h.i t.h.ể vừa được đưa đến nhà tang lễ của khu vực thì đã rất khuya, pháp y chưa kịp khám nghiệm tử thi và mổ tử thi.

Từ quan sát của anh ta, người c.h.ế.t rất có thể là bị đông chết, còn lý do tại sao người c.h.ế.t lại ngã xuống ngoài đường không thể về nhà, hiện tại vẫn chưa xác định được.

Nhưng anh ta cảm thấy, tuy trên người người c.h.ế.t có mùi rượu, nhưng khá nhạt, dù trước khi c.h.ế.t có uống rượu, cũng không uống nhiều, không đến mức uống say ngã gục. Trừ khi là uống rượu mà còn uống thêm cephalosporin*, gây ra chứng hồi hộp hoặc khó thở, mới ngã xuống ngoài đường bị đông chết.

*là một loại kháng sinh, nếu dùng chung với rượu có thể tương tác với thuốc làm tăng nguy cơ tác dụng phụ, giảm hiệu quả của thuốc và gây ra các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng

Tất cả những điều này cần được lấy mẫu và kiểm tra độc tố để xác định, cần kiểm tra nồng độ cồn và các chất độc phổ biến. Quá trình này ngắn nhất là một tuần, dài nhất là nửa tháng, tóm lại, anh ta không thể biết kết quả ngay lập tức.

Vì đã gặp Lâm Linh, nên anh ta muốn tìm hiểu xem cô đã phán đoán như thế nào chỉ bằng mắt thường.

Lúc này, Lộ Hàn Xuyên nhìn Lâm Linh, thấy cô mặc áo len, nhưng chân chỉ có một chiếc quần ngủ bằng vải bông mỏng, thời gian dài như vậy chắc chắn sẽ lạnh. Anh đứng dậy, quay về phòng mình lấy áo khoác quân đội, quấn vào chân Lâm Linh.

Bọn họ đều ở trong phòng Lâm Linh nói chuyện, nhưng trong phòng chỉ có một cái giường, Lộ Hàn Xuyên và Diệp đội tất nhiên không ngồi, cả hai đều đứng, chỉ có Lâm Linh ngồi trên ghế cạnh giường, có áo khoác quân đội quấn quanh, cô thực sự ấm hơn rất nhiều.

Diệp đội cũng chú ý đến hành động của Lộ Hàn Xuyên, anh ta đã biết thân phận của Lộ Hàn Xuyên, lại thấy Lộ Hàn Xuyên chăm sóc Lâm Linh như vậy, càng cảm thấy Lâm Linh không đơn giản.

Anh ta hòa nhã nói: "Tiểu Lâm, làm sao cô phán đoán được vấn đề vừa rồi? Pháp y của chúng tôi vẫn chưa khám nghiệm tử thi, hiện tại một số việc tôi cũng không chắc chắn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện