Judy bị đẩy mạnh vào trong xe, Feston hỏi địa chỉ, chiếc xe chạy về khách sạn của bọn họ, “Habino có căn cứ ở Monte Carlo, vì sao không cho cậu ấy ở trụ sở của mấy người? Bởi vì mấy người sợ rước phiền phức vào cửa, chuyện này không đơn giản như vậy, tôi xem cô là bạn, tôi cũng biết mình nợ cô, nhưng cách thực hiện của cô quả thật làm cho tôi nghi ngờ đến mối quan hệ hữu nghị này.”
Từ phía trước truyền đến tiếng nói đông cứng như tảng đá, tràn ngập nguy hiểm, Judy biết rõ mình đã chọc giận Feston, “Tôi có thể hỏi một chút hay không, hai người đang nói đến chuyện gì?” Đây không phải là lần đầu tiên đối mặt với họng súng của U Linh, nhưng lần nào cũng đem đến cảm giác khác biệt.
Lần này là sự thật, nói không chừng có thể nổ súng bất cứ lúc nào, nhưng Phong Triển Nặc vẫn chưa lập tức giết chết mục tiêu của hắn, “Một lần ở trên đường, một lần ở ban công salon, hai lần, không phải là trùng hợp, góc độ, tốc độ gió, tầm bắn, tất cả đều chỉ về một đáp án, tôi chính là mục tiêu của vụ ám sát, mà cô đã sớm biết chuyện này.” Đột nhiên kề sát mặt vào, khi nụ cười biến mất trên khuôn mặt điển trai này thì trước mắt chỉ có sát ý vô tình.
“Macro Ventress không tự mình xuất hiện thì chỉ có một lý do, hắn đang bị người ta đuổi giết, không ai biết rõ số tài sản mà hắn đang nắm giữ xuất phát từ đâu, đây cũng là lý do hắn không được hoàng thất thừa nhận, tước vị của dòng họ Ventress thừa kế đến đời của hắn đã là cuối cùng, hắn không cam lòng buông tha cho danh hiệu quý tộc, lại muốn để cho hoàng gia nước Anh có một chút mặt mũi, chuyện này cần có một cuộc kết giao hùng mạnh, công chúa Monaco là một miếng mồi béo bở, nhưng hắn không thể xuất hiện trước mặt mọi người, cho nên đã nghĩ đến Habino, hắn muốn tìm một người có thể thay hắn xuất hiện, sau đó Habino tuyên bố với hắn là đã tìm được người thế thân.”
Chuyển động vô lăng, giọng nói của Feston hòa cùng tiếng bánh xe, hắn đã bắt được mấu chốt.
“Cô đang lợi dụng cậu ấy!” Hắn nâng mắt nhìn Judy thông qua kính chiếu hậu, “Cô nên biết một chuyện, chính là đừng động vào người của tôi!”
Một câu vừa thong thả vừa tràn ngập uy hiếp, nhưng đây không phải là uy hiếp mà là sự thật, Judy quả thật biết rõ điều đó.
Cô ta biện giải cho mình, “….Tôi không ngờ anh lại nghiêm túc như vậy….Không, ngay từ đầu khi anh xin tôi giúp đỡ thì tôi nên biết điều đó, anh thật sự nghiêm túc, nhưng con người luôn có tâm lý hy vọng một chút may mắn, thật sự bởi vì tìm không thấy người nào thích hợp hơn , anh rất có con mắt nhìn người, Feston, anh thay tôi tìm được người mà chúng tôi cần, có thể tùy cơ ứng biến, có thể sắm vai bất cứ nhân vật nào, được phụ nữ yêu thích, đồng thời có thể tránh né ám sát, bảo toàn chính mình để hoàn thành nhiệm vụ.”
“Tôi có thể xem như đây là khen ngợi, nhưng nó cũng không làm cho người ta cảm thấy cao hứng, bất luận kẻ nào bị lợi dụng cũng sẽ không vui vẻ gì.” Ngón tay của Phong Triển Nặc đặt vào cò súng, khóe miệng nhếch lên một đường cong không có ý cười, “Nể mặt cô và anh ấy là bạn bè, tôi cho cô lựa chọn cách chết–”
“Chuyện này anh đã vướng vào, không có khả năng thoát ra! Anh cũng vậy, Feston! Hiện tại cho dù để anh ấy giết tôi thì cũng vô dụng!”
Judy cắn răng nhắc nhở, mồ hôi lạnh nhiễu xuống từ trên trán.
“Macro Ventress còn có một cái tên khác, người ta xưng hắn là cá mập–” Lời của Feston có vài điểm khiến người ta không thể nghĩ đến, Judy nhìn bóng dáng vững vàng lái xe của hắn, “Anh đang nói cái gì?”
Phong Triển Nặc nhanh chóng cho cô ta một đáp án, “Người được xưng là cá mập Shark, hắn đầu cơ trục lợi trong việc buôn bán vũ khí, kinh doanh người trái phép, nhưng rất ít có ai biết Shark chính là nam tước Ventress, cô cho là sau chuyện này thì hắn sẽ cho mấy người một món tiền hời hay sao? Judy, cô có vẻ cũng không ngốc, cô cũng biết kế tiếp mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào, dự đoán được điểm tốt của cá mập thì cũng phải cẩn thận kẻo bị cá mập ăn thịt.”
Ngẫm nghĩ một chút, Judy từng dùng hành động và lời nói để thử tình cảm của hắn và Feston đã đến mức nào, lúc ấy hắn cảm thấy kỳ lạ, hiện tại thì đã hiểu rõ.
“Làm sao mà các anh biết được?!” Judy kinh ngạc.
Phong Triển Nặc lấy ra một tờ giấy từ trong túi, “Cô đã gặp Stephanie, cô không biết cô ta là người của Hecate hay sao?”
Tờ giấy trong tay có viết mấy chữ, Feston tranh thủ liếc mắt một chút, “Thảo nào tin tức của cậu nhanh như vậy, chẳng phải Stephanie đã trở mặt với cậu rồi sao?”
“Anh đã nghi ngờ, đương nhiên anh cũng đã điều tra, anh có mạng lưới tình báo FBI của anh, có lẽ còn vận dụng cả CIA? Tôi không biết, tôi chỉ tìm Bob, tình báo của Bob xuất phát từ Hecate, lòng dạ đàn bà rất khó đoán, ai biết được cô ta nghĩ thế nào, không ngờ là lại đích thân đến đây.” Hắn rất bất ngờ khi thấy cô ta xuất hiện, trong nháy mắt khi cô ta ở cạnh hắn thì trong tay của hắn đã có thêm một tờ giấy. fynnz.wordpress.com
“Có lẽ cô ta lo lắng cho cậu.” Nhìn không thấy vẻ mặt của Feston nhưng giọng nói của hắn lại rất lạnh lùng.
Nghe ra giọng điệu trào phúng của Feston, có lẽ còn mang theo một chút căm tức, Phong Triển Nặc cười khẽ để nhắc nhở đối phương, “Có phải chúng ta nên giải quyết chuyện hiện tại trước hay không?”
“Đến nơi.” Feston dừng xe lại, bất tri bất giác đã đến khách sạn.
Lần này Judy không cần Phong Triển Nặc ép buộc bằng súng, cô ta tự mình đi vào bên trong, bọn họ đều bước vào phòng của Phong Triển Nặc rồi đóng cửa lại, Judy nhìn bọn họ một cách nghiêm túc, “Những gì các anh nói đều là sự thật chứ?”
“Tôi không có lý do để lừa gạt cô.” Khẩu súng đặt lên bàn trà, Phong Triển Nặc khoanh tay dựa vào vách tường, Feston nới lỏng cà vạt, “Cô không biết thân phận của hắn thật sao?”
“Tôi đương nhiên không biết! Cá mập Shark, mẹ nó, hắn dám giỡn mặt với tôi!” Judy xốc lên mái tóc ngắn rối tung của mình, đôi mắt trở nên đỏ ngầu.
“Chuyện này là tôi có lỗi với anh, Feston, cả anh nữa, U Linh, tôi đã lừa các anh, che giấu một ít chuyện nguy hiểm, đó là vì tôi nghĩ rằng anh có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời chuyện này cũng có lợi cho anh, anh có thể nương vào thân phận này để tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng tôi không ngờ tên kia lại là cá mập Shark! Hắn đã giấu diếm thân phận của mình! Ngay từ đầu hắn đã không có ý tốt!”
Judy vừa đập bàn vừa mắng to, tiếng Tây Ban Nha vô cùng lưu loát, nhưng trong đó có rất nhiều ngôn từ thô tục không hợp với bề ngoài của cô ta, những tiếng chửi bới không ngừng tuôn ra từ miệng của cô ta, Phong Triển Nặc thúc vai của Feston, “Tôi đã biết vì sao gọi cô ta là nữ hải tặc.’
“Cô ta xem trọng lợi ích, vài lần làm hỏng kế hoạch của FBI cho nên bị khai trừ, một khi nổi giận thì tựa như một người khác.” Feston cởi áo khoác, trên lưng của hắn cũng có súng.
Phong Triển Nặc chờ Judy phát tiết xong thì mới tính tiếp, hắn rút ra khẩu súng trên lưng của Feston, “Luôn luôn cảnh giác như vậy à?”
“Không còn cách nào cả, từ khi quen cậu cũng là lúc tôi giao ước với cái gọi là nguy hiểm, tôi đã sớm nhận thức điều đó.” Feston gỡ ra băng đạn từ trên tay của Phong Triển Nặc, thuận tiện vuốt ve bàn tay của đối phương, “Hiện tại cậu công khai thân phận là Macro Ventress, vậy có ai biết cậu là giả hay không?”
“Không có, cũng không có cách nào chứng minh, nhìn thấy mặt của tôi mà còn nổ súng, như vậy người mà hắn đắc tội cũng chưa thể nhận diện hắn, đối phương chỉ biết tên chứ không biết mặt, vị nam tước này che giấu cũng không tệ–” Cười lạnh, Phong Triển Nặc trả khẩu súng cho Feston, “Đi đến đâu cũng bị truy sát, có lẽ bọn họ cần phải bị nhắc nhở một chút.”
Ở nơi này chính là sát thủ số một thế giới, nực cười là hiện tại hắn lại trở thành con mồi, nhưng không quá bao lâu thì những người đó sẽ biết rốt cục bọn họ đã trêu chọc vào người nào.
“Chuyện này rất mạo hiểm.” Feston nhìn thấy đôi mắt tỏa ra ánh sáng lạnh của đối phương.
“Chẳng phải chúng ta vẫn luôn mạo hiểm hay sao?” Phong Triển Nặc trả lời.
“Tôi chỉ nhắc nhở cậu, miễn cho cậu tạo thành thói quen.” Đuôi tóc của Phong Triển Nặc bị vuốt ve, Feston luôn thích sờ tóc của hắn.
“Đừng nhiều lời, muốn đến sao, cứ thử xem?” Hắn nghiêng đầu, được đáp lại bằng một ánh mắt, Judy không rõ bọn họ đang làm cái gì, nhưng dường như phát hiện có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Feston đi đến bên cửa sổ rồi kéo ra rèm che, Phong Triển Nặc bật lên tất cả bóng đèn trong phòng, thoáng chốc căn phòng trở nên sáng choang, ba người bọn họ bại lộ dưới ánh đèn, bên ngoài rực rỡ những bóng đèn nê-ông.
Judy hiểu rõ, cô ta lớn tiếng nhắc nhỏ, “Anh điên rồi sao?! Có người muốn giết Macro Ventress, mà anh hiện tại chính là Ventress!”
“Đúng vậy, tôi chính là Ventress.” Vừa dứt lời, bọn họ không cần chờ lâu, một viên đạn bắn thẳng vào cửa sổ, lớp kính bị vỡ nát trong nháy mắt, hắn bị Feston kéo ngã.
Feston đang chờ giờ phút này, theo ***g ngực đè sát vào người, Phong Triển Nặc có thể cảm giác được nhịp tim dồn dập của Feston, “Cậu cẩn thận giùm tôi một chút!” Hắn ấn chặt vai của Phong Triển Nặc, tuy rằng thoát khỏi nguy hiểm nhưng không thể tránh được lời răn dạy của một viên cảnh sát.
Sau lưng chạm xuống đất, Feston vừa dứt lời thì liền rút ra khẩu súng ngắm của Phong Triển Nặc ở dưới giường, Phong Triển Nặc vẫn duy trì thói quen này, “Đón lấy.”
Xoay người ngồi dậy rồi bắt lấy khẩu súng, nhanh chóng đặt khẩu súng xuống nền, hắn nâng lên cổ tay, nhắm chuẩn phương hướng, cò súng được bấm xuống, một viên đạn bắn ra đúng quỹ đạo mà phát súng mới vừa rồi đã nã vào nơi này, đi theo hướng ngược chiều, góc độ ngược chiều, bên trong ống kính ngắm, ở phía tòa nhà đối diện có một bóng người chợt lóe bên cửa sổ rồi té ngã xuống đất.
Judy kinh ngạc nhìn chăm chú cảnh tượng trước mắt, cô ta nhìn đồng hồ, “Từ lúc đối phương nổ súng đến khi phản kích thành công thì toàn bộ quá trình vẫn chưa đến một phút, anh còn thần kỳ hơn tôi đã tưởng, U Linh Ian, không hổ là người mà Feston đã coi trọng.” fynnz810
Phong Triển Nặc quay đầu lại, Feston mở miệng trước cả hắn, “Judy, từ giờ trở đi gọi cậu ấy là nam tước Ventress.” Lúc này Feston đã đứng lên, hắn rút ra một điếu thuốc, ngọn lửa hiện lên hai điểm màu đỏ trong mắt của hắn.
“Anh cũng điên rồi sao?” Không cần cô ta nhắc đến tình huống hiện tại chứ?
“Từ giờ trở đi cậu ấy chính là Macro Ventress, chắc mấy người có giấy chứng nhận của hắn đúng không?” Không biết đang có chủ ý gì, Feston lột ra vẻ mặt thâm thúy.
“Ventress lợi dụng thân phận quý tộc của mình, đúng là hắn ít khi dùng giấy chứng nhận, hắn giống như ngăn cách với thế giới bên ngoài, mà những hồ sơ có thể chứng minh sự tồn tại của hắn đều chỉ có tên của hắn, hắn là một quái nhân, hắn thông qua quản gia để liên lạc với chúng tôi, ngay từ đầu đã gửi một khoản tiền không nhỏ để đặt cọc, cho nên tôi mới sảng khoái tiếp nhận vụ giao dịch này.”
“Trong tổ chức của cô có rất ít nữ giới, lại cạnh tranh gay gắt, mà cô thì nóng lòng muốn chứng minh thực lực của mình ở Habino.” Lời của Feston làm cho Judy cảm thấy xấu hổ, “Tùy anh muốn nói thế nào cũng được, chuyện này là tôi không đúng, có lẽ tôi đã sai lầm, tự cho là đúng.”
“Cô có thể bù lại sai lầm, để cho vụ này tiếp diễn, sửa lại tất cả giấy chứng nhận, làm cho cậu ấy chính thức trở thành nam tước Macro Ventress.” Những lời này tựa như trong phòng lại bị ném thêm một quả bom.
Judy ngỡ ngàng nhìn Feston, “Anh đang nói cái gì vậy?”
Phong Triển Nặc cũng cảm thấy kinh ngạc, “Anh có biết mình đang nói cái gì hay không?”
“Chỉ cần cậu trở thành nam tước của nước Anh thì FBI phải hủy bỏ lệnh truy nã của cậu, chính phủ Mỹ sẽ không cho phép bất kỳ một tổ chức nào truy nã thành viên của hoàng gia Anh, cho dù bọn họ biết thân phận thật của cậu nhưng chức năng của cục điều tra liên bang chỉ nằm trong phạm vi nước Mỹ, những vụ án có liên quan đến cậu phải chuyển cho cơ quan tình báo cấp trung ương.” Feston nói lưu loát, nhưng bất kỳ ai mà nghe hắn nói những lời này thì đều cảm thấy hắn thật sự điên rồ.
“Anh chắc chứ? Án mạng từ nước Mỹ chuyển thành vụ án gián điệp của hoàng gia Anh. Anh đang mở rộng phạm vi của vụ án đó.” Nhịp tim nảy lên, chấn động cả màng tai, Phong Triển Nặc biết tính nghiêm trọng của chuyện này, hắn cảm thấy chính mình phải nhắc nhở Feston.
“Mở rộng có nghĩa bọn họ sẽ không dễ dàng hành động, không thể công khai cho công chúng, cậu sẽ không bị truy nã công khai nữa, chờ CIA nhận được tin tức từ FBI, biết rõ thân phận của cậu thì bọn họ chỉ có thể xem cậu là trường hợp đặc biệt, hành vi của cậu có thể chỉ bị xem là hành vi của gián điệp, cậu có thể bị giám sát nhưng mà – ai có thể giám sát được một u linh cơ chứ?” Khói trắng vây quanh Feston, đôi mắt của hắn khẽ chuyển động, trong đôi mắt màu xám tro có ý cười.
Judy trừng mắt nhìn Feston, giống như đây là lần đầu tiên quen biết người đàn ông này.
Đó là một kế hoạch lớn mật, có thể nói là điên rồ, nhưng người đưa ra kế hoạch này lại là Feston Kada!
Cô ta không ngốc đến mức đi hỏi hắn vì sao và vì ai mà lại đưa ra ý tưởng như vậy, ngoại trừ tên sát thủ bên cạnh thì còn ai vào đây?
Phong Triển Nặc lộ ra vẻ mặt tươi cười giống một loại động vật nào đó, tràn đầy hàm ý sâu xa, “Sự thật nói cho chúng ta biết, đắc tội ai cũng không nên đắc tội một cảnh sát thành thạo trong việc phạm tội.” Hắn phủi xuống những mảnh vỡ thủy tinh ở trên người.
Kế tiếp là làm sao để tạo ra giấy chứng nhận và làm sao để giấu diếm hoàng gia nước Anh, hai người cùng nhìn về phía Judy.
…………
P/S: anh Phê vạch đường cho hươu chạy :>
Từ phía trước truyền đến tiếng nói đông cứng như tảng đá, tràn ngập nguy hiểm, Judy biết rõ mình đã chọc giận Feston, “Tôi có thể hỏi một chút hay không, hai người đang nói đến chuyện gì?” Đây không phải là lần đầu tiên đối mặt với họng súng của U Linh, nhưng lần nào cũng đem đến cảm giác khác biệt.
Lần này là sự thật, nói không chừng có thể nổ súng bất cứ lúc nào, nhưng Phong Triển Nặc vẫn chưa lập tức giết chết mục tiêu của hắn, “Một lần ở trên đường, một lần ở ban công salon, hai lần, không phải là trùng hợp, góc độ, tốc độ gió, tầm bắn, tất cả đều chỉ về một đáp án, tôi chính là mục tiêu của vụ ám sát, mà cô đã sớm biết chuyện này.” Đột nhiên kề sát mặt vào, khi nụ cười biến mất trên khuôn mặt điển trai này thì trước mắt chỉ có sát ý vô tình.
“Macro Ventress không tự mình xuất hiện thì chỉ có một lý do, hắn đang bị người ta đuổi giết, không ai biết rõ số tài sản mà hắn đang nắm giữ xuất phát từ đâu, đây cũng là lý do hắn không được hoàng thất thừa nhận, tước vị của dòng họ Ventress thừa kế đến đời của hắn đã là cuối cùng, hắn không cam lòng buông tha cho danh hiệu quý tộc, lại muốn để cho hoàng gia nước Anh có một chút mặt mũi, chuyện này cần có một cuộc kết giao hùng mạnh, công chúa Monaco là một miếng mồi béo bở, nhưng hắn không thể xuất hiện trước mặt mọi người, cho nên đã nghĩ đến Habino, hắn muốn tìm một người có thể thay hắn xuất hiện, sau đó Habino tuyên bố với hắn là đã tìm được người thế thân.”
Chuyển động vô lăng, giọng nói của Feston hòa cùng tiếng bánh xe, hắn đã bắt được mấu chốt.
“Cô đang lợi dụng cậu ấy!” Hắn nâng mắt nhìn Judy thông qua kính chiếu hậu, “Cô nên biết một chuyện, chính là đừng động vào người của tôi!”
Một câu vừa thong thả vừa tràn ngập uy hiếp, nhưng đây không phải là uy hiếp mà là sự thật, Judy quả thật biết rõ điều đó.
Cô ta biện giải cho mình, “….Tôi không ngờ anh lại nghiêm túc như vậy….Không, ngay từ đầu khi anh xin tôi giúp đỡ thì tôi nên biết điều đó, anh thật sự nghiêm túc, nhưng con người luôn có tâm lý hy vọng một chút may mắn, thật sự bởi vì tìm không thấy người nào thích hợp hơn , anh rất có con mắt nhìn người, Feston, anh thay tôi tìm được người mà chúng tôi cần, có thể tùy cơ ứng biến, có thể sắm vai bất cứ nhân vật nào, được phụ nữ yêu thích, đồng thời có thể tránh né ám sát, bảo toàn chính mình để hoàn thành nhiệm vụ.”
“Tôi có thể xem như đây là khen ngợi, nhưng nó cũng không làm cho người ta cảm thấy cao hứng, bất luận kẻ nào bị lợi dụng cũng sẽ không vui vẻ gì.” Ngón tay của Phong Triển Nặc đặt vào cò súng, khóe miệng nhếch lên một đường cong không có ý cười, “Nể mặt cô và anh ấy là bạn bè, tôi cho cô lựa chọn cách chết–”
“Chuyện này anh đã vướng vào, không có khả năng thoát ra! Anh cũng vậy, Feston! Hiện tại cho dù để anh ấy giết tôi thì cũng vô dụng!”
Judy cắn răng nhắc nhở, mồ hôi lạnh nhiễu xuống từ trên trán.
“Macro Ventress còn có một cái tên khác, người ta xưng hắn là cá mập–” Lời của Feston có vài điểm khiến người ta không thể nghĩ đến, Judy nhìn bóng dáng vững vàng lái xe của hắn, “Anh đang nói cái gì?”
Phong Triển Nặc nhanh chóng cho cô ta một đáp án, “Người được xưng là cá mập Shark, hắn đầu cơ trục lợi trong việc buôn bán vũ khí, kinh doanh người trái phép, nhưng rất ít có ai biết Shark chính là nam tước Ventress, cô cho là sau chuyện này thì hắn sẽ cho mấy người một món tiền hời hay sao? Judy, cô có vẻ cũng không ngốc, cô cũng biết kế tiếp mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào, dự đoán được điểm tốt của cá mập thì cũng phải cẩn thận kẻo bị cá mập ăn thịt.”
Ngẫm nghĩ một chút, Judy từng dùng hành động và lời nói để thử tình cảm của hắn và Feston đã đến mức nào, lúc ấy hắn cảm thấy kỳ lạ, hiện tại thì đã hiểu rõ.
“Làm sao mà các anh biết được?!” Judy kinh ngạc.
Phong Triển Nặc lấy ra một tờ giấy từ trong túi, “Cô đã gặp Stephanie, cô không biết cô ta là người của Hecate hay sao?”
Tờ giấy trong tay có viết mấy chữ, Feston tranh thủ liếc mắt một chút, “Thảo nào tin tức của cậu nhanh như vậy, chẳng phải Stephanie đã trở mặt với cậu rồi sao?”
“Anh đã nghi ngờ, đương nhiên anh cũng đã điều tra, anh có mạng lưới tình báo FBI của anh, có lẽ còn vận dụng cả CIA? Tôi không biết, tôi chỉ tìm Bob, tình báo của Bob xuất phát từ Hecate, lòng dạ đàn bà rất khó đoán, ai biết được cô ta nghĩ thế nào, không ngờ là lại đích thân đến đây.” Hắn rất bất ngờ khi thấy cô ta xuất hiện, trong nháy mắt khi cô ta ở cạnh hắn thì trong tay của hắn đã có thêm một tờ giấy. fynnz.wordpress.com
“Có lẽ cô ta lo lắng cho cậu.” Nhìn không thấy vẻ mặt của Feston nhưng giọng nói của hắn lại rất lạnh lùng.
Nghe ra giọng điệu trào phúng của Feston, có lẽ còn mang theo một chút căm tức, Phong Triển Nặc cười khẽ để nhắc nhở đối phương, “Có phải chúng ta nên giải quyết chuyện hiện tại trước hay không?”
“Đến nơi.” Feston dừng xe lại, bất tri bất giác đã đến khách sạn.
Lần này Judy không cần Phong Triển Nặc ép buộc bằng súng, cô ta tự mình đi vào bên trong, bọn họ đều bước vào phòng của Phong Triển Nặc rồi đóng cửa lại, Judy nhìn bọn họ một cách nghiêm túc, “Những gì các anh nói đều là sự thật chứ?”
“Tôi không có lý do để lừa gạt cô.” Khẩu súng đặt lên bàn trà, Phong Triển Nặc khoanh tay dựa vào vách tường, Feston nới lỏng cà vạt, “Cô không biết thân phận của hắn thật sao?”
“Tôi đương nhiên không biết! Cá mập Shark, mẹ nó, hắn dám giỡn mặt với tôi!” Judy xốc lên mái tóc ngắn rối tung của mình, đôi mắt trở nên đỏ ngầu.
“Chuyện này là tôi có lỗi với anh, Feston, cả anh nữa, U Linh, tôi đã lừa các anh, che giấu một ít chuyện nguy hiểm, đó là vì tôi nghĩ rằng anh có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời chuyện này cũng có lợi cho anh, anh có thể nương vào thân phận này để tránh đầu sóng ngọn gió, nhưng tôi không ngờ tên kia lại là cá mập Shark! Hắn đã giấu diếm thân phận của mình! Ngay từ đầu hắn đã không có ý tốt!”
Judy vừa đập bàn vừa mắng to, tiếng Tây Ban Nha vô cùng lưu loát, nhưng trong đó có rất nhiều ngôn từ thô tục không hợp với bề ngoài của cô ta, những tiếng chửi bới không ngừng tuôn ra từ miệng của cô ta, Phong Triển Nặc thúc vai của Feston, “Tôi đã biết vì sao gọi cô ta là nữ hải tặc.’
“Cô ta xem trọng lợi ích, vài lần làm hỏng kế hoạch của FBI cho nên bị khai trừ, một khi nổi giận thì tựa như một người khác.” Feston cởi áo khoác, trên lưng của hắn cũng có súng.
Phong Triển Nặc chờ Judy phát tiết xong thì mới tính tiếp, hắn rút ra khẩu súng trên lưng của Feston, “Luôn luôn cảnh giác như vậy à?”
“Không còn cách nào cả, từ khi quen cậu cũng là lúc tôi giao ước với cái gọi là nguy hiểm, tôi đã sớm nhận thức điều đó.” Feston gỡ ra băng đạn từ trên tay của Phong Triển Nặc, thuận tiện vuốt ve bàn tay của đối phương, “Hiện tại cậu công khai thân phận là Macro Ventress, vậy có ai biết cậu là giả hay không?”
“Không có, cũng không có cách nào chứng minh, nhìn thấy mặt của tôi mà còn nổ súng, như vậy người mà hắn đắc tội cũng chưa thể nhận diện hắn, đối phương chỉ biết tên chứ không biết mặt, vị nam tước này che giấu cũng không tệ–” Cười lạnh, Phong Triển Nặc trả khẩu súng cho Feston, “Đi đến đâu cũng bị truy sát, có lẽ bọn họ cần phải bị nhắc nhở một chút.”
Ở nơi này chính là sát thủ số một thế giới, nực cười là hiện tại hắn lại trở thành con mồi, nhưng không quá bao lâu thì những người đó sẽ biết rốt cục bọn họ đã trêu chọc vào người nào.
“Chuyện này rất mạo hiểm.” Feston nhìn thấy đôi mắt tỏa ra ánh sáng lạnh của đối phương.
“Chẳng phải chúng ta vẫn luôn mạo hiểm hay sao?” Phong Triển Nặc trả lời.
“Tôi chỉ nhắc nhở cậu, miễn cho cậu tạo thành thói quen.” Đuôi tóc của Phong Triển Nặc bị vuốt ve, Feston luôn thích sờ tóc của hắn.
“Đừng nhiều lời, muốn đến sao, cứ thử xem?” Hắn nghiêng đầu, được đáp lại bằng một ánh mắt, Judy không rõ bọn họ đang làm cái gì, nhưng dường như phát hiện có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Feston đi đến bên cửa sổ rồi kéo ra rèm che, Phong Triển Nặc bật lên tất cả bóng đèn trong phòng, thoáng chốc căn phòng trở nên sáng choang, ba người bọn họ bại lộ dưới ánh đèn, bên ngoài rực rỡ những bóng đèn nê-ông.
Judy hiểu rõ, cô ta lớn tiếng nhắc nhỏ, “Anh điên rồi sao?! Có người muốn giết Macro Ventress, mà anh hiện tại chính là Ventress!”
“Đúng vậy, tôi chính là Ventress.” Vừa dứt lời, bọn họ không cần chờ lâu, một viên đạn bắn thẳng vào cửa sổ, lớp kính bị vỡ nát trong nháy mắt, hắn bị Feston kéo ngã.
Feston đang chờ giờ phút này, theo ***g ngực đè sát vào người, Phong Triển Nặc có thể cảm giác được nhịp tim dồn dập của Feston, “Cậu cẩn thận giùm tôi một chút!” Hắn ấn chặt vai của Phong Triển Nặc, tuy rằng thoát khỏi nguy hiểm nhưng không thể tránh được lời răn dạy của một viên cảnh sát.
Sau lưng chạm xuống đất, Feston vừa dứt lời thì liền rút ra khẩu súng ngắm của Phong Triển Nặc ở dưới giường, Phong Triển Nặc vẫn duy trì thói quen này, “Đón lấy.”
Xoay người ngồi dậy rồi bắt lấy khẩu súng, nhanh chóng đặt khẩu súng xuống nền, hắn nâng lên cổ tay, nhắm chuẩn phương hướng, cò súng được bấm xuống, một viên đạn bắn ra đúng quỹ đạo mà phát súng mới vừa rồi đã nã vào nơi này, đi theo hướng ngược chiều, góc độ ngược chiều, bên trong ống kính ngắm, ở phía tòa nhà đối diện có một bóng người chợt lóe bên cửa sổ rồi té ngã xuống đất.
Judy kinh ngạc nhìn chăm chú cảnh tượng trước mắt, cô ta nhìn đồng hồ, “Từ lúc đối phương nổ súng đến khi phản kích thành công thì toàn bộ quá trình vẫn chưa đến một phút, anh còn thần kỳ hơn tôi đã tưởng, U Linh Ian, không hổ là người mà Feston đã coi trọng.” fynnz810
Phong Triển Nặc quay đầu lại, Feston mở miệng trước cả hắn, “Judy, từ giờ trở đi gọi cậu ấy là nam tước Ventress.” Lúc này Feston đã đứng lên, hắn rút ra một điếu thuốc, ngọn lửa hiện lên hai điểm màu đỏ trong mắt của hắn.
“Anh cũng điên rồi sao?” Không cần cô ta nhắc đến tình huống hiện tại chứ?
“Từ giờ trở đi cậu ấy chính là Macro Ventress, chắc mấy người có giấy chứng nhận của hắn đúng không?” Không biết đang có chủ ý gì, Feston lột ra vẻ mặt thâm thúy.
“Ventress lợi dụng thân phận quý tộc của mình, đúng là hắn ít khi dùng giấy chứng nhận, hắn giống như ngăn cách với thế giới bên ngoài, mà những hồ sơ có thể chứng minh sự tồn tại của hắn đều chỉ có tên của hắn, hắn là một quái nhân, hắn thông qua quản gia để liên lạc với chúng tôi, ngay từ đầu đã gửi một khoản tiền không nhỏ để đặt cọc, cho nên tôi mới sảng khoái tiếp nhận vụ giao dịch này.”
“Trong tổ chức của cô có rất ít nữ giới, lại cạnh tranh gay gắt, mà cô thì nóng lòng muốn chứng minh thực lực của mình ở Habino.” Lời của Feston làm cho Judy cảm thấy xấu hổ, “Tùy anh muốn nói thế nào cũng được, chuyện này là tôi không đúng, có lẽ tôi đã sai lầm, tự cho là đúng.”
“Cô có thể bù lại sai lầm, để cho vụ này tiếp diễn, sửa lại tất cả giấy chứng nhận, làm cho cậu ấy chính thức trở thành nam tước Macro Ventress.” Những lời này tựa như trong phòng lại bị ném thêm một quả bom.
Judy ngỡ ngàng nhìn Feston, “Anh đang nói cái gì vậy?”
Phong Triển Nặc cũng cảm thấy kinh ngạc, “Anh có biết mình đang nói cái gì hay không?”
“Chỉ cần cậu trở thành nam tước của nước Anh thì FBI phải hủy bỏ lệnh truy nã của cậu, chính phủ Mỹ sẽ không cho phép bất kỳ một tổ chức nào truy nã thành viên của hoàng gia Anh, cho dù bọn họ biết thân phận thật của cậu nhưng chức năng của cục điều tra liên bang chỉ nằm trong phạm vi nước Mỹ, những vụ án có liên quan đến cậu phải chuyển cho cơ quan tình báo cấp trung ương.” Feston nói lưu loát, nhưng bất kỳ ai mà nghe hắn nói những lời này thì đều cảm thấy hắn thật sự điên rồ.
“Anh chắc chứ? Án mạng từ nước Mỹ chuyển thành vụ án gián điệp của hoàng gia Anh. Anh đang mở rộng phạm vi của vụ án đó.” Nhịp tim nảy lên, chấn động cả màng tai, Phong Triển Nặc biết tính nghiêm trọng của chuyện này, hắn cảm thấy chính mình phải nhắc nhở Feston.
“Mở rộng có nghĩa bọn họ sẽ không dễ dàng hành động, không thể công khai cho công chúng, cậu sẽ không bị truy nã công khai nữa, chờ CIA nhận được tin tức từ FBI, biết rõ thân phận của cậu thì bọn họ chỉ có thể xem cậu là trường hợp đặc biệt, hành vi của cậu có thể chỉ bị xem là hành vi của gián điệp, cậu có thể bị giám sát nhưng mà – ai có thể giám sát được một u linh cơ chứ?” Khói trắng vây quanh Feston, đôi mắt của hắn khẽ chuyển động, trong đôi mắt màu xám tro có ý cười.
Judy trừng mắt nhìn Feston, giống như đây là lần đầu tiên quen biết người đàn ông này.
Đó là một kế hoạch lớn mật, có thể nói là điên rồ, nhưng người đưa ra kế hoạch này lại là Feston Kada!
Cô ta không ngốc đến mức đi hỏi hắn vì sao và vì ai mà lại đưa ra ý tưởng như vậy, ngoại trừ tên sát thủ bên cạnh thì còn ai vào đây?
Phong Triển Nặc lộ ra vẻ mặt tươi cười giống một loại động vật nào đó, tràn đầy hàm ý sâu xa, “Sự thật nói cho chúng ta biết, đắc tội ai cũng không nên đắc tội một cảnh sát thành thạo trong việc phạm tội.” Hắn phủi xuống những mảnh vỡ thủy tinh ở trên người.
Kế tiếp là làm sao để tạo ra giấy chứng nhận và làm sao để giấu diếm hoàng gia nước Anh, hai người cùng nhìn về phía Judy.
…………
P/S: anh Phê vạch đường cho hươu chạy :>
Danh sách chương