Không hề do dự mà cầm lấy điện thoại, hắn bấm dãy số quen thuộc, “Tôi đi đây, cái áo gió này thật không tệ.”
Trong giọng nói của hắn có ý cười, câu trả lời của Feston cũng mang theo tiếng cười, “Không tệ là tốt rồi, nó vốn là của cậu.”
“Đương nhiên là của tôi, đó là một phần tiền đặt cọc của tôi mà, tôi muốn tính xem anh còn nợ tôi bao nhiêu? Ý của tôi là tôi còn phải làm vệ sĩ của anh bao lâu nữa thì mới hoàn thành?” Rốt cục đây là giao dịch với khách hàng, hay là cuộc nói chuyện giữa hai người yêu nhau, hiện tại e rằng rất khó phân biệt, Phong Triển Nặc đặt chiếc túi da xuống sàn.
Bên kia đầu dây vang lên một tiếng va chạm nhẹ, Feston có thể tưởng tượng được trạng thái hiện tại của Phong Triển Nặc, hắn trả lời một cách quả quyết, “Không, vụ giao dịch này vẫn chưa hoàn thành, tôi sẽ tiếp tục nợ tiền thù lao của cậu cho đến khi cậu hoàn thành mới thôi.”
“Sợ tôi chạy à?” Tên sát thủ ở đầu dây bên kia đang nhướng mày, dùng vẻ mặt như cười như không của hắn để đặt ra nghi vấn, Feston thu hồi nụ cười, “Là chờ cậu trở về, cậu phải tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ của mình.”
Phong Triển Nặc nhìn ra ngoài cửa sổ, thành phố của gió, nơi này dường như đã có ý nghĩa khác biệt đối với hắn, “Chuyện tôi muốn hoàn thành không chỉ có một, chờ tôi.” Cúp máy, hắn không thích nói quá nhiều lời tạm biệt.
Đón gió, hắn cầm túi hành lý nhỏ của mình ra khỏi nhà rồi lên xe, chạy đến mục tiêu của hắn – sân bay.
Chờ sẵn ở nơi đó là giám đốc vùng Judy của tổ chức lính đánh thuê Habino, nữ hải tặc này rất khó làm cho người ta tin tưởng cô ấy cũng từng là một thành viên của FBI, từng là đồng nghiệp của Feston.
Phong Triển Nặc rất muốn hỏi cô ta cục điều tra liên bang rốt cục có bao nhiêu người giống như cô ta và giống như Feston.
Ở một đầu khác của thành phố, xuyên qua cửa sổ có thể nghe thấy tiếng gió bên ngoài, nghĩ đến việc có người sắp rời khỏi thành phố này, Feston chậm rãi thu hồi tầm mắt khỏi cửa sổ, đồng thời cũng buông điện thoại xuống rồi quay đầu lại, “Cậu chỉ cần gọi điện thoại cho tôi là được, tôi không bảo cậu đến đây.”
Tại nhà của Feston, ở xung quanh hắn vẫn còn lưu lại dấu vết của vụ nổ mạnh, hắn chưa có thời gian gọi người đến sửa chữa và quét dọn, mà khách của hắn đang thản nhiên ngồi trong đống đổ nát, vẻ mặt tràn đầy hứng thú, “Vừa mới nghe thấy anh nói chuyện với Ian, em đến rất đúng lúc!”
Greg vẫn đeo cặp kính gọng vàng, hắn sờ lên mái tóc màu rám nắng của mình, hiển nhiên là xem nơi này như nhà của hắn, mà Feston thì thoạt nhìn cũng không muốn tiếp đón vị khách này, “Sao vậy, bên phía của cậu xảy ra chuyện gì, Kraft tính trở mặt với tập đoàn à?”
“Trở mặt thì không đến mức nhưng chắc là anh đã đoán được chuyện này không chỉ kinh động đến Kraft mà còn kinh động đến mấy cụ và cả cha của anh, anh có thể tưởng tượng mọi người giật mình đến mức nào hay không.” Greg làm ra vẻ mặt khoa trương, “Em đã sớm biết anh đối xử với anh ấy rất khác biệt, vừa rồi nghe thấy điện thoại của anh, thật sự là anh nên đi soi gương, Feston, nhìn xem mình đi, hiện tại anh chính là người đàn ông đang yêu!”
“Mỗi người khi còn sống sẽ gặp được một người đặc biệt, chuyện này không liên quan đến bất kỳ kẻ nào, đây là việc riêng của tôi.” Không thèm phản ứng đối với cách nói chuyện khoa trương của Greg, Feston bắt đầu hút thuốc, ngọn lửa lóe lên trước mắt hắn, nhưng Greg vẫn không thấy đáy mắt của Feston rốt cục đang tính toán chuyện gì. fynnz.wordpress.com
“Anh không hề lo lắng một chút nào à? Anh chính là người thừa kế của tập đoàn Kada, vậy mà anh lại chọn một người đàn ông, không phải là phụ nữ, không thể sinh con, như vậy làm sao có người thừa kế.” Greg trần thuật một cách chi tiết, nhưng lập tức liền bị Feston sửa lại, “Là người thừa kế tiền nhiệm, hiện tại chuyện nơi đó không còn liên quan đến tôi, cậu mới là chủ nhân, nhớ kỹ điểm ấy, Greg.”
Ánh mắt kia dường như có thể nhìn thấu tất cả, trong đó có chứa thâm ý, Greg nhịn không được mà tránh né, cầm lấy cái ly trên bàn, “….Nhưng có người không xem như vậy, họ vẫn hy vọng, ở trong mắt của bọn họ thì anh mới là người thừa kế chính thống.” Một tay vuốt cằm, tay kia lắc lư ly rượu, “Cho nên anh cũng đoán được phản ứng của bọn họ, khi Kraft nói đối phương là sát thủ thì cha của em là người cao hứng nhất, còn những người khác….” Lắc đầu, Greg nâng ly, “Nếu anh muốn kích thích bọn họ thì chúc mừng anh, anh đã làm rất triệt để.”
“Kích thích bọn họ thì không cần phải đưa chuyện cá nhân của tôi vào, hiện tại Kraft bất ngờ bắt tay vào chuyện của tôi, chuyện này hiển nhiên liên quan đến bọn họ.” Cười lạnh, đã sớm đoán được chuyện này, mặc dù Feston không muốn nhưng cuối cùng vẫn phải để cho Phong Triển Nặc rời đi cũng là vì như vậy.
Mà Greg dường như cũng đã nhìn ra, “Anh để cho tên sát thủ kia rời đi? Sợ anh ấy chống lại người trong nhà à?”
“Bọn họ không thể tưởng tượng được cái giá phải trả cho việc đắc tội một sát thủ là như thế nào đâu.” Phong Triển Nặc chưa bao giờ chủ động hỏi tình huống trong nhà của hắn, hiện tại Feston xem như đây là chuyện tốt, nhưng Greg lại nói, “Bọn họ già rồi, nhưng anh đừng xem thường bọn họ, Feston, lần này em đến đây là có việc.”
“Có chuyện gì?” Feston ngồi xuống đối diện với Greg, “Chỉ cần cậu sớm xác định, sinh thêm vài người thừa kế thì bọn họ sẽ không nghĩ đến tôi nữa.” Hắn nhả ra một làn khói.
Giọng điệu nói chuyện của một bậc gia trưởng, lớn lên trong gia đình được giáo dục đàng hoàng, Greg không thể phản bác lời của Feston, hắn chậm rãi vỗ tay, lần này hắn rất vui sướng khi có người gặp họa. “A! Feston, anh nghĩ thật là hay, chính là chuyện này, mọi người đều cho rằng anh nên quen biết thêm nhiều phụ nữ, có lẽ…” Hắn chớp mắt vài cái, “Có những người phụ nữ sẽ sinh con vì anh, cho dù anh yêu đàn ông, nhưng anh cũng biết đây không phải là chuyện không có khả năng.”
“Quả thật là không có khả năng, tôi không có hứng thú đối với phụ nữ.” Feston không tính che giấu, đây là sự thật, Greg cảm thấy bất ngờ khi Feston khẳng định như vậy, “Anh đã tìm thử phụ nữ rồi sao?”
Hắn tựa như một bác sĩ gia đình đang sốt ruột muốn biết bệnh tình của bệnh nhân, loại nóng vội này cũng bao hàm một chút tâm tư, Feston nâng mắt lên, Greg tựa hồ phát hiện chính mình quá mức vội vàng, hắn ngượng ngùng khôi phục lại bộ dáng thản nhiên.
Feston nhìn làn khói trắng lượn lờ giữa không trung, “Chưa thử qua, nhưng không cần lãng phí thời gian cho những việc đã biết đáp án, quay về nói với bọn họ, tôi hoàn toàn không có cảm giác đối với phụ nữ, đừng lãng phí thời gian cho tôi.”
“Anh tưởng là em nói sẽ có ích gì hay sao, ngoại trừ cha của anh thì đám cổ đông hình như không quá cam tâm khi quyền thừa kế rơi vào tay của em, anh mới là người thừa kế chính thống, nếu anh bỏ quyền, như vậy tất cả mọi người nên có cơ hội để cạnh tranh, cho nên sự tình mới trở thành như hiện tại, bởi vì người ngồi ở vị trí này là em, có vài người vẫn không hết hy vọng.”
Bề ngoài ngăn nắp, nhưng Greg cũng có nỗi khổ tâm của mình, Feston không lộ ra quá nhiều đồng tình đối với chuyện này, “Đây là phiền phức của cậu, tự cậu đi mà giải quyết, tôi cũng có chuyện của tôi, không rảnh nghe cậu kể khổ.”
“Thực vô tình mà!” Lớn tiếng thở dài, Greg đứng dậy, “Chỉ cần trong nhà không chịu tỏ thái độ thì Kraft sẽ không buông tha cho chuyện này, dù sao hắn cũng là cục trưởng cục điều tra liên bang.”
Không thể phủ nhận là Feston xảy ra bao nhiêu chuyện thì Greg lại cảm thấy cân bằng bấy nhiêu, “Nếu giải quyết không được thì trong nhà sẽ họp mặt giải quyết, Kraft sẽ không gây khó dễ, hơn nữa chuyện này cũng không phải là chuyện lớn, chỉ là vấn đề nội bộ, đương nhiên có thể tự giải quyết.”
Không xem chuyện này là vấn đề lớn, ở trong mắt của Greg thì chuyện này có thể sử dụng tiền để dẹp êm, chẳng qua Feston đã làm ra một vài vụ bê bối ầm ĩ mà thôi, mà đương sự hiển nhiên đã sớm cân nhắc đến chuyện này, “Dùng tiền để mua chuộc là biện pháp dễ dàng, điều kiện trao đổi là gì?”
“Em thật sự cảm thấy anh đi làm FBI là một chuyện rất kỳ lạ, anh căn bản có tính chất đặc biệt của một thương nhân.” Giọng điệu của Greg tràn ngập cảm khái, hắn đưa ra tờ giấy, “Đây là thư mời, anh tự xem đi, nhiệm vụ của em đã hoàn thành.”
Đi tới cửa, hắn nghĩ đến cái gì đó, “Nghe nói gần đây có người đuổi giết anh, hay là đuổi giết cả anh và Ian? Nhớ rõ lúc trước anh đã cảnh cáo em không được tiếp cận anh ấy, nhưng bây giờ thì nhìn xem, có cần em trả lại những lời này cho anh hay không?”
“Có biết lai lịch của đám người muốn giết các anh hay không? Có lẽ em sẽ giúp được–”
“Đừng chạm vào thứ mà cậu không nên chạm vào, nhớ kỹ, hiện tại cậu là một thương nhân, cậu chỉ cần làm chuyện mà cậu nên làm.” Feston làm cho Greg đánh mất suy nghĩ trong đầu.
Greg cười ha ha, “Em nhớ rồi, đây là những gì mà cha của anh hay nói, bác Chris, trước kia bác ấy hay nói như vậy – nhớ kỹ, hiện tại con là một thương nhân….” Hắn bắt chước giọng điệu của người sáng lập tập đoàn Kada, “Đến bây giờ bác ấy vẫn nói như vậy, kể từ khi bác gái…” Hắn nhìn chằm chằm vào Feston, “Nhưng trước kia em vẫn không biết vì sao bác lại nói như vậy, cho đến khi em tiếp quản Kada….” Không nói thêm gì nữa, Greg bước ra cửa, “Quên đi, em chỉ là không hiểu vì sao anh lại muốn vứt bỏ tất cả, có lẽ anh biết quá ít về gia đình mình.”
Đội mũ, hắn đi ra khỏi nhà, bên ngoài có xe đang đợi hắn, xe chuyên dụng của tập đoàn Kada, đến đón tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn, mà người đàn ông vốn ngồi ở vị trí này lại xem nó như một thứ không hề có giá trị, đứng trước cửa sổ, trên ngã tư đường, gió thu thổi tốc vạt áo của người đi bộ.
Feston cầm tờ giấy trên tay, có thể hiện tại là thời gian tốt nhất để giải quyết tất cả vấn đề này, hắn ném nó lên bàn.
Greg bảo rằng hắn biết quá ít về gia đình mình, phải nói là tương phản, nguyên nhân là vì đã biết quá đủ nên hắn mới có thể làm ra quyết định chính xác, lấy ra một chai rượu Brandy từ trong tủ rượu đã bị vỡ nát, Feston uống một ly nhỏ, hắn phải giải quyết tất cả vấn đề trước khi Phong Triển Nặc trở về.
Mà giờ phút này không biết tên sát thủ kia đang ở nơi nào trên thế giới.
……………
P/S: Chàng ngồi nhờ vợ rồi ^o^
Trong giọng nói của hắn có ý cười, câu trả lời của Feston cũng mang theo tiếng cười, “Không tệ là tốt rồi, nó vốn là của cậu.”
“Đương nhiên là của tôi, đó là một phần tiền đặt cọc của tôi mà, tôi muốn tính xem anh còn nợ tôi bao nhiêu? Ý của tôi là tôi còn phải làm vệ sĩ của anh bao lâu nữa thì mới hoàn thành?” Rốt cục đây là giao dịch với khách hàng, hay là cuộc nói chuyện giữa hai người yêu nhau, hiện tại e rằng rất khó phân biệt, Phong Triển Nặc đặt chiếc túi da xuống sàn.
Bên kia đầu dây vang lên một tiếng va chạm nhẹ, Feston có thể tưởng tượng được trạng thái hiện tại của Phong Triển Nặc, hắn trả lời một cách quả quyết, “Không, vụ giao dịch này vẫn chưa hoàn thành, tôi sẽ tiếp tục nợ tiền thù lao của cậu cho đến khi cậu hoàn thành mới thôi.”
“Sợ tôi chạy à?” Tên sát thủ ở đầu dây bên kia đang nhướng mày, dùng vẻ mặt như cười như không của hắn để đặt ra nghi vấn, Feston thu hồi nụ cười, “Là chờ cậu trở về, cậu phải tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ của mình.”
Phong Triển Nặc nhìn ra ngoài cửa sổ, thành phố của gió, nơi này dường như đã có ý nghĩa khác biệt đối với hắn, “Chuyện tôi muốn hoàn thành không chỉ có một, chờ tôi.” Cúp máy, hắn không thích nói quá nhiều lời tạm biệt.
Đón gió, hắn cầm túi hành lý nhỏ của mình ra khỏi nhà rồi lên xe, chạy đến mục tiêu của hắn – sân bay.
Chờ sẵn ở nơi đó là giám đốc vùng Judy của tổ chức lính đánh thuê Habino, nữ hải tặc này rất khó làm cho người ta tin tưởng cô ấy cũng từng là một thành viên của FBI, từng là đồng nghiệp của Feston.
Phong Triển Nặc rất muốn hỏi cô ta cục điều tra liên bang rốt cục có bao nhiêu người giống như cô ta và giống như Feston.
Ở một đầu khác của thành phố, xuyên qua cửa sổ có thể nghe thấy tiếng gió bên ngoài, nghĩ đến việc có người sắp rời khỏi thành phố này, Feston chậm rãi thu hồi tầm mắt khỏi cửa sổ, đồng thời cũng buông điện thoại xuống rồi quay đầu lại, “Cậu chỉ cần gọi điện thoại cho tôi là được, tôi không bảo cậu đến đây.”
Tại nhà của Feston, ở xung quanh hắn vẫn còn lưu lại dấu vết của vụ nổ mạnh, hắn chưa có thời gian gọi người đến sửa chữa và quét dọn, mà khách của hắn đang thản nhiên ngồi trong đống đổ nát, vẻ mặt tràn đầy hứng thú, “Vừa mới nghe thấy anh nói chuyện với Ian, em đến rất đúng lúc!”
Greg vẫn đeo cặp kính gọng vàng, hắn sờ lên mái tóc màu rám nắng của mình, hiển nhiên là xem nơi này như nhà của hắn, mà Feston thì thoạt nhìn cũng không muốn tiếp đón vị khách này, “Sao vậy, bên phía của cậu xảy ra chuyện gì, Kraft tính trở mặt với tập đoàn à?”
“Trở mặt thì không đến mức nhưng chắc là anh đã đoán được chuyện này không chỉ kinh động đến Kraft mà còn kinh động đến mấy cụ và cả cha của anh, anh có thể tưởng tượng mọi người giật mình đến mức nào hay không.” Greg làm ra vẻ mặt khoa trương, “Em đã sớm biết anh đối xử với anh ấy rất khác biệt, vừa rồi nghe thấy điện thoại của anh, thật sự là anh nên đi soi gương, Feston, nhìn xem mình đi, hiện tại anh chính là người đàn ông đang yêu!”
“Mỗi người khi còn sống sẽ gặp được một người đặc biệt, chuyện này không liên quan đến bất kỳ kẻ nào, đây là việc riêng của tôi.” Không thèm phản ứng đối với cách nói chuyện khoa trương của Greg, Feston bắt đầu hút thuốc, ngọn lửa lóe lên trước mắt hắn, nhưng Greg vẫn không thấy đáy mắt của Feston rốt cục đang tính toán chuyện gì. fynnz.wordpress.com
“Anh không hề lo lắng một chút nào à? Anh chính là người thừa kế của tập đoàn Kada, vậy mà anh lại chọn một người đàn ông, không phải là phụ nữ, không thể sinh con, như vậy làm sao có người thừa kế.” Greg trần thuật một cách chi tiết, nhưng lập tức liền bị Feston sửa lại, “Là người thừa kế tiền nhiệm, hiện tại chuyện nơi đó không còn liên quan đến tôi, cậu mới là chủ nhân, nhớ kỹ điểm ấy, Greg.”
Ánh mắt kia dường như có thể nhìn thấu tất cả, trong đó có chứa thâm ý, Greg nhịn không được mà tránh né, cầm lấy cái ly trên bàn, “….Nhưng có người không xem như vậy, họ vẫn hy vọng, ở trong mắt của bọn họ thì anh mới là người thừa kế chính thống.” Một tay vuốt cằm, tay kia lắc lư ly rượu, “Cho nên anh cũng đoán được phản ứng của bọn họ, khi Kraft nói đối phương là sát thủ thì cha của em là người cao hứng nhất, còn những người khác….” Lắc đầu, Greg nâng ly, “Nếu anh muốn kích thích bọn họ thì chúc mừng anh, anh đã làm rất triệt để.”
“Kích thích bọn họ thì không cần phải đưa chuyện cá nhân của tôi vào, hiện tại Kraft bất ngờ bắt tay vào chuyện của tôi, chuyện này hiển nhiên liên quan đến bọn họ.” Cười lạnh, đã sớm đoán được chuyện này, mặc dù Feston không muốn nhưng cuối cùng vẫn phải để cho Phong Triển Nặc rời đi cũng là vì như vậy.
Mà Greg dường như cũng đã nhìn ra, “Anh để cho tên sát thủ kia rời đi? Sợ anh ấy chống lại người trong nhà à?”
“Bọn họ không thể tưởng tượng được cái giá phải trả cho việc đắc tội một sát thủ là như thế nào đâu.” Phong Triển Nặc chưa bao giờ chủ động hỏi tình huống trong nhà của hắn, hiện tại Feston xem như đây là chuyện tốt, nhưng Greg lại nói, “Bọn họ già rồi, nhưng anh đừng xem thường bọn họ, Feston, lần này em đến đây là có việc.”
“Có chuyện gì?” Feston ngồi xuống đối diện với Greg, “Chỉ cần cậu sớm xác định, sinh thêm vài người thừa kế thì bọn họ sẽ không nghĩ đến tôi nữa.” Hắn nhả ra một làn khói.
Giọng điệu nói chuyện của một bậc gia trưởng, lớn lên trong gia đình được giáo dục đàng hoàng, Greg không thể phản bác lời của Feston, hắn chậm rãi vỗ tay, lần này hắn rất vui sướng khi có người gặp họa. “A! Feston, anh nghĩ thật là hay, chính là chuyện này, mọi người đều cho rằng anh nên quen biết thêm nhiều phụ nữ, có lẽ…” Hắn chớp mắt vài cái, “Có những người phụ nữ sẽ sinh con vì anh, cho dù anh yêu đàn ông, nhưng anh cũng biết đây không phải là chuyện không có khả năng.”
“Quả thật là không có khả năng, tôi không có hứng thú đối với phụ nữ.” Feston không tính che giấu, đây là sự thật, Greg cảm thấy bất ngờ khi Feston khẳng định như vậy, “Anh đã tìm thử phụ nữ rồi sao?”
Hắn tựa như một bác sĩ gia đình đang sốt ruột muốn biết bệnh tình của bệnh nhân, loại nóng vội này cũng bao hàm một chút tâm tư, Feston nâng mắt lên, Greg tựa hồ phát hiện chính mình quá mức vội vàng, hắn ngượng ngùng khôi phục lại bộ dáng thản nhiên.
Feston nhìn làn khói trắng lượn lờ giữa không trung, “Chưa thử qua, nhưng không cần lãng phí thời gian cho những việc đã biết đáp án, quay về nói với bọn họ, tôi hoàn toàn không có cảm giác đối với phụ nữ, đừng lãng phí thời gian cho tôi.”
“Anh tưởng là em nói sẽ có ích gì hay sao, ngoại trừ cha của anh thì đám cổ đông hình như không quá cam tâm khi quyền thừa kế rơi vào tay của em, anh mới là người thừa kế chính thống, nếu anh bỏ quyền, như vậy tất cả mọi người nên có cơ hội để cạnh tranh, cho nên sự tình mới trở thành như hiện tại, bởi vì người ngồi ở vị trí này là em, có vài người vẫn không hết hy vọng.”
Bề ngoài ngăn nắp, nhưng Greg cũng có nỗi khổ tâm của mình, Feston không lộ ra quá nhiều đồng tình đối với chuyện này, “Đây là phiền phức của cậu, tự cậu đi mà giải quyết, tôi cũng có chuyện của tôi, không rảnh nghe cậu kể khổ.”
“Thực vô tình mà!” Lớn tiếng thở dài, Greg đứng dậy, “Chỉ cần trong nhà không chịu tỏ thái độ thì Kraft sẽ không buông tha cho chuyện này, dù sao hắn cũng là cục trưởng cục điều tra liên bang.”
Không thể phủ nhận là Feston xảy ra bao nhiêu chuyện thì Greg lại cảm thấy cân bằng bấy nhiêu, “Nếu giải quyết không được thì trong nhà sẽ họp mặt giải quyết, Kraft sẽ không gây khó dễ, hơn nữa chuyện này cũng không phải là chuyện lớn, chỉ là vấn đề nội bộ, đương nhiên có thể tự giải quyết.”
Không xem chuyện này là vấn đề lớn, ở trong mắt của Greg thì chuyện này có thể sử dụng tiền để dẹp êm, chẳng qua Feston đã làm ra một vài vụ bê bối ầm ĩ mà thôi, mà đương sự hiển nhiên đã sớm cân nhắc đến chuyện này, “Dùng tiền để mua chuộc là biện pháp dễ dàng, điều kiện trao đổi là gì?”
“Em thật sự cảm thấy anh đi làm FBI là một chuyện rất kỳ lạ, anh căn bản có tính chất đặc biệt của một thương nhân.” Giọng điệu của Greg tràn ngập cảm khái, hắn đưa ra tờ giấy, “Đây là thư mời, anh tự xem đi, nhiệm vụ của em đã hoàn thành.”
Đi tới cửa, hắn nghĩ đến cái gì đó, “Nghe nói gần đây có người đuổi giết anh, hay là đuổi giết cả anh và Ian? Nhớ rõ lúc trước anh đã cảnh cáo em không được tiếp cận anh ấy, nhưng bây giờ thì nhìn xem, có cần em trả lại những lời này cho anh hay không?”
Tầm mắt nâng lên khỏi trang giấy, “Đã trễ rồi.” Giọng nói của Feston khuếch tán trong căn phòng trống trải.
“Có biết lai lịch của đám người muốn giết các anh hay không? Có lẽ em sẽ giúp được–”
“Đừng chạm vào thứ mà cậu không nên chạm vào, nhớ kỹ, hiện tại cậu là một thương nhân, cậu chỉ cần làm chuyện mà cậu nên làm.” Feston làm cho Greg đánh mất suy nghĩ trong đầu.
Greg cười ha ha, “Em nhớ rồi, đây là những gì mà cha của anh hay nói, bác Chris, trước kia bác ấy hay nói như vậy – nhớ kỹ, hiện tại con là một thương nhân….” Hắn bắt chước giọng điệu của người sáng lập tập đoàn Kada, “Đến bây giờ bác ấy vẫn nói như vậy, kể từ khi bác gái…” Hắn nhìn chằm chằm vào Feston, “Nhưng trước kia em vẫn không biết vì sao bác lại nói như vậy, cho đến khi em tiếp quản Kada….” Không nói thêm gì nữa, Greg bước ra cửa, “Quên đi, em chỉ là không hiểu vì sao anh lại muốn vứt bỏ tất cả, có lẽ anh biết quá ít về gia đình mình.”
Đội mũ, hắn đi ra khỏi nhà, bên ngoài có xe đang đợi hắn, xe chuyên dụng của tập đoàn Kada, đến đón tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn, mà người đàn ông vốn ngồi ở vị trí này lại xem nó như một thứ không hề có giá trị, đứng trước cửa sổ, trên ngã tư đường, gió thu thổi tốc vạt áo của người đi bộ.
Feston cầm tờ giấy trên tay, có thể hiện tại là thời gian tốt nhất để giải quyết tất cả vấn đề này, hắn ném nó lên bàn.
Greg bảo rằng hắn biết quá ít về gia đình mình, phải nói là tương phản, nguyên nhân là vì đã biết quá đủ nên hắn mới có thể làm ra quyết định chính xác, lấy ra một chai rượu Brandy từ trong tủ rượu đã bị vỡ nát, Feston uống một ly nhỏ, hắn phải giải quyết tất cả vấn đề trước khi Phong Triển Nặc trở về.
Mà giờ phút này không biết tên sát thủ kia đang ở nơi nào trên thế giới.
……………
P/S: Chàng ngồi nhờ vợ rồi ^o^
Danh sách chương