Trình Vũ không hiểu sao bị người giội cho một ly Champagne, tâm tình thật sự cũng không khá hơn chút nào, trên mặt cô cũng không khỏi mang thêm vài phần tức giận nhìn cô ta nói: "Tôi không hiểu cô đang nói cái gì."

Ánh mắt của cô quét đến Lục Vân Cảnh đang đi tới, không biết như thế nào cỗ lửa giận kia lại bùng lên.

Ngôn Băng Nhi tiếp tục nói: "Hôm nay ngược lại tôi muốn nhìn, tôi động thủ đánh cô, cô có thể làm gì tôi."

Đà phát triển gần đây của Ngôn Băng Nhi trong ngành giải trí rất mạnh, hơn nữa có sự nâng đỡ của kim chủ Lục Vân Cảnh này, người chung quanh không có chỗ nào mà không phải nịnh nọt cô ta, đãi ngộ như vậy dường như khiến cô ta có chút quên hết tất cả. Ngôn Băng Nhi cảm thấy cho dù người trước mắt này thật sự là người phụ nữ khác của Lục Vân Cảnh thì như thế nào, mượn hôm nay xem bên người Lục Vân Cảnh là cô ta đi cùng đến mà không phải người phụ nữ trước mắt này ở trong lòng Lục Vân Cảnh ai có địa vị càng cao, chuyện này nhìn một chút có thể nhìn ra được.

Hôm nay, ngay cả quý bà và quý cô của thành Bắc cũng phải nhìn sắc mặt của cô ta vài phần, người phụ nữ này tính là cái khỉ gì.

Với quá nhiều ánh mắt xung quanh, Trình Vũ cảm thấy như thể cô đã trở lại bữa tiệc sinh nhật lần thứ mười tám, cô cũng xấu hổ, chật vật như bây giờ, cơn tức giận trong lòng cô càng lúc càng mạnh. Sau khi nhìn thấy Lục Vân Cảnh đi đến gần, cuối cùng cô không kiềm chế được cơn tức giận nhìn về phía anh nói: "Lục Vân Cảnh, anh có thể nhìn người phụ nữ của mình hay không?"

Mặc dù hai người bọn họ không tính là vợ chồng bình thường, nhưng tốt xấu nước giếng không phạm nước sông, cô cũng tự nhận bản thân cô đã đủ an phận rồi, dựa vào cái gì người phụ nữ này muốn tới tìm phiền phức cho cô chứ!

Khoảng cách Lục Vân Cảnh đứng cũng không xa mấy, khi anh nghe được lời nói của Trình Vũ, màu đen áp lực trong hai tròng mắt của anh tựa hồ lại tăng thêm một ít.

Mà Trình Vũ lời nói ra khỏi miệng không đầy một lát đã hối hận, xung quanh nhiều người như vậy, cô lại rống to kêu to đối với Lục Vân Cảnh như thế, thật sự không cho anh thể diện. Huống chi cô còn là người vợ trên danh nghĩa của anh, cô cũng không thể so sánh được với người phụ nữ có thể tới tham gia yến hội cùng anh này, tự nhiên Lục Vân Cảnh cũng sẽ không bởi vì lời nói của cô nhúng tay vào người của anh, nói không chính xác còn có thể bao che khuyết điểm giận chó đánh mèo với cô.

Trình Vũ thầm mắng mình thật sự là tính tình không nhịn được, lúc này cô không nên làm nhất đúng là đắc tội Lục Vân Cảnh, như vậy đối với cô cũng không có có chỗ nào tốt.

Ngay lúc Trình Vũ đang tự mắng mình như thế này, đã thấy ánh mắt lạnh như băng lạnh của Lục Vân Cảnh lướt qua trên người Ngôn Băng Nhi, trên mặt trước sau như một vẻ mặt lạnh lùng như cũ, giọng điệu lạnh khiến cho người sợ hãi, "Vậy em nói cho anh biết đi bà xã, em là người phụ nữ của anh sao?"

Lời này vừa nói ra, lập tức Ngôn Băng Nhi sửng sờ tại chỗ, cô ta bắt được hai từ rất quan trọng -- "bà xã". Ánh mắt cô ta lướt qua trên mặt Trình Vũ lại lướt qua khuôn mặt đang âm lãnh kia của Lục Vân Cảnh, đột nhiên cô có một linh cảm rất xấu.

Cô biết rõ Lục Vân Cảnh đã có vợ, chỉ là bà xã của anh rất ít xuất hiện, chưa bao giờ cô ấy xuất hiện công khai cùng một chỗ với Lục Vân Cảnh, bởi vì cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy, cho nên theo thời gian cô ta sẽ tự động bỏ qua.

Nếu như nói người trước mắt này là bà Lục, như vậy cô..

Lời nói của Lục Vân Cảnh vẫn tiếp tục, từng chữ đều lạnh như kết được một tầng sương, "Là thằng nào cho cô lá gan khiến cô nghĩ mình là người phụ nữ của tôi?"

Anh cho người ta cảm giác áp bách quá mạnh mẽ, Ngôn Băng Nhi bị anh nói khiến cho cô ta vô ý thức lui về phía sau vài bước.

Mà đứng ở sau lưng Lục Vân Cảnh là trợ lý Kim Lê Dương cũng rất kịp thời bước tới và nói với Trình Vũ: "Mợ chủ, cậu chủ và vị họ Ngôn này chỉ là quan hệ hợp tác cùng có lợi, cậu chủ cho tài nguyên, cô Ngôn giúp đỡ cậu chủ tiếp đãi các đối tác, đây là giao dịch bình thường so ra còn bình thường hơn. Không nghĩ rằng cô Ngôn lại không tự mình hiểu lấy như thế, vậy mà bản thân cô ta còn lấy danh nghĩa người phụ nữ của cậu chủ tới tìm phiền toái cho mợ chủ, mợ chủ không nên hiểu lầm, cũng không nên chấp nhặt với cô ta."

Trình Vũ: "..."

Trình Vũ cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển trở thành như vậy, vốn dĩ cô còn nghĩ rằng rằng Lục Vân Cảnh sẽ thiên vị Ngôn Băng Nhi, hơn nữa Kim Lê Dương dám nói ra những điều như vậy trước công chúng nhất định là Lục Vân Cảnh cam chịu, lời nói trực tiếp như vậy hoàn toàn không để một chút mặt mũi cho Ngôn Băng Nhi.

Trình Vũ ngẩng đầu liếc nhìn Lục Vân Cảnh, anh cũng không nhìn cô, sắc mặt anh âm trầm, đường cong cằm căng cứng, nhìn ra được tâm tình của anh không tốt lắm.

Lục Vân Cảnh vốn luôn im lặng, lạnh lùng khiến người ta khó gần, nhưng bây giờ anh càng lạnh lùng, khí thế bức người trên người anh càng lớn, người xem náo nhiệt xung quanh cũng không dám lại gần, thậm chí có người nhát gan đến mức không dám thở mạnh.

Trong bầu không khí yên tĩnh đến ngột ngạt này, chỉ nghe tiếng nói trầm thấp của Lục Vân Cảnh không hề cho thương lượng ra lệnh, "Giúp bà xã của tôi hắt trở về."

Lão bản đã ra lệnh Kim Lê Dương tuân theo chỉ thị của ông chủ một cách tự nhiên, lúc này anh liền bưng một ly Champagne tới không khách khí chút nào tạt thẳng vào mặt Ngôn Băng Nhi, hôm nay Ngôn Băng Nhi trang điểm đậm, bị Champagne giội vào, lớp trang điểm nhanh chóng bị phai, lộ ra chật vật không chịu nổi.

Ngôn Băng Nhi từ lâu đã mất đi sự kiêu ngạo độc đoán như ban nãy. Lúc này cô mới nhận ra mối nguy hiểm. Cô nghĩ rằng những năm này Lục Vân đã đưa cô đến nhiều dịp khác nhau chính là chấp nhận sự hiện hữu của cô, ngay cả khi anh luôn đối xử lạnh nhạt với cô, nhưng cô không gặp những người phụ nữ khác có đãi ngộ như vậy, huống chi rước đây cô ấy đã dạy mấy người phụ nữ muốn ôm đùi anh, chưa thấy anh nói gì, nên cô cảm thấy mình cũng khác trước mặt Lục Vân Cảnh.

Lại không nghĩ rằng..

Hóa ra từ trước đến nay anh luôn coi cô là mối quan hệ hợp tác cùng lợi ích.

Ngôn Băng Nhi cũng không ngốc, lúc này ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cũng bất chấp giờ phút này chật vật sẽ bị những người khác chê cười, không chút nghĩ ngợi cô vội vàng nói với Trình Vũ: "Lục.. Bà Lục, tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, cô đại nhân không chấp tiểu nhân."

Trình Vũ vẫn còn đang bàng hoàng, cho nên đối với đột nhiên thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ của Ngôn Băng Nhi cô cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Nhưng Lục Vân Cảnh đã trước cô một bước nói: "Kéo cô ta ra ngoài, hủy bỏ tất cả hợp đồng, bồi thường thiệt hại đã thanh lý cho cô ta, sau đó.." Lời nói lạnh lùng không một chút cảm xúc của anh, "Hoàn toàn phong tỏa."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện