Chủ nhiệm lớp nhận được điện thoại của Xà Cương gọi tới, hắn nói bạn học Đằng Cận trong lúc nhiệt tình chăm sóc hắn vô tình bị lây bệnh cảm hơi nặng nên hai ngày tới phải nghỉ ở nhà.
Xà Cương học rất giỏi, ở trường luôn tuân thủ nội quy, là học sinh gương mẫu không có điểm nào bắt bẻ được. Chủ nhiệm lớp biết hắn đi học xa nhà không có cha mẹ bên cạnh nên rất ưu ái hắn, lập tức tin ngay lý do hắn đưa ra.
Huống hồ Đằng Cận còn ở cạnh phụ họa Xà Cương, thanh âm thều thào, nghe giọng khàn đặc như bị bệnh rất nặng.
Cha mẹ Đằng Cận rất hiếm khi về nhà.
Chủ nhiệm lớp không yên tâm nên định hết giờ dạy sẽ tới xem tình hình, nhưng Xà Cương nói họ đã tới bệnh viện chích thuốc, giờ về nhà uống thuốc ngủ một giấc toát mồ hôi sẽ khỏe ngay.
"Vậy được rồi, hai em tự chăm sóc nhau nhé." Chủ nhiệm lớp nghe hắn thoái thác mấy lần thì nhíu mày do dự một hồi, rốt cuộc từ bỏ ý định tới thăm rồi dặn dò, "Nếu gặp chuyện gì không giải quyết được nhớ gọi điện cho thầy nhé."
Xà Cương luôn miệng đáp ứng, đặt điện thoại xuống rồi cúi đầu hôn một cái lên gò má Đằng Cận bị hắn mút đỏ chót, nhếch môi thì thầm hỏi: "Bị người khác nghe càng hưng phấn hơn à? Mỗi lần gọi điện trong lúc làm, chỗ phía dưới của cậu đều siết chặt hơn bình thường đấy."
Từ bụng hắn trở xuống vẫn giữ hình rắn, một nửa dương v*t đỏ thẫm còn nhét trong lỗ nhỏ của thiếu niên, sau khi cúp điện thoại đuôi rắn của hắn bỗng nhiên quấn chặt chân Đằng Cận rồi nhanh chóng đâm rút mấy chục cái, cuối cùng cọ xát liên tục vào thịt mềm run rẩy bên trong, gần như duỗi thẳng đường ruột uốn lượn, dương v*t rắn làm bụng dưới nhô lên một hình dáng mơ hồ. Nước dâm nhờn nhẫy và tinh dịch đậm đặc hòa vào nhau, trong bụng Đằng Cận không chứa được nhiều như vậy, sau khi hắn bắn thêm một lần thì thiếu niên nhăn mũi khóc thút thít nói "trướng quá", ngón chân cuộn tròn quẫy đạp mấy cái.
Mặc dù Đằng Cận không bao giờ giận nhưng nếu bắt nạt quá mức làm đối phương đòi chia tay hắn sẽ không ổn. Xà Cương thè lưỡi liếm sạch nước mắt trên mặt Đằng Cận, ngoe nguẩy đuôi rắn bế cậu vào phòng vệ sinh rồi rút ra dương v*t bịt kín lỗ nhỏ, đưa tay ấn vùng bụng phồng căng của Đằng Cận để thiếu niên có thể xả ra tinh dịch rót đầy trong hậu huyệt.
Sau khi hắn lấy khăn giấy lau đi phần lớn chất lỏng chảy ra, vẫn còn chút tinh dịch đặc sệt bám vào bắp đùi Đằng Cận. Đằng Cận là nhân loại dù có được yêu lực của hắn tiếp sức cũng không thể nào khỏe bằng hắn, dù có thể cương cứng nhưng lúc lên đỉnh dương v*t chỉ lắc một cái trong không khí rồi rũ xuống giữa hai chân, không thể bắn ra được gì nữa.
Trong nhà nồng nặc mùi hoa đỗ quyên, họ lại làm từ phòng ngủ ra phòng khách, còn làm một lần ở ban công phơi quần áo và trên bàn ăn. Xà Cương cũng không thèm để ý nhà mình bị làm bẩn, trên chạc cây trong phòng khách có cái tổ, bên trong là mấy con rắn nhỏ hắn biến ra bằng yêu lực, khi nào cần hắn sẽ gọi chúng ra quét dọn.
Đằng Cận vốn không thông minh lắm, sau một đêm ân ái lăn qua lộn lại càng mụ mẫm hơn, tình dục nóng bỏng không chỉ hòa tan thân thể cậu mà còn hòa tan dây thần kinh dành để suy nghĩ của cậu.
A...... Không, không thể làm tiếp được nữa...... Cậu nằm nghiêng trên ghế salon há miệng thở, rốt cuộc có thể khép hai chân nhưng lỗ nhỏ bị đâm hung ác vẫn đang mất khống chế co lại. Xà Cương thu nhỏ đuôi rắn giúp cậu móc ra rất nhiều tinh dịch nhưng cậu vẫn thấy trong bụng nóng hổi nhớp nháp, cảm giác căng trướng thật lâu không tiêu tan.
"Đằng Cận, ở trường học cũng làm được đúng không?" Xà Cương ngồi xổm bên cạnh, lau xong mồ hôi trên cổ và mặt cậu thì hạ thấp ngữ điệu, trong giọng nói như tiết ra chất độc khiến cậu u mê, "Tớ sẽ bịt miệng cậu lại, không bị ai phát hiện đâu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện