Tuy nói chỉ làm thêm lần nữa là đủ rồi nhưng cái mông Đằng Cận thực sự quá tuyệt, sau khi cúp điện thoại hắn lại đè thiếu niên xuống ghế salon làm thêm hai lần, Đằng Cận đã ngủ thiếp đi nhưng lúc bị làm hung ác sẽ rên rỉ dưới thân hắn, ngón chân vô thức cọ vào nệm ghế salon, muốn chui ra từ dưới người hắn.
"A...... Đằng Cận......" Xà Cương từ từ dừng lại động tác rồi kéo lý trí mình ra khỏi tình dục hỗn loạn.
Nếu Đằng Cận tỉnh dậy thì sẽ thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn đang dần bị lớp vảy đen bao phủ, con ngươi thẳng đứng lộ ra màu vàng kim nguy hiểm trong căn phòng lờ mờ.
Hắn phải nhịn thêm, không thể hoàn toàn biến về nguyên hình được.
Xà Cương rút dương v*t ra rồi xoa thân thể nhớp nháp mồ hôi của Đằng Cận, quyết định bế cậu đi tắm trước, cho bạn trai nhỏ chút thời gian để thân thể hồi phục.
Sau khi Đằng Cận bị độc tố của hắn ảnh hưởng sẽ rơi vào trạng thái động dục ngắn ngủi như hắn, nhưng dù sao thân thể vẫn là nhân loại, lỡ làm quá mức biết đâu Đằng Cận sẽ chịu không nổi.
"Chỉ có mình tớ mới được làm vậy thôi sao?" Xà Cương vừa đè bụng Đằng Cận, dùng ngón tay móc ra tinh dịch bị rót đầy trong lỗ nhỏ của thiếu niên, vừa nhớ lại câu nói ban nãy của Đằng Cận, "Vì là tớ nên cậu mới tình nguyện bị đối xử như vậy sao?"
Trước kia hắn còn lo Đằng Cận quá ngốc, lỡ ngày nào có người nhanh chân đến tỏ tình trước, Đằng Cận ngốc nghếch nhận lời thì làm sao bây giờ.
Rõ ràng tự nhủ mình đừng để ý nhưng sau khi tan học luôn nhìn trộm cậu chạy bộ chơi bóng, ánh mắt kìm không được nhìn bụng dưới lộ ra của thiếu niên khi vén áo lên.
Lần đó Đằng Cận đã gây tiếng vang lớn trong đại hội thể thao của trường, đoạt giải vô địch chạy đường dài về cho lớp mình.
Trong khi mọi người chúc mừng Đằng Cận thì hắn ngồi cuối lớp yên lặng cúi đầu đọc sách, mượn áo khoác che kín dương v*t cương cứng không chịu nổi.
Hắn cố hết sức né tránh Đằng Cận, thế mà khi tan học đồ ngốc này còn chủ động chạy tới mở to mắt hỏi hắn có xem cuộc thi lúc nãy không.
"......" Hắn thu dọn cặp sách, nhét bài kiểm tra cuối cùng vào ngăn cặp rồi ngước mắt nhìn Đằng Cận.
Trên mặt Đằng Cận lộ ra vẻ thất vọng thấy rõ.
"Có." Hắn im lặng một lát rồi nói, "Chúc mừng cậu đoạt giải nhất nhé."
Đằng Cận vui vẻ cảm ơn hắn, sau đó tươi cười trở về đeo cặp lên vai.
Hừ......
Khó khăn lắm mới nhịn xuống được, nhưng vừa ngửi thấy mùi mồ hôi nhàn nhạt trên người Đằng Cận sau khi vận động, bộ phận sinh dục sắp thành thục của hắn lại rục rịch ngóc đầu dậy.
Tựa như có hai giọng nói đang thúc giục hắn mau túm lấy cánh tay Đằng Cận, giật xuống quần đùi quanh mông thiếu niên, để đôi mắt trong veo kia chứa đầy nước mắt dục vọng.
Xà Cương che đi chỗ nóng bỏng của mình, làn da dưới tay áo tê rần, khi tinh thần hắn dao động, lớp vảy màu đen kia sẽ lập tức xuất hiện.
Nếu biến về nguyên hình......
Hắn không thể tuân thủ quy tắc nhân loại nữa mà sẽ bị thú tính khống chế, hoàn toàn hành động theo bản năng.
Tinh dịch màu trắng sữa chảy xuống sàn phòng tắm, Đằng Cận dựa vào ngực hắn, được hắn vuốt ve thở hổn hển.
Hắn hôn lên cổ Đằng Cận, khi răng độc bén nhọn cắn vào bả vai cậu, thiếu niên rên lên vì đau đớn, mơ màng giãy dụa muốn chui ra khỏi vòng tay hắn.
Xà Cương ôm chặt eo Đằng Cận rồi phóng thích càng nhiều độc tố hơn vào máu đối phương.
Trong mơ Đằng Cận cảm nhận được sức nóng kỳ lạ trên người, hậu huyệt chảy ra rất nhiều nước dâm, thắt lưng run rẩy, ú ớ kêu lên một tiếng.
"Đừng có hối hận." Hắn nới lỏng miệng, đầu lưỡi liếm láp vết thương kia mấy lần, ngửi mùi máu thơm lừng của thiếu niên rồi nói, "Sau này cậu chỉ thuộc về tớ mà thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện