Sau khi chính thức công bố trước công chúng, phản ứng bên ngoài còn sôi nổi hơn nhiều so với những gì Lương Quyến từng tưởng tượng. Các ứng dụng giải trí lớn đồng loạt nghẽn mạng, vụ việc này trở thành chủ đề nóng và trò cười được bàn tán nhiều nhất đầu năm.
Trước tiên là trang chủ của tập đoàn Trung Thịnh, gỡ bỏ thông báo ly hôn đã ghim gần tám tháng, thay vào đó là một thông báo mới, ngắn gọn đến mức chỉ có vài dòng:
[Cô Lương Quyến đã đính hôn với cổ đông, chủ tịch luân phiên hội đồng quản trị, giám đốc điều hành tập đoàn Trung Thịnh – ông Lục Hạc Nam. Ngày cưới sẽ được công bố sau, cảm ơn sự quan tâm và theo dõi của các giới trong xã hội và đông đảo bạn bè.]
Chưa đầy nửa tiếng sau khi thông báo được đăng tải, các tài khoản giải trí nổi tiếng với lượng fan khủng đã nhanh chóng chia sẻ lại trên mạng. Cư dân mạng lặng im, lời chúc phúc không ai nói ra được, chỉ có antifan là không ngừng gào thét, châm chọc rằng Lương Quyến rốt cuộc đã gián tiếp thừa nhận tin đồn chen chân vào cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối và làm tiểu tam của ông lớn.
Cũng có một số fan lý trí, giữa biển chửi bới khẽ khàng đưa ra thắc mắc: "Cô Lương Quyến được nhắc đến trong thông báo của Trung Thịnh, liệu có phải là đạo diễn Lương Quyến trong giới giải trí?"
Chẳng bao lâu sau, câu hỏi ấy liền bị lấn át bởi làn sóng mắng nhiếc, vì nếu là người khác, có lẽ còn có khả năng trùng tên. Nhưng cái tên "Lương Quyến" quá đặc biệt, khắp cả nước e là khó tìm ra người thứ hai.
Tài khoản Weibo của Lương Quyến do Đồng Hân Nhiên quản lý, nhân lúc máy chủ chưa sập liền kịp thời đăng nhập. Theo đúng kịch bản đã chuẩn bị từ trước của Lương Quyến, cô chỉ đăng một câu ngắn gọn: "Tôi từng nói, năm hai mươi tám tuổi sẽ bước sang một giai đoạn mới của cuộc đời – sự nghiệp là vậy, tình cảm cũng thế. Lần này tôi không nuốt lời, cảm ơn mọi người đã chúc phúc."
Ảnh đính kèm là do Lục Hạc Nam chụp – Lương Quyến đeo kính râm, đứng bên cầu biển, ngoái đầu mỉm cười dưới ánh hoàng hôn. Một khung cảnh yên bình như tranh, mà chiếc nhẫn kim cương xanh hình giọt nước trên ngón áp út tay trái của cô lại càng được khoe ra vừa đủ.
Bình luận nhanh chóng bị antifan tràn vào, mắng chửi dồn dập. Lương Quyến chẳng buồn giải thích, chỉ mở rộng quyền bình luận, để mặc cho họ gào thét. Trái lại, Quan Lai và Chúc Linh Linh lại không nhịn được, lần lượt lên tiếng bênh vực cô ở nơi công cộng.
Sau khi tiệc từ thiện đầu năm kết thúc, trong phần chụp hình lưu niệm, Quan Lai – người giờ đã có thương hiệu trang sức riêng, lăn lộn trong giới thượng lưu như cá gặp nước – khi được phóng viên hỏi, chỉ mỉm cười trước ống kính:
"Lương Quyến á? Đó là bạn cùng phòng đại học, cũng là chị em thân nhất của tôi. Hồi đại học cô ấy đã yêu Lục Hạc Nam rồi, hai người dính như keo ấy, khiến tôi suýt chút nữa ghen tị chết đi được. May mà sau này tôi gặp được ông xã nhà tôi, không thì ai mà dám chơi với hai người chuyên 'show ân ái nhưng lại không tự biết mình đang show' như họ."
"Hả? Anh hỏi cuộc hôn nhân trước của Lục Hạc Nam?" Quan Lai cố tình im lặng vài giây, chớp chớp mắt, nở nụ cười đầy ẩn ý: "Ôi dào, liên hôn nhà giàu, lợi ích là trên hết. Mấy chuyện đó có gì lạ? Trong này có bao nhiêu uẩn khúc tôi cũng không tiện nói nhiều. Chỉ cần chia tay văn minh là được rồi."
"Đời người vô thường, cuối cùng tôi chỉ mong mọi người biết trân trọng người trước mắt mình. Đừng như Lương Quyến và Lục Hạc Nam, bỏ lỡ nhau mất năm năm trời."
So với Quan Lai, lời lẽ của Chúc Linh Linh lại sâu sắc và ẩn ý hơn nhiều.
Vào ngày tin đính hôn của Lương và Lục lên hotsearch, cũng là lúc bộ phim 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Rơi' hoàn tất khâu hậu kỳ. Chúc Linh Linh ngồi trong phòng họp công ty dựng phim, vừa chấm nước mắt, vừa lục túi xách lấy ra kịch bản đã quăn góc, một chiếc bật lửa mượn tạm từ Lương Quyến, cùng một món đồ cũ.
Cô nắm chặt chiếc điện thoại nhỏ xinh trong lòng bàn tay, vài giây sau, một bài đăng Weibo nhẹ nhàng xuất hiện trong tầm mắt công chúng, trông như đang chia sẻ cảm xúc sau khi xem phim, nhưng thực chất là làm rõ sự thật:
[Vừa xem xong bản cắt dựng của phim, tôi chỉ có thể nói: Phim điện ảnh chuyển thể từ người thật luôn khiến người ta vừa khóc vừa mê. Thật mong có phần hai để bù đắp nỗi tiếc nuối khi 'Tuyết Đầu Mùa' dừng lại giữa chừng.
Điện ảnh với chúng ta là nghệ thuật viễn tưởng, nhưng với họ lại là cuộc đời chân thực. Thật đau lòng cho hành trình tám năm của họ, mong rằng nửa đời còn lại, họ sẽ như lời chúc của anh Mạnh dành cho cô Triệu trong phim: được trời quyến cố, mọi sự hanh thông. Cuối cùng, hoan nghênh mọi người đến rạp xem phim cùng người yêu vào tiết Lập Xuân, cùng thưởng thức chuyện tình của cô Triệu và anh Mạnh.]
Bên dưới dòng cảm xúc chân thành ấy là hai tấm ảnh với màu sắc chỉnh lọc cực kỳ tinh tế.
Tấm đầu là một trang trong kịch bản, phần nội dung không liên quan đã bị làm mờ, chỉ để lại câu: "Chỉ mong cô Triệu được trời quyến cố, mọi sự hanh thông."
Tấm thứ hai là một chiếc bật lửa bằng bạc khắc chữ ở đáy, đặt trên một tấm thiệp cũ đã ố vàng theo thời gian. Nét chữ trên thiệp rõ ràng và mạch lạc.
Fan bấm vào xem ảnh gốc, nhận ra nét chữ trên thiệp và đáy bật lửa giống hệt nhau:
— Chúc mừng sinh nhật. Chỉ mong cô Lương được trời quyến cố, mọi sự hanh thông.
Thời gian là sinh nhật của Lương Quyến tám năm trước, ký tên là Lục Tam kính bút.
Nam chính Trịnh Sở Mặc sau đó đã chia sẻ lại bài viết của Chúc Linh Linh, kèm dòng: [Cảm ơn đạo diễn Lương đã trao cho tôi cơ hội. Thật may mắn khi được góp mặt trong một lát cắt cuộc đời của cô.]
Trong khi đó, Trình Yến Thanh – người được mệnh danh là một trong hai đạo diễn thế hệ mới cùng với Lương Quyến – lại mãi không có động thái gì.
Khi fan CP Lương – Trình đang mỏi mắt chờ đợi, thì sát ngày công chiếu 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Rơi', anh chỉ lặng lẽ đăng poster phim lên Instagram như một lời ủng hộ.
Nhưng caption kèm theo lại khiến fan dậy sóng: [Chúc mừng, cuối cùng cũng cưới được tình yêu thời thiếu niên.]
Fan lập tức chấn động. Các bằng chứng xâu chuỗi lại với nhau, từ fan sự nghiệp đến fan cá nhân đều bàng hoàng nhận ra: Hóa ra hình tượng cô Triệu trong phim chính là Lương Quyến ngoài đời, vậy thì Mạnh Hướng Vũ – người yêu nhưng không đến được bên nhau, phải gánh trên vai gánh nặng gia tộc – chẳng phải là bản sao của người đang đứng đầu Trung Thịnh, Lục Hạc Nam hay sao?
Fan cuồng thám tử bắt đầu tổng hợp thông tin, từ chiếc đồng hồ đôi được đấu giá với mức kỷ lục trong lịch sử, đến buổi biểu diễn pháo hoa từ thiện bên bờ sông Bắc Thành. Những ai may mắn có mặt còn đăng kèm ảnh, khoe khung cảnh náo nhiệt với hàng dài người xếp hàng viết lời chúc và nhận hoa hồng băng.
Phần bình luận rốt cuộc không còn bị một chiều công kích nữa. Một vài fan trung lập bắt đầu nhập cuộc, bênh vực Lương Quyến và giương cao ngọn cờ bảo vệ cô.
[Chúc Lương Lục trăm năm hạnh phúc. Tôi khóc mất, đại ca thậm chí còn để họ Lương đứng trước tên mình!]
[Chết rồi, trước giờ không để ý chi tiết này. Bây giờ thử hỏi có mấy người đàn ông chịu để họ vợ đứng trước tên mình chứ? Quá yêu luôn!]
[Nói đến pháo hoa, hôm đó tôi có mặt, còn thấy có người cầu hôn. Không biết có phải là đại ca với chị Quyến không nữa.]
Ảnh được chia sẻ không rõ nét, trời tối đen, xung quanh là hoa hồng. Một người đàn ông quỳ một gối giữa nền tuyết. Người phụ nữ đeo khẩu trang, tuy không thấy mặt, nhưng dáng người thon thả mơ hồ có thể liên tưởng đến Lương Quyến.
[Giờ thì khớp timeline rồi. Sau màn pháo hoa hôm đó, ngón áp út của chị Quyến bỗng có thêm chiếc nhẫn kim cương không rõ nguồn gốc.]
[Lưu ý cách dùng từ nhé, bây giờ không phải "không rõ nguồn gốc" nữa, mà là "nhẫn cưới" của chị Quyến rồi! Kim cương xanh hình giọt nước đấy, bao nhiêu tiền chứ?]
[Không ai nhận ra ý tứ sâu xa trong hai thông báo của Trung Thịnh à?]
[Tôi phát hiện rồi, nhưng để người khác giải thích nhé (giơ tay cầu cứu).]
[Thông báo ly hôn là do Lục Hạc Nam đứng sau viết để minh oan cho chị Quyến, tên cô ấy được đặt sau. Nhưng thông báo đính hôn lại đặt tên Lương Quyến lên trước. Biết điều đó có nghĩa gì không?]
[Ý gì vậy? (ngơ ngác vô tri)]
[Tức là thông báo ly hôn do tập đoàn viết để thanh minh cho chị ấy – là đại ca thấy không chịu nổi lời mắng mỏ trên mạng, nên để phòng pháp lý thay mặt Trung Thịnh viết rõ ràng ra. P.S: Tất cả chỉ là phân tích cá nhân, nếu sai thì mong phòng pháp lý Trung Thịnh đừng kiện tôi, tôi sợ rồi đó!]
[Đây chính là uy lực của bà chủ sao? Mắt lấp lánh hình sao, tôi quỳ rồi.]
Trong khu bình luận vốn bị công chiếm bởi fan sự nghiệp im lặng xen lẫn fan couple, mọi người rơi vào thế khó xử, lặng lẽ dao động. Sau một hồi lén xem màn hình, cuối cùng cũng có người đủ gan, dè dặt hỏi thử một câu: [Nói chứ ông lớn trông như thế nào vậy? Có ai biết không? Đạo diễn Lương không phải tìm đại một ông đầu hói dầu mỡ xấu òm làm anh rể của chị đấy chứ?]
Fan couple vốn nổi tiếng chiều fan, chỉ trong vài phút, mấy lần hiếm hoi Lục Hạc Nam xuất hiện trên tin tức chính thức đã bị chụp màn hình tung lên quảng trường chủ đề, ngay cả đoạn phỏng vấn ngắn 30 giây cũng nhanh chóng được chia sẻ lại.
[Mọi người đều biết, camera chính là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm chứng nhan sắc, à nhầm, ngoại hình!]
[Vãi, khí chất này, cách nói chuyện này, cho tôi nói một câu là hợp với chị ấy ghê không? Thời gian trôi qua lâu vậy rồi mà vẫn chưa ai làm video cắt ghép à? Mau về nấu cơm cho tôi!]
[Có ai để ý đến tay của ảnh không? Phúc âm cho những người mê tay đây này, ngón tay dài thế này, xì hà... ông lớn chắc chắn rất giỏi nhỉ?? Lại thêm một ngày ngưỡng mộ cuộc đời của chị, khóc luôn.]
Gió chiều thay đổi quá nhanh, đội PR của Đồng Hân Nhiên còn chưa kịp ra tay thì khu bình luận đã tự mình phát triển theo chiều hướng khác. Tiết kiệm được một khoản lớn chi phí truyền thông, Đồng Hân Nhiên rộng rãi phất tay, chia khoản tiền đó cho nhân viên trong studio như một khoản thưởng cuối năm thêm vào.
Việc Lương Quyến và Lục Hạc Nam công khai tình cảm, người vui mừng nhất đương nhiên là nhà sản xuất bộ phim 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Rơi'.
Dù sao thì nhiệt độ của Lương Quyến vẫn đang cao ngất, cộng thêm sự thổi phồng của Chúc Linh Linh, bộ phim bị gán nhãn "cải biên từ câu chuyện có thật", không chỉ fan couple, mà cả khán giả qua đường đơn thuần hóng hớt hay fan sự nghiệp trung thành với tác phẩm của Lương Quyến đều muốn vào rạp xem thử, ngóng chờ ngày Lập Xuân đến gần.
Dù bộ phim 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Rơi' công chiếu vào đúng ngày lập xuân mùng 3 tháng Hai, nhưng theo thông lệ, trước đó một tuần vẫn phải tổ chức một buổi chiếu sớm cho giới truyền thông kỳ cựu và bạn bè trong ngành thưởng thức trước.
Lương Quyến không thể phá vỡ quy tắc này, nên chỉ đồng ý để nhà sản xuất tổ chức duy nhất một suất chiếu thử, địa điểm đương nhiên chọn ở nơi bắt đầu câu chuyện — Bắc Thành.
Đúng dịp kỳ nghỉ Tết vẫn còn, Lục Hạc Nam tranh thủ thời gian rảnh rỗi hiếm hoi đi cùng Lương Quyến về Bắc Thành.
Vào ngày chiếu thử, Lương Quyến ở rạp chờ đến hết phim, thành khẩn đón nhận các lời phê bình từ đồng nghiệp, còn Lục Hạc Nam thì lại ngồi trong hội quán Lộc Sớn của Nhâm Thời Ninh, chán chường chơi bài với mấy người bạn.
Mạc Quyên đẩy cửa bước vào, thấy Lục Hạc Nam cũng ở đó thì ngạc nhiên hỏi: "Không phải hôm nay có phim công chiếu sao? Sao cậu không đi cùng Quyến Quyến đến rạp?"
Lục Hạc Nam tựa lưng lười nhác vào ghế sofa, ném ra một quân bài, chậm rãi nói: "Hôm nay chỉ là chiếu thử, chưa phải công chiếu chính thức. Vé vợ tôi để dành cho tôi là ngày 3 tháng Hai. Cô ấy sợ tôi bị truyền thông hỏi rồi lỡ tiết lộ nội dung phim nên không cho tôi đi."
Món quà sinh nhật 32 tuổi, hai tấm vé xem phim đặt làm riêng, anh chẳng thể nào quên.
"Vừa mới đính hôn, còn chưa kết hôn đâu mà cậu gọi vợ nghe trơn tru nhỉ."
Bị câu "vợ tôi" làm cho tổn thương, Sở Hằng liếc xéo Lục Hạc Nam một cái, rồi liếc thấy tập giấy dày bên cạnh anh, bèn nhếch môi, không khách khí vạch trần: "Cậu đọc kịch bản trước chẳng phải cũng là tiết lộ nội dung sao? Coi chừng tôi nói với Lương Quyến."
Lục Hạc Nam không nói gì, bề ngoài vẫn mỉm cười chơi bài, nhưng dưới gầm bàn thì không thương tiếc đá cho Sở Hằng một cú.
Sở Hằng biết mình sai, đau đến kêu khẽ một tiếng, ánh mắt sắc lạnh liếc sang Lục Hạc Nam, giận mà không dám nói.
Cốt truyện bộ phim phát triển thế nào, đều là những trải nghiệm anh từng sống qua, từng ngày từng giờ thay đổi, tất cả đều khắc ghi trong trí nhớ.
Lục Hạc Nam vốn có thể nhịn sự tò mò trong lòng, cho đến khi phim chiếu thử xong lại leo lên top tìm kiếm, mở chủ đề ra, vài nhà phê bình phim cứ bóng gió vòng vo, nhất quyết không tiết lộ gì về cốt truyện, khiến anh càng ngứa ngáy khó chịu.
[Mọi người ơi, còn nhớ trong buổi họp báo kết thúc quay của 'Thu Qua Xuân' tôi từng hỏi đạo diễn Lương về câu hỏi liên quan đến 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Rơi' không? Phim quay xuyên suốt mùa xuân, hạ, thu, duy chỉ thiếu mùa đông, bối cảnh cũng không có tuyết, thế nhưng tên phim lại là 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Rơi' – vì sao vậy?
Câu hỏi này làm tôi trăn trở suốt ba tháng. Giờ xem xong phim, ngồi trong rạp mà nước mắt tuôn như suối, nhìn đạo diễn Lương Quyến dưới sân khấu đón nhận phỏng vấn với đôi mắt đỏ hoe, tôi lại càng xúc động không thôi. Trong khoảnh khắc lóe lên như tia chớp ấy, tôi chợt nhớ tới một câu mà nữ chính Triệu Ninh đã nói trong phim, tất cả những nghi hoặc quanh quẩn trong lòng tôi bỗng dưng có lời giải.
Nên đánh giá tình yêu giữa họ như thế nào đây?
Nếu như tình yêu của Mạnh Hướng Vũ là sự kiên trì như thú bị nhốt, ngày qua ngày quẩn quanh trong tổ kén do chính mình giăng ra, thì tình yêu của Triệu Ninh lại là dòng nước êm đềm, thấm nhuần vạn vật, không nếm thì chẳng thấy, nhưng bền bỉ và sâu đậm.
Một bộ phim nghệ thuật đầy thành ý, tôi rất thích, cực lực đề cử.]
Ván bài kết thúc sớm, Lục Hạc Nam không theo đám Sở Hằng chơi tiếp mà mang kịch bản quay về Quan Giang Phủ. Trong nhà tối om, Lương Quyến vẫn chưa về từ buổi tụ họp đoàn làm phim, chỉ để lại lời nhắn bảo anh đừng chờ, cô còn phải cùng Chúc Linh Linh uống tới bến.
Anh ôm kịch bản mơ màng ngủ thiếp đi, đã là nửa đêm. Không biết qua bao lâu, gối bên bỗng lõm xuống, Lục Hạc Nam trở mình, mặc kệ mùi rượu trên người Lương Quyến, theo thói quen kéo cô vào lòng.
Cửa ban công đóng không chặt, gió lùa ào ào vào phòng, giấy trên tủ đầu giường bị thổi bay phành phạch.
Ngay trước khi trời sáng, Lương Quyến đang say dần tỉnh, từ từ mở đôi mắt mơ màng, lơ mơ chống người dậy, lướt mắt nhìn theo hướng phát ra tiếng động, đồng tử vừa nét lại liền phát hiện điều bất thường.
"Anh đang xem kịch bản 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Đến' à?"
Lục Hạc Nam gần như tỉnh dậy cùng lúc, khẽ đáp một tiếng. Cảm thấy trước ngực trống không, anh cau mày, không nói không rằng kéo Lương Quyến về lại trong vòng tay mình.
"Là Chúc Linh Linh đưa cho anh." Anh nhẹ giọng giải thích.
"Thế à..." Lương Quyến bĩu môi không vui, như con cáo nhỏ được xoa lông chiều chuộng nhưng vẫn kiêu ngạo, "Anh cài bao nhiêu 'gián điệp' quanh em thế hả, mấy người bạn em tin tưởng đều bị anh thu phục hết rồi."
"Cô ấy là bạn em, sao lại bị anh thu phục được?"
Lục Hạc Nam hôn lên trán Lương Quyến, nghĩ đến bộ phim, nghĩ đến câu hỏi đang top hotsearch và câu trả lời mập mờ kia, anh không nhịn được, lại hỏi: "Vậy tại sao tên phim là 'Trước Khi Tuyết Đầu Mùa Đến', mà lại không quay vào mùa đông? Có tuyết thì chẳng phải đúng chủ đề hơn sao?"
Men rượu chưa tan, Lương Quyến ôm đầu đang đau nhức, lại nhắm mắt, yên lặng tựa vào ngực Lục Hạc Nam, khẽ nói: "Vì nữ chính Triệu Ninh từng nói một câu trong phim..."
"Câu gì cơ?" Lục Hạc Nam thoáng ngẩn người, nheo mắt cố nhớ lại nhưng vẫn không nghĩ ra được gì rõ ràng.
Anh mới chỉ đọc một phần ba kịch bản, vẫn chưa biết nội dung phía sau sẽ đi đến đâu.
Lương Quyến im lặng trong chốc lát, cho đến khi hơi thở rối loạn của cô dần đồng điệu với nhịp tim vững chãi bên tai từ ngực Lục Hạc Nam, cô mới tìm được dũng khí để khẽ khàng cất lời.
"Triệu Ninh từng nói, cô ấy không cần loại tình yêu tự dối mình cùng dầm tuyết cùng bạc đầu, nếu mối tình này vốn không có kết cục tốt, vậy thì hãy chia tay trước khi tuyết rơi."
Thế nhưng năm tháng cứ thế trôi qua, bốn mùa luân chuyển, cuối cùng vẫn có một ngày tuyết rơi dày đặc như nỗi niềm khôn nguôi.
Em sợ lời nói thành sự thật, vì vậy sau khi chia tay, em chưa từng quay lại những nơi tuyết rơi đầy trời như Bắc Thành hay Kinh Châu. Em không cho phép màu trắng thuần khiết ấy dính lên mái tóc mình dù chỉ một chút, chỉ khăng khăng cố chấp ở lại Cảng Châu – nơi anh từng dừng chân trong thoáng chốc thuở niên thiếu. Em đứng dưới nắng chói chang – mãi rực rỡ, mãi gay gắt.
Lý do chọn nơi này, là vì trừ phi thế giới sụp đổ, còn không – nơi đây vĩnh viễn không bao giờ có tuyết rơi.
Khung hình cuối cùng trước khi phim kết thúc, là sau khi mọi chuyện đã lắng xuống, Triệu Ninh và Mạnh Hướng Vũ đứng cách nhau giữa biển người đông đúc, lặng lẽ nhìn nhau từ xa – một cái kết mở.
Cho đến nhiều năm sau gặp lại, tuyết vẫn chưa rơi, mùa đông vẫn chưa đến, lời hứa chưa từng thành hiện thực, chúng ta chưa từng chia tay – anh và em vẫn chỉ là một câu chuyện chưa thể viết xong.
Hô hấp của Lục Hạc Nam bỗng chốc nghẹn lại, sống mũi cay xè. Anh đưa tay ôm lấy cổ Lương Quyến, giấu những giọt nước mắt nóng hổi vào trong mái tóc đen dày của cô.
Bên ngoài trời tuyết trắng xóa, còn chúng ta thì ôm nhau thật chặt trong căn phòng ấm áp.
Giọng nói khản đặc một cách khó hiểu, yết hầu khẽ động, Lục Hạc Nam nghĩ, có lẽ đây chính là dấu hiệu của một hạnh phúc quá đỗi tròn đầy. Anh nói: "Quyến Quyến, đừng sợ. Những gì anh và em đã trải qua, đều là những chuyện xảy ra trước khi tuyết rơi."
"Còn sau khi tuyết rơi – mới là phần đời còn lại."
Anh và em.
Yêu nhau trước khi tuyết rơi. Bên nhau sau khi tuyết phủ.
[HOÀN CHÍNH VĂN]