Tiên Minh Quân ồ một tiếng, nói: "Tiêu thư Hứa Lê là nhân viên biên chế của chúng tôi, cô ấy không thuộc về đội này, lần này đến, cô ấy cũng chỉ muốn bắt vài con xác sống cấp cao.”

Nhưng trước đây sao cô ta lại không nổi bật? Căn cứ trưởng của căn cứ số một muốn hỏi nhưng thấy Tiền Minh Quân mặt mày thản nhiên như lẽ đương nhiên, ngược lại không biết nên hỏi thế nào. Ông ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn nhưng lúc này vấn đề quan tâm nhất lại là: "Dị năng của tiểu thư Hứa Lê cao đến mức nào?”

“Anh có thể tự hỏi.”

Tiền Minh Quân trả lời như vậy.

Nhìn vẻ mặt không chút tay động của Tiền Minh Quân, căn cứ trưởng của căn cứ số một nghiến răng. Nhưng ông ta không biết, ngay cả Tiền Minh Quân cũng rất kinh ngạc. Hiện lại, xác sống cấp cao nhất xuất hiện ở Hoa Quốc chỉ có cấp sáu, chủ yếu là từ đầu, Hứa Lê đã chạy khắp nơi, g.i.ế.c sạch.

Hơn nữa Hoa Quốc không sử dụng vũ khí hạt nhân, xác sống không biến dị lần hai, vì vậy cấp độ của xác sống cấp cao thực sự không cao như vậy.

Vì vậy, lúc đầu họ đều đoán Hứa Lê là dị năng giả cấp bảy, còn về việc tại sao Hứa Lê, một dị năng giả cấp bảy lại dám nhảy vào đàn xác sống?

Bởi vì cô mạnh!

Bởi vì cô là dị năng giả hệ kép!

Dù sao thì họ đều tin tưởng Hứa Lê.

Nhưng nhìn Hứa Lê đối mặt với xác sống cấp bảy cũng dễ dàng chế ngự như vậy, họ nảy sinh một chút nghi ngờ.

Có nghĩa là, có khả năng Hứa Lê không chỉ là cấp bảy, thậm chí không phải cấp tám, mà là... cấp chín?

Nghĩ đến khả năng đó, trong lòng Tiền Minh Quân đập thình thịch, anh ta không nhịn được nhìn về phía Liên Dương Diễm, trong mắt mang theo sự dò hỏi ẩn giấu. Liên Dương Diễm từng có dị năng cấp cao hơn cả Hứa Lê: "...”

Đừng nhìn tôi, tôi đã bị đả kích một lần rồi, chẳng phải chỉ là đả kích lần thứ hai thôi sao?

Hơn nữa, ai mà ngờ được dị năng của Hứa Lê lại có thể vượt trội đến vậy? Cho dù có thuốc thì có phải cũng biến thái quá rồi không? Khi Liên Dương Diễm còn đang mơ màng, Hứa Lê đã quay lại.

Con xác sống mà cô ta xách trong tay đã biến mất, chỉ còn lại vài viên tinh hạch lượng đẹp đẽ đựng trong hộp nhỏ, cô ta vẫy tay với dị năng giả hệ thủy trong đội: "Đến rửa tinh hạch lượng cho tôi, mấy viên tinh hạch lượng này đều khá đẹp.”

“Vâng.”

Dị năng giả hệ thủy vô thức đứng thẳng hơn. Rửa sạch tinh hạch lượng, Hứa Lê hào hứng: "Con xác sống cấp bảy còn lại đâu?”

Nghe nói con còn lại là hệ hỏa? Hệ hỏa tốt, dùng vào mùa đông sẽ ấm áp. Hoa Quốc đã nghiên cứu ra lò sưởi mới, trông giống như lò than nhỏ nhưng nguồn năng lượng sử dụng lại là tinh hạch lượng.

Loại đồ vật này, dùng tinh hạch lượng bình thường thì hiệu quả cũng bình thường. Nếu dùng tinh hạch lượng hệ mộc, không khí sẽ trở nên trong lành hơn một chút. Còn nếu dùng tinh hạch lượng hệ hỏa, phạm vi sưởi ấm của lò sưởi không chỉ mở rộng mà nhiệt độ cũng cao hơn.

Dù sao thì dị năng của các hệ đều rất hữu ích. Hơn nữa chỉ có hai con xác sống cấp bảy này, tất nhiên cô đều phải giữ lại, đến lúc đó Hứa Vân Thâm nghiên cứu ra vắc-xin xác sống mới mới có mẫu để chế tạo thêm nhiều vắc-xin hơn. Hai con này tạm thời vẫn không thể c.h.ế.t được.

Những người ở căn cứ số một mặc dù vẫn còn mơ hồ nhưng khi nghe Hứa Lê nói vậy, lập tức đưa Hứa Lê đến một bên khác, sau đó nhìn thấy Hứa Lê gần như dùng cùng một cách để bắt cả con xác sống hệ hỏa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện