Tô Tín bỗng nhiên ra tay cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm, lúc này dẫn tới vô số ánh mắt khó hiểu và hoài nghi.
Nghe được Cơ Ngôn Hằng chất vấn, Tô Tín nhún nhún vai nói:
- Ta không tham dự tranh đoạt vị trí hoàng trữ, cho nên ta đoạt Nhân Hoàng kiếm cũng không phải nhằm vào thái tử điện hạ ngươi, muốn trách cũng chỉ có thể trách thái tử điện hạ ngươi lựa chọn Thiếu Lâm tự tới giúp ngươi.
Nghe xong lời này, sắc mặt Thiếu Lâm tự lập tức biến thành màu đen, những người khác lộ ra vẻ mặt hiểu ra.
Tô Tín bỗng nhiên ra tay cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm có thể nói là hại người không lợi mình, hắn không đầu nhập vào một vị hoàng tử nào, Nhân Hoàng kiếm trong tay hắn chỉ là phế vật.
Tô Tín vẫn như cũ cướp lấy thanh kiếm này vào trong tay, hắn chỉ muốn ác tâm người Thiếu Lâm tự, loại chuyện điển hình hại người không lợi mình này, với tính cách của Tô Tín sẽ làm ra được.
Vào lúc này Cơ Ngôn Hằng lại tức giận muốn chửi mẹ nó.
Hắn gặp tai bay vạ gió.
Nhưng vấn đề hắn không dùng Thiếu Lâm tự, đừng nói không đoạt được Nhân Hoàng kiếm, hắn còn không tranh đoạt được cơ hội tiến vào Côn Luân bí cảnh.
Những hoàng tử khác nhìn nhau, nếu Tô Tín không đầu nhập vào phương nào trong bọn họ còn dễ xử lý, hiện tại Thiếu Lâm tự giúp đỡ Cơ Ngôn Hằng, có thể nói Tô Tín chủ động giúp bọn họ đào thải một đối thủ.
Cơ Ngôn Dự lập tức nói:
- Tô đại nhân, ngươi giao Nhân Hoàng kiếm cho ta, ngày sau ta tất có thâm tạ!
Cơ Ngôn Luật cũng là nói:
- Tô đại nhân, tuy ta tương giao với ngươi không sâu, nhưng ngươi hẳn biết rõ thanh danh Cơ Ngôn Luật ta, chỉ cần ngươi giao Nhân Hoàng kiếm cho ta, ngày sau ta nhất định sẽ không bạc đãi Tô đại nhân ngươi.
Hai người này tranh nhau lấy lòng, ngay cả Cơ Ngôn Hạo cùng Cơ Ngôn Thành từng có ân oán với Tô Tín cũng mở miệng mời chào, Tô Tín lại lộ ra vẻ mặt vui vẻ, nhìn Nhân Hoàng kiếm trong tay và nói:
- Thật có lỗi với mấy vị điện hạ, các ngươi đều mơ tưởng Nhân Hoàng kiếm này, ta nên đáp ứng cho ai? Nếu không các ngươi phân thắng bại trước đi, ta lại quyết định cho ai bây giờ?
Sắc mặt phần đông hoàng tử tối sầm, Tô Tín thuần túy là đùa giỡn bọn họ.
Chờ chúng ta phân ra thắng bại thì Côn Luân bí cảnh cũng muốn chấm dứt, chúng ta còn cần Nhân Hoàng kiếm làm cái rắm gì?
Cơ Ngôn Hạo quát một câu:
- Lên!
Tuy Đái Mạc Ngôn đã trọng thương, bên cạnh hắn có hai võ giả Hóa Thần Cảnh Thất Hùng Hội, trừ thái giám thiếp thân cần phải bảo vệ hắn, hắn đã phái tất cả mọi người đi lên.
Những hoàng tử khác cũng giống như vậy, mắt thấy còn chưa đến một phút đồng hồ Côn Luân bí cảnh sẽ chấm dứt, nếu bọn họ không chiếm được Nhân Hoàng kiếm, như vậy sẽ thất bại trong gang tấc.
Cho nên bọn họ trừ giữ thái giám thiếp thân bảo vệ mình an toàn ra, các võ giả Hóa Thần Cảnh còn lại đều bị bọn họ phái đi, trong nháy mắt hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh cùng ra tay với Tô Tín, uy thế kinh người.
Mặc dù nói Giác Minh thực lực mạnh nhất, Đái Mạc Ngôn, Tô Trọng Hải cũng đã bị thương, nhưng uy thế hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh ra tay vô cùng kinh người, Tô Tín không ngăn cản nổi.
Những người khác lộ ra vẻ mặt khó hiểu, rốt cuộc Tô Tín muốn làm gì?
Ngươi nếu như đoạt được Nhân Hoàng kiếm và muốn gài bẫy những hòa thượng Thiếu Lâm tự, vậy ngươi bây giờ đã làm được, trực tiếp giao Nhân Hoàng kiếm cho một vị hoàng tử là có thể, có thể đổi lấy hảo cảm và cảm kích của hắn.
Nếu Tô Tín thật sự không muốn tham gia tranh đoạt hoàng trữ, đại khái có thể tùy tiện vứt bỏ Nhân Hoàng kiếm, như vậy bọn họ sẽ tranh đoạt.
Dù sao trước kia Tô Tín đã trọng thương Giác Minh, đối phương trên cơ bản cũng không có khả năng cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm.
Hiện tại ngươi cầm Nhân Hoàng kiếm không buông, quả thực chính là hấp dẫn hỏa lực, đối mặt hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh công kích, ngươi đang tìm kích thích hay sao?
Trong lúc này, Tô Tín đối mặt hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh công kích nên vận dụng Bất Tử Ấn Pháp đến mức tận cùng.
Hóa Thần Cảnh không phải Thần Cung Cảnh, Tô Tín không cách nào lực địch, huống chi Tô Tín cũng không phải Giác Nghiêm có thân thể cực kỳ biến thái, cho nên hắn chỉ có thể dùng hết tất cả lực lượng của mình tránh né, chỉ cần có thể chống được tới khi Côn Luân bí cảnh kết thúc là đủ.
Phần đông võ giả Hóa Thần Cảnh công kích, thân thể Tô Tín phiêu hốt bất định, khí cơ quanh người hỗn loạn, bọn họ không thể sờ rõ vị trí của hắn.
Cho dù mọi người đồng loạt ra tay phong tỏa không gian quanh người Tô Tín, nhưng Tô Tín trực tiếp thi triển Bất Tử Ấn Pháp, hướng tử mà sinh, triệt tiêu đại bộ phận công kích của bọn họ, hoặc trực tiếp dẫn dắt khí cơ đến địa phương khác.
Bất Tử Ấn Pháp chuyển đổi sinh tử, thậm chí có thể đối chiến với người khác mà không tiêu hao lực lượng bản thân, đây chỉ là lý luận mà thôi.
Tối thiểu hiện tại Tô Tín lấy một địch hai mươi, hắn phát huy Bất Tử Ấn Pháp đến đỉnh phong, vẫn có chút lực lượng vẫn không thể chuyển đổi thành lực lượng sinh tử, cũng chỉ có thể do hắn chọi cứng.
Nghe được Cơ Ngôn Hằng chất vấn, Tô Tín nhún nhún vai nói:
- Ta không tham dự tranh đoạt vị trí hoàng trữ, cho nên ta đoạt Nhân Hoàng kiếm cũng không phải nhằm vào thái tử điện hạ ngươi, muốn trách cũng chỉ có thể trách thái tử điện hạ ngươi lựa chọn Thiếu Lâm tự tới giúp ngươi.
Nghe xong lời này, sắc mặt Thiếu Lâm tự lập tức biến thành màu đen, những người khác lộ ra vẻ mặt hiểu ra.
Tô Tín bỗng nhiên ra tay cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm có thể nói là hại người không lợi mình, hắn không đầu nhập vào một vị hoàng tử nào, Nhân Hoàng kiếm trong tay hắn chỉ là phế vật.
Tô Tín vẫn như cũ cướp lấy thanh kiếm này vào trong tay, hắn chỉ muốn ác tâm người Thiếu Lâm tự, loại chuyện điển hình hại người không lợi mình này, với tính cách của Tô Tín sẽ làm ra được.
Vào lúc này Cơ Ngôn Hằng lại tức giận muốn chửi mẹ nó.
Hắn gặp tai bay vạ gió.
Nhưng vấn đề hắn không dùng Thiếu Lâm tự, đừng nói không đoạt được Nhân Hoàng kiếm, hắn còn không tranh đoạt được cơ hội tiến vào Côn Luân bí cảnh.
Những hoàng tử khác nhìn nhau, nếu Tô Tín không đầu nhập vào phương nào trong bọn họ còn dễ xử lý, hiện tại Thiếu Lâm tự giúp đỡ Cơ Ngôn Hằng, có thể nói Tô Tín chủ động giúp bọn họ đào thải một đối thủ.
Cơ Ngôn Dự lập tức nói:
- Tô đại nhân, ngươi giao Nhân Hoàng kiếm cho ta, ngày sau ta tất có thâm tạ!
Cơ Ngôn Luật cũng là nói:
- Tô đại nhân, tuy ta tương giao với ngươi không sâu, nhưng ngươi hẳn biết rõ thanh danh Cơ Ngôn Luật ta, chỉ cần ngươi giao Nhân Hoàng kiếm cho ta, ngày sau ta nhất định sẽ không bạc đãi Tô đại nhân ngươi.
Hai người này tranh nhau lấy lòng, ngay cả Cơ Ngôn Hạo cùng Cơ Ngôn Thành từng có ân oán với Tô Tín cũng mở miệng mời chào, Tô Tín lại lộ ra vẻ mặt vui vẻ, nhìn Nhân Hoàng kiếm trong tay và nói:
- Thật có lỗi với mấy vị điện hạ, các ngươi đều mơ tưởng Nhân Hoàng kiếm này, ta nên đáp ứng cho ai? Nếu không các ngươi phân thắng bại trước đi, ta lại quyết định cho ai bây giờ?
Sắc mặt phần đông hoàng tử tối sầm, Tô Tín thuần túy là đùa giỡn bọn họ.
Chờ chúng ta phân ra thắng bại thì Côn Luân bí cảnh cũng muốn chấm dứt, chúng ta còn cần Nhân Hoàng kiếm làm cái rắm gì?
Cơ Ngôn Hạo quát một câu:
- Lên!
Tuy Đái Mạc Ngôn đã trọng thương, bên cạnh hắn có hai võ giả Hóa Thần Cảnh Thất Hùng Hội, trừ thái giám thiếp thân cần phải bảo vệ hắn, hắn đã phái tất cả mọi người đi lên.
Những hoàng tử khác cũng giống như vậy, mắt thấy còn chưa đến một phút đồng hồ Côn Luân bí cảnh sẽ chấm dứt, nếu bọn họ không chiếm được Nhân Hoàng kiếm, như vậy sẽ thất bại trong gang tấc.
Cho nên bọn họ trừ giữ thái giám thiếp thân bảo vệ mình an toàn ra, các võ giả Hóa Thần Cảnh còn lại đều bị bọn họ phái đi, trong nháy mắt hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh cùng ra tay với Tô Tín, uy thế kinh người.
Mặc dù nói Giác Minh thực lực mạnh nhất, Đái Mạc Ngôn, Tô Trọng Hải cũng đã bị thương, nhưng uy thế hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh ra tay vô cùng kinh người, Tô Tín không ngăn cản nổi.
Những người khác lộ ra vẻ mặt khó hiểu, rốt cuộc Tô Tín muốn làm gì?
Ngươi nếu như đoạt được Nhân Hoàng kiếm và muốn gài bẫy những hòa thượng Thiếu Lâm tự, vậy ngươi bây giờ đã làm được, trực tiếp giao Nhân Hoàng kiếm cho một vị hoàng tử là có thể, có thể đổi lấy hảo cảm và cảm kích của hắn.
Nếu Tô Tín thật sự không muốn tham gia tranh đoạt hoàng trữ, đại khái có thể tùy tiện vứt bỏ Nhân Hoàng kiếm, như vậy bọn họ sẽ tranh đoạt.
Dù sao trước kia Tô Tín đã trọng thương Giác Minh, đối phương trên cơ bản cũng không có khả năng cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm.
Hiện tại ngươi cầm Nhân Hoàng kiếm không buông, quả thực chính là hấp dẫn hỏa lực, đối mặt hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh công kích, ngươi đang tìm kích thích hay sao?
Trong lúc này, Tô Tín đối mặt hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh công kích nên vận dụng Bất Tử Ấn Pháp đến mức tận cùng.
Hóa Thần Cảnh không phải Thần Cung Cảnh, Tô Tín không cách nào lực địch, huống chi Tô Tín cũng không phải Giác Nghiêm có thân thể cực kỳ biến thái, cho nên hắn chỉ có thể dùng hết tất cả lực lượng của mình tránh né, chỉ cần có thể chống được tới khi Côn Luân bí cảnh kết thúc là đủ.
Phần đông võ giả Hóa Thần Cảnh công kích, thân thể Tô Tín phiêu hốt bất định, khí cơ quanh người hỗn loạn, bọn họ không thể sờ rõ vị trí của hắn.
Cho dù mọi người đồng loạt ra tay phong tỏa không gian quanh người Tô Tín, nhưng Tô Tín trực tiếp thi triển Bất Tử Ấn Pháp, hướng tử mà sinh, triệt tiêu đại bộ phận công kích của bọn họ, hoặc trực tiếp dẫn dắt khí cơ đến địa phương khác.
Bất Tử Ấn Pháp chuyển đổi sinh tử, thậm chí có thể đối chiến với người khác mà không tiêu hao lực lượng bản thân, đây chỉ là lý luận mà thôi.
Tối thiểu hiện tại Tô Tín lấy một địch hai mươi, hắn phát huy Bất Tử Ấn Pháp đến đỉnh phong, vẫn có chút lực lượng vẫn không thể chuyển đổi thành lực lượng sinh tử, cũng chỉ có thể do hắn chọi cứng.
Danh sách chương