- Cho dù chấp niệm của bọn chúng bị khí thế Lục Phiến Môn trấn áp, nhưng ngươi nghĩ xem, những chấp niệm sát khí nhìn không thấy mỗi ngày xuyên qua xuyên lại trên người các ngươi, có thể tốt được sao? Ngươi không có cảm giác nhiệt độ cánh cửa này thấp hơn bên ngoài hay sao?
- Cho nên bần đạo khuyên ngươi nên sớm nói với thủ trưởng của mình một tiếng, bảo hắn chuyển ngươi sang nơi khác đi.
Nghe đạo sĩ nói như vậy, tên bộ khoái thủ vệ lập tức run rẩy, hắn thật sự có cảm giác như vậy.
Vào lúc muốn nói cái gì đó, một giọng nói vang lên:
- Tại sao ta không nhớ rõ lúc ở Tương Nam còn có bằng hữu chung hoạn nạn như ngươi?
Tô Tín mặt không biểu tình nhìn đạo sĩ kia, nghe hắn nghiêm trang nói hưu nói vượn cả buổi, hết lần này tới lần khác bộ khoái canh cổng còn ngây thơ như vậy, nghe hắn nói hưu nói vượn thời gian dài như vậy còn không kịp phản ứng.
Bộ khoái thủ vệ quay đầu lại nhìn thấy Tô Tín, lập tức hiểu mình bị đùa giơndx, lập tức hung dữ trừng mắt đạo sĩ kia.
Đạo sĩ kia không có chút sợ hãi, ngược lại nghiêm túc nói:
- Bần đạo là tri kỷ đã lâu với Tô đại nhân ngươi, bởi vì cái gọi là trong nước tồn tri kỷ, chân trời xa xăm như láng giềng, tối thiểu trong lòng bần đạo đã xem Tô đại nhân thành bằng hữu chung hoạn nạn ah.
Tô Tín chỉ vào đạo nhân kia nói:
- Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh không phải nơi ngươi có thể tùy ý đùa giỡn, cho ta một lý do, nếu không ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác giúp bằng hữu không tiếc mạng.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, đạo nhân kia lập tức nghiêm túc, trên người lại tỏa ra khí tức Thần Cung Cảnh đỉnh phong, nửa bước Nguyên Thần Cảnh.
Đạo nhân kia nghiêm túc nói:
- Bần đạo có chuyện quan trọng thương lượng với Tô đại nhân, pháp bất truyền Lục Nhĩ, bần đạo cần nói một mình với Tô đại nhân ngươi.
Ánh mắt Tô Tín hơi híp lại, đạo nhân này chỉ mới ba mươi đã có thực lực nửa bước Nguyên Thần Cảnh, không nói sức chiến đấu, tối thiểu trên cảnh giới hắn có thể so sánh với bài danh trước hai mươi Nhân Bảng.
Cho nên Tô Tín nói thẳng:
- Vậy được, ngươi theo ta.
Dẫn đạo sĩ đi vào mật thất, Tô Tín nói:
- Đi, bây giờ nói đi, ngươi có thân phận gì, tìm ta có chuyện gì?
Đạo sĩ kia hát một khúc, cất cao giọng nói:
- Sấm sét một tiếng sét đánh đến, trọc lưu nổi lên bốn phía liệt diễm đến. Thiên cơ dễ dàng hiểu mệnh dễ đổi, nhân tâm khó được chuyện khó toàn.
- Bần đạo Đỗ Bái, đạo hiệu Thanh Chân Tán Nhân, bái kiến Tô đại nhân.
Tô Tín lạnh lùng niệm lại thi hào của Đỗ Bái, kết quả hắn không tìm ra chút tin tức nào, Tô Tín cau mày, chuẩn bị giáo huấn gia hỏa này.
Nhìn thấy có dấu hiệu Tô Tín bộc phát, Đỗ Bái vội vàng xuất ra một lệnh bài trước mặt Tô Tín, hắn nói nhanh:
- Sư phụ ta là Địa phủ Luân Chuyển Vương.
Tô Tín tức giận nhìn hắn, tại sao Luân Chuyển Vương lại thu đồ đệ không biết điều như thế?
Đỗ Bái xấu hổ cười cười:
- Tô đại nhân chớ để ý, tại hạ làm như vậy chẳng phải vì tránh hiềm nghi hay sao?
- Ta phải làm ra dáng vẻ thần thần bí bí tới tìm ngươi, như vậy người ta sẽ không cảm thấy không đúng.
Tô Tín nói:
- Là Địa phủ có nhiệm vụ gì sao?
Đỗ Bái gật đầu nói:
- Là có một đại sự, hiện tại mấy vị đại nhân Địa phủ đều đã đi vào thành Thịnh Kinh, ta cũng mang theo tình báo của sư phụ, cho nên thỉnh Tô đại nhân ngươi cùng đến thương lượng.
Tô Tín gật gật đầu, hắn tự nhiên không đi ngay bây giờ, mà là chờ đến tối hắn mới cùng Đỗ Bái che giấu khí tức đi vào một nhà dân.
Đẩy cửa phòng ra, Tô Tín lập tức sững sờ, bởi vì người bên trong vượt qua Tô Tín tưởng tượng.
Lúc này có ba võ giả đều có thực lực Dung Thần Cảnh, trong đó một người mặc áo trắng, dung mạo tuấn dật tiêu sái, chính là Thần Xuyên Bạch thị ‘ Phi Tinh Vô Hận ’ Bạch Duy Duyến.
Một người sắc mặt âm trầm lạnh lùng, chính là ‘ Lục Thần Đao ’ Khổng Tuyên.
Người cuối cùng là nam tử trung niên nhìn như bình thường, lưng hơi còng, tướng mạo còn có chút khiêm tốn chất phác, Tô Tín cũng không nhận ra.
Bạch Duy Duyến tươi cười đầu tiên, dùng giọng điệu ôn hòa nói:
- Xem ra Sở Giang Vương không biết ta.
Vừa mới nói chuyện, hắn đổi giọng nói khàn khàn:
- Lúc ở Đông là ta đưa cho ngươi Huyết Sát kiếm trận chính tông.
- Bạch vô thường!
Tô Tín lập tức chợt nghe ra giọng nói của Bạch Duy Duyến.
Thần Xuyên Bạch thị Bạch Duy Duyến lại chính là Bạch vô thường, Tô Tín cũng có chút một cách không ngờ.
- Cho nên bần đạo khuyên ngươi nên sớm nói với thủ trưởng của mình một tiếng, bảo hắn chuyển ngươi sang nơi khác đi.
Nghe đạo sĩ nói như vậy, tên bộ khoái thủ vệ lập tức run rẩy, hắn thật sự có cảm giác như vậy.
Vào lúc muốn nói cái gì đó, một giọng nói vang lên:
- Tại sao ta không nhớ rõ lúc ở Tương Nam còn có bằng hữu chung hoạn nạn như ngươi?
Tô Tín mặt không biểu tình nhìn đạo sĩ kia, nghe hắn nghiêm trang nói hưu nói vượn cả buổi, hết lần này tới lần khác bộ khoái canh cổng còn ngây thơ như vậy, nghe hắn nói hưu nói vượn thời gian dài như vậy còn không kịp phản ứng.
Bộ khoái thủ vệ quay đầu lại nhìn thấy Tô Tín, lập tức hiểu mình bị đùa giơndx, lập tức hung dữ trừng mắt đạo sĩ kia.
Đạo sĩ kia không có chút sợ hãi, ngược lại nghiêm túc nói:
- Bần đạo là tri kỷ đã lâu với Tô đại nhân ngươi, bởi vì cái gọi là trong nước tồn tri kỷ, chân trời xa xăm như láng giềng, tối thiểu trong lòng bần đạo đã xem Tô đại nhân thành bằng hữu chung hoạn nạn ah.
Tô Tín chỉ vào đạo nhân kia nói:
- Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh không phải nơi ngươi có thể tùy ý đùa giỡn, cho ta một lý do, nếu không ta sẽ cho ngươi nếm thử cảm giác giúp bằng hữu không tiếc mạng.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, đạo nhân kia lập tức nghiêm túc, trên người lại tỏa ra khí tức Thần Cung Cảnh đỉnh phong, nửa bước Nguyên Thần Cảnh.
Đạo nhân kia nghiêm túc nói:
- Bần đạo có chuyện quan trọng thương lượng với Tô đại nhân, pháp bất truyền Lục Nhĩ, bần đạo cần nói một mình với Tô đại nhân ngươi.
Ánh mắt Tô Tín hơi híp lại, đạo nhân này chỉ mới ba mươi đã có thực lực nửa bước Nguyên Thần Cảnh, không nói sức chiến đấu, tối thiểu trên cảnh giới hắn có thể so sánh với bài danh trước hai mươi Nhân Bảng.
Cho nên Tô Tín nói thẳng:
- Vậy được, ngươi theo ta.
Dẫn đạo sĩ đi vào mật thất, Tô Tín nói:
- Đi, bây giờ nói đi, ngươi có thân phận gì, tìm ta có chuyện gì?
Đạo sĩ kia hát một khúc, cất cao giọng nói:
- Sấm sét một tiếng sét đánh đến, trọc lưu nổi lên bốn phía liệt diễm đến. Thiên cơ dễ dàng hiểu mệnh dễ đổi, nhân tâm khó được chuyện khó toàn.
- Bần đạo Đỗ Bái, đạo hiệu Thanh Chân Tán Nhân, bái kiến Tô đại nhân.
Tô Tín lạnh lùng niệm lại thi hào của Đỗ Bái, kết quả hắn không tìm ra chút tin tức nào, Tô Tín cau mày, chuẩn bị giáo huấn gia hỏa này.
Nhìn thấy có dấu hiệu Tô Tín bộc phát, Đỗ Bái vội vàng xuất ra một lệnh bài trước mặt Tô Tín, hắn nói nhanh:
- Sư phụ ta là Địa phủ Luân Chuyển Vương.
Tô Tín tức giận nhìn hắn, tại sao Luân Chuyển Vương lại thu đồ đệ không biết điều như thế?
Đỗ Bái xấu hổ cười cười:
- Tô đại nhân chớ để ý, tại hạ làm như vậy chẳng phải vì tránh hiềm nghi hay sao?
- Ta phải làm ra dáng vẻ thần thần bí bí tới tìm ngươi, như vậy người ta sẽ không cảm thấy không đúng.
Tô Tín nói:
- Là Địa phủ có nhiệm vụ gì sao?
Đỗ Bái gật đầu nói:
- Là có một đại sự, hiện tại mấy vị đại nhân Địa phủ đều đã đi vào thành Thịnh Kinh, ta cũng mang theo tình báo của sư phụ, cho nên thỉnh Tô đại nhân ngươi cùng đến thương lượng.
Tô Tín gật gật đầu, hắn tự nhiên không đi ngay bây giờ, mà là chờ đến tối hắn mới cùng Đỗ Bái che giấu khí tức đi vào một nhà dân.
Đẩy cửa phòng ra, Tô Tín lập tức sững sờ, bởi vì người bên trong vượt qua Tô Tín tưởng tượng.
Lúc này có ba võ giả đều có thực lực Dung Thần Cảnh, trong đó một người mặc áo trắng, dung mạo tuấn dật tiêu sái, chính là Thần Xuyên Bạch thị ‘ Phi Tinh Vô Hận ’ Bạch Duy Duyến.
Một người sắc mặt âm trầm lạnh lùng, chính là ‘ Lục Thần Đao ’ Khổng Tuyên.
Người cuối cùng là nam tử trung niên nhìn như bình thường, lưng hơi còng, tướng mạo còn có chút khiêm tốn chất phác, Tô Tín cũng không nhận ra.
Bạch Duy Duyến tươi cười đầu tiên, dùng giọng điệu ôn hòa nói:
- Xem ra Sở Giang Vương không biết ta.
Vừa mới nói chuyện, hắn đổi giọng nói khàn khàn:
- Lúc ở Đông là ta đưa cho ngươi Huyết Sát kiếm trận chính tông.
- Bạch vô thường!
Tô Tín lập tức chợt nghe ra giọng nói của Bạch Duy Duyến.
Thần Xuyên Bạch thị Bạch Duy Duyến lại chính là Bạch vô thường, Tô Tín cũng có chút một cách không ngờ.
Danh sách chương