Tính cách Lăng Đào nổi danh trong Thiên Cơ Thần Đao môn, hắn đã nhận chuẩn bị gì thì không ai có thể khuyên được, cho dù sư môn trưởng bối cũng có lúc không cản được.
Tô Tín đi đến đối diện Lăng Đào, lạnh nhạt nói: “Vị trí Nhân Bảng không phải ai muốn lên cũng có thể lên, ta đứng ở nơi này, ngươi có bản lĩnh thì đây lấy đi.”
Lăng Đào cười ngạo nghễ, hắn rút song đao vàng bạc ra.
Như nếu như đối phương là đệ nhất Nhân Bảng ‘ đạo si ’ Lâm Trường Hà, Lăng Đào không nói hai lời sẽ xoay người rời đi.
Uy danh Lâm Trường Hà là dùng chiến tích đánh ra, không ai có thể hoài nghi nữa phần.
Tuy Mạnh Thanh Trạch chỉ đánh một trận là có thể đứng hàng Nhân Bảng, việc này làm hắn không phục, huống hồ cảnh giới Mạnh Thanh Trạch còn thấp hơn hắn một bậc.
Lăng Đào sử dụng thủ pháp kỳ quái, tay trái kim đao chính nắm, tay phải ngân đao cầm ngược, song đao giao nhau bắn ra hai tia lửa màu vàng và bạc sau đó oanh kích Tô Tín!
Trong mắt Tô Tín hiện tại, hắn nhìn rõ động tác của Lăng Đào.
Song đao hắn giao nhau, đao thế một chính một phản, một âm một dương, cả hai hợp nhất dẫn phát biến hóa và dung hợp.
Thiên Cơ Thần Đao môn, cái gọi là thiên cơ chính là đao pháp thiên biến vạn hóa.
Leng keng!
Tô Tín dùng Kinh Thần chỉ, khí kình cường đại bộc phát đánh thẳng vào giữa kim đao của Lăng Dào, động tác Lăng Đào hơi dừng lại một lúc.
Lúc này chỉ kình oanh kích đầy trời giống như sấm sét mưa bão, đây là Kinh Chập.
“Hợp!”
Lăng Đào nổi giận gầm lên một tiếng, song đao xác nhập vào nhau, chân khí ầm ầm bộc phát tạo thành thái cực âm dương ngư sau đó nổ tung!
Đám người đứng ngoài cảm nhận được khí thế và chân khí bạo phát, đá xanh trên đường dài rạn nứt theo bước chân của hắn, phạm vi hơn mười trượng biến thành một đống bừa bộn.
Nhưng Tô Tín đứng ở trung tâm của khí tràng cường đại không biến sắc một chút, tay phải hắn sờ lên thanh kiếm, từng tơ máu xuất hiện ở mũi kiếm, bởi vì có chân khí hai màu vàng bạc của Lăng Đào sinh ra hào quang che lấp tơ máu nên không ai phát hiện ra.
“Âm dương tương hợp, thiên kỳ bách biến. Đao pháp này rất thú vị a, tuy đại đạo tối giản, muôn vàn biến hóa, một kiếm của ta có thể phá vạn pháp.”
Huyết Hà Thần Kiếm ra khỏi vỏ!
Dùng máu dưỡng kiếm, lần trước Tô Tín đò sát bảy sơn trại trong rừng rậm Tương Nam cũng uẩn dưỡng ra huyết khí cường đại trong Huyết Hà Thần Kiếm.
Bởi vì che dấu tai mắt mọi người, Tô Tín không có toàn lực ra tay, hắn vừa sử dụng kiếm này, Lăng Đào lại cảm giác được sát cơ cường đại bao phủ hắn vào trong, dường như hắn đang rơi vào biển máu vô biên.
Mũi kiếm đánh thẳng vào trung tâm âm dương ngư, lực lượng Huyết Hà Thần Kiếm bộc phát đáng sợ, Du Long Kiếm sinh ra kiếm khí bao phủ bốn phía, không chỉ đánh nát âm dương ngư, nó còn đánh nát cả song đao vàng bạc của Lăng Đào một cách dễ dàng, cổ tay của Lăng Đào rách tả tơi sau đó bay ra ngoài.
Hàn quang xuất hiện trong mắt Tô Tín, cho dù hắn thắng nhưng đối phương quá khinh địch, bằng không hắn cũng khó tháng dễ dàng như thế.
Yến Hoàng Cửu bây giờ không phải còn do dự sao? Ta sẽ đổ thêm dầu vào lửa.
Tô Tín âm thầm bắn ra một đạo chỉ kình, đây là Xuân Phân trong Nhị Thập Tứ Tiết Khí Chỉ, chỉ kình giống như gió xuân, nhu nhược và lặng lẽ, gần như không có người nào phát hiện bắn vào ngực Lăng Đào, thời điểm hắn bay ngược về phía sau đã thổ huyết rất nhiều.
Chỉ có điều người khác xem ra đây không phải Tô Tín cố ý nặng tay, chẳng qua là Lăng Đào bởi vì chân khí cắn trả mà bị thương, nhưng kỳ thật kinh mạch trong người hắn bị Tô Tín đánh nát một nửa, hắn xem như nửa phế nhân.
“Sư huynh!”
Nhìn thấy Lăng Đào bị Tô Tín dùng mười chiêu đánh trọng thương, đám đệ tử Thiên Cơ Thần Đao môn lập tức chạy tới xem thương thế Lăng Đào.
Phát hiện Lăng Đào không có nguy hiểm tính mạng, lập tức liền có người đề đao muốn xông lên dốc sức liều mạng với Tô Tín nhưng lại bị Yến Kế Hằng ngăn cản.
Nói đùa gì vậy? Lăng Đào đả thông nhãn khiếu còn không tiếp được mười chiêu của Mạnh Thanh Trạch, các ngươi đi lên chẳng phải chịu chết hay sao?
“Như thế nào? Một đánh một không lại nên muốn quần chiến sao?”
Tô Tín cười lạnh nói: “Sinh tử bất luận, Mạnh mỗ ta vô cùng hoan nghênh.”
“Ha ha ha! Nói đúng, Thiên Cơ Thần Đao môn các ngươi có Cửu Cung Thiên Cơ Đao Trận rất nổi danh nha, hôm nay không định phơi bày một ít sao?”
Lúc này có một giọng nói trào phúng vang lên, lập tức làm rất nhiều đệ tử Thiên Cơ Thần Đao môn tức giận nhìn sang.
Phương Trầm Vũ mang theo Yến Kế Hằng chậm rãi đi tới, trên con phố bên kia, Mạc Thiên Lan cùng Lan Vũ Điệp cũng mang theo Yến Thư Hằng còn có Yến Trọng Hằng chạy đến.
Lăng Đào lỗ mãng đi xung phong không giấu diếm được tai mắt bọn họ, bọn họ càng không có lý do ngăn cản, vừa vặn bọn họ muốn xem Mạnh Thanh Trạch có bao nhiêu cân lương.
Nhưng sau khi nhìn thấy trận chiến thì bọn họ cả kinh, bọn họ chưa lộ diện thì trận đấu đã xong rồi.
Hơn nữa thực lực Mạnh Thanh Trạch tuyệt đối không phải Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, hắn đã tiến vào Linh Khiếu Cảnh, tối thiểu đả thông nhãn khiếu và nhĩ khiếu!
Tô Tín đi đến đối diện Lăng Đào, lạnh nhạt nói: “Vị trí Nhân Bảng không phải ai muốn lên cũng có thể lên, ta đứng ở nơi này, ngươi có bản lĩnh thì đây lấy đi.”
Lăng Đào cười ngạo nghễ, hắn rút song đao vàng bạc ra.
Như nếu như đối phương là đệ nhất Nhân Bảng ‘ đạo si ’ Lâm Trường Hà, Lăng Đào không nói hai lời sẽ xoay người rời đi.
Uy danh Lâm Trường Hà là dùng chiến tích đánh ra, không ai có thể hoài nghi nữa phần.
Tuy Mạnh Thanh Trạch chỉ đánh một trận là có thể đứng hàng Nhân Bảng, việc này làm hắn không phục, huống hồ cảnh giới Mạnh Thanh Trạch còn thấp hơn hắn một bậc.
Lăng Đào sử dụng thủ pháp kỳ quái, tay trái kim đao chính nắm, tay phải ngân đao cầm ngược, song đao giao nhau bắn ra hai tia lửa màu vàng và bạc sau đó oanh kích Tô Tín!
Trong mắt Tô Tín hiện tại, hắn nhìn rõ động tác của Lăng Đào.
Song đao hắn giao nhau, đao thế một chính một phản, một âm một dương, cả hai hợp nhất dẫn phát biến hóa và dung hợp.
Thiên Cơ Thần Đao môn, cái gọi là thiên cơ chính là đao pháp thiên biến vạn hóa.
Leng keng!
Tô Tín dùng Kinh Thần chỉ, khí kình cường đại bộc phát đánh thẳng vào giữa kim đao của Lăng Dào, động tác Lăng Đào hơi dừng lại một lúc.
Lúc này chỉ kình oanh kích đầy trời giống như sấm sét mưa bão, đây là Kinh Chập.
“Hợp!”
Lăng Đào nổi giận gầm lên một tiếng, song đao xác nhập vào nhau, chân khí ầm ầm bộc phát tạo thành thái cực âm dương ngư sau đó nổ tung!
Đám người đứng ngoài cảm nhận được khí thế và chân khí bạo phát, đá xanh trên đường dài rạn nứt theo bước chân của hắn, phạm vi hơn mười trượng biến thành một đống bừa bộn.
Nhưng Tô Tín đứng ở trung tâm của khí tràng cường đại không biến sắc một chút, tay phải hắn sờ lên thanh kiếm, từng tơ máu xuất hiện ở mũi kiếm, bởi vì có chân khí hai màu vàng bạc của Lăng Đào sinh ra hào quang che lấp tơ máu nên không ai phát hiện ra.
“Âm dương tương hợp, thiên kỳ bách biến. Đao pháp này rất thú vị a, tuy đại đạo tối giản, muôn vàn biến hóa, một kiếm của ta có thể phá vạn pháp.”
Huyết Hà Thần Kiếm ra khỏi vỏ!
Dùng máu dưỡng kiếm, lần trước Tô Tín đò sát bảy sơn trại trong rừng rậm Tương Nam cũng uẩn dưỡng ra huyết khí cường đại trong Huyết Hà Thần Kiếm.
Bởi vì che dấu tai mắt mọi người, Tô Tín không có toàn lực ra tay, hắn vừa sử dụng kiếm này, Lăng Đào lại cảm giác được sát cơ cường đại bao phủ hắn vào trong, dường như hắn đang rơi vào biển máu vô biên.
Mũi kiếm đánh thẳng vào trung tâm âm dương ngư, lực lượng Huyết Hà Thần Kiếm bộc phát đáng sợ, Du Long Kiếm sinh ra kiếm khí bao phủ bốn phía, không chỉ đánh nát âm dương ngư, nó còn đánh nát cả song đao vàng bạc của Lăng Đào một cách dễ dàng, cổ tay của Lăng Đào rách tả tơi sau đó bay ra ngoài.
Hàn quang xuất hiện trong mắt Tô Tín, cho dù hắn thắng nhưng đối phương quá khinh địch, bằng không hắn cũng khó tháng dễ dàng như thế.
Yến Hoàng Cửu bây giờ không phải còn do dự sao? Ta sẽ đổ thêm dầu vào lửa.
Tô Tín âm thầm bắn ra một đạo chỉ kình, đây là Xuân Phân trong Nhị Thập Tứ Tiết Khí Chỉ, chỉ kình giống như gió xuân, nhu nhược và lặng lẽ, gần như không có người nào phát hiện bắn vào ngực Lăng Đào, thời điểm hắn bay ngược về phía sau đã thổ huyết rất nhiều.
Chỉ có điều người khác xem ra đây không phải Tô Tín cố ý nặng tay, chẳng qua là Lăng Đào bởi vì chân khí cắn trả mà bị thương, nhưng kỳ thật kinh mạch trong người hắn bị Tô Tín đánh nát một nửa, hắn xem như nửa phế nhân.
“Sư huynh!”
Nhìn thấy Lăng Đào bị Tô Tín dùng mười chiêu đánh trọng thương, đám đệ tử Thiên Cơ Thần Đao môn lập tức chạy tới xem thương thế Lăng Đào.
Phát hiện Lăng Đào không có nguy hiểm tính mạng, lập tức liền có người đề đao muốn xông lên dốc sức liều mạng với Tô Tín nhưng lại bị Yến Kế Hằng ngăn cản.
Nói đùa gì vậy? Lăng Đào đả thông nhãn khiếu còn không tiếp được mười chiêu của Mạnh Thanh Trạch, các ngươi đi lên chẳng phải chịu chết hay sao?
“Như thế nào? Một đánh một không lại nên muốn quần chiến sao?”
Tô Tín cười lạnh nói: “Sinh tử bất luận, Mạnh mỗ ta vô cùng hoan nghênh.”
“Ha ha ha! Nói đúng, Thiên Cơ Thần Đao môn các ngươi có Cửu Cung Thiên Cơ Đao Trận rất nổi danh nha, hôm nay không định phơi bày một ít sao?”
Lúc này có một giọng nói trào phúng vang lên, lập tức làm rất nhiều đệ tử Thiên Cơ Thần Đao môn tức giận nhìn sang.
Phương Trầm Vũ mang theo Yến Kế Hằng chậm rãi đi tới, trên con phố bên kia, Mạc Thiên Lan cùng Lan Vũ Điệp cũng mang theo Yến Thư Hằng còn có Yến Trọng Hằng chạy đến.
Lăng Đào lỗ mãng đi xung phong không giấu diếm được tai mắt bọn họ, bọn họ càng không có lý do ngăn cản, vừa vặn bọn họ muốn xem Mạnh Thanh Trạch có bao nhiêu cân lương.
Nhưng sau khi nhìn thấy trận chiến thì bọn họ cả kinh, bọn họ chưa lộ diện thì trận đấu đã xong rồi.
Hơn nữa thực lực Mạnh Thanh Trạch tuyệt đối không phải Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, hắn đã tiến vào Linh Khiếu Cảnh, tối thiểu đả thông nhãn khiếu và nhĩ khiếu!
Danh sách chương