Hồng Liệt Đào có được đao ý, kỳ thật Tô Tín cũng có được.
Hận Cực Quyền và Cừu Cực Chưởng của hắn đều là vũ kỹ có được võ đạo tinh nghĩa, chỉ có điều Tô Tín chỉ tu luyện đạt tới 40% độ thành thục, cũng không thể phát huy võ đạo tinh nghĩa của chúng tới mức tận cùng.
Trừ hai môn quyền chưởng này có võ đạo tinh nghĩa, Tô Tín cũng có được kiếm ý của mình.
Tô Tín tu hành khoái kiếm, Huyết Hà Thần Kiếm còn có Đoàn Gia Kiếm Pháp hợp ba thành một và hắn phát hiện công pháp trong tay mình chính là của mình, cũng không có nghĩa hình thành là không thay đổi, chỉ cần chính mình có năng lực, hoàn toàn có thể phát huy ra lực lượng còn mạnh hơn nguyên bản.
Ba loại kiếm pháp hợp nhất, Tô Tín giao phó hình cho kiếm pháp nhưng ẩn chứa kiếm ý, không phải là khoái kiếm âm độc tàn nhẫn, cũng không phải khí tượng vương giả như Đoàn Gia Kiếm Pháp, cũng không có dùng mãu dưỡng kiếm như Huyết Hà Thần Kiếm.
Tô Tín truy cầu kiếm ý chính là “Diệt”! Phá diệt tất cả!
Tất cả võ đạo của hắn chỉ truy cầu lực lượng mạnh nhất, phá diệt tất cả ngăn cản!
Tuy kiếm ý này mơ hồ mới hình thành nhưng nó chỉ là kiếm ý thuộc về một mình Tô Tín, có thể dung nạp bất cứ kiếm ý nào dung nhập vào trong đó.
Long Tuyền Kiếm đâm ra, một kiếm kia nhìn như chậm chạp nhưng lại như mặt trời trực chỉ Hồng Liệt Đào!
Đào Thiên cũng dùng kiếm, hắn nhìn thấy Tô Tín xuất kiếm liền thở dài: “Quả nhiên không hổ là cường giả nổi danh Nhân Bảng, đại đạo tối giản, một kiếm phá vạn pháp nhưng còn tốt hơn quá nhiều kiếm pháp lòe loẹt không cần thiết.
Nếu nói trơớc kia Đào Thiên từng có suy nghĩ tỷ thí với Tô Tín một phen, nhưng nhìn thấy một kiếm này thì hắn liền bỏ qua ý niệm tranh phong trong đầu.
Đều là tu vi Tiên Thiên Khí Hải Cảnh nhưng Tô Tín chiếm cứ ưu thế không chỉ là tuổi ah.
Trong chiến đấu hiện tại, Tô Tín không có sử dụng lực lượng Huyết Hà Thần Kiếm, hắn chỉ dùng kiếm ý thuần túy của mình ma diệt đao ý của đối phương, thậm chí còn không dùng tới chân khí.
Mà Hồng Liệt Đào bên kia cũng như thế, không phải hắn không dùng, mà là hắn xuất thân tán tu, các loại đao pháp là hắn nghĩ ra, hắn căn bản không có đao pháp cao thâm gì.
Hắn dựa vào đao pháp đơn giản như vậy nhưng ẩn chứa đao pháp sắc bén, lúc này một đường giết tới vị trí thứ mười ba phong vân bảng, thậm chí còn dám vượt cấp khiêu chiến võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh.
Song phương giao thủ hơn trăm chiêu, đánh tới cuối cùng ngay cả Đào Thiên cũng xem không hiểu.
Bọn họ ban đầu còn co rút lực lượng của mình, thậm chí đao kiếm hai bên tương giao đều không nhìn ra dấu vết chân khí, hai người thậm chí còn không dùng cả nội lực, nhìn qua không khác gì hai võ giả Hậu Thiên dang so chiêu nhưng tốc độ nhanh hơn gấp trăm lần.
Dùng tầm mắt của hai người Đào Thiên còn có cảm giác hoa mắt.
Niếp Phương thở dài một hơi và nói: “Bọn họ đã ném đi tất cả nhân tố bên ngoài, hoàn toàn so đấu võ đạo tinh nghĩa và khống chế đao pháp cùng kiếm pháp cơ bản nhất.
“Hồng Liệt Đào có thể làm được điểm ấy không kỳ quái, bởi vì hắn trừ đao pháp trụ cột ra cũng không có đao pháp cao cấp hơn để tu luyện.”
“Nhưng Mạnh công tử có sư phụ Nguyên Thần Cảnh lại rèn luyện kiến thức cơ bản và võ đạo tinh nghĩa của bản thân tới mức sâu sắc như hiện tại mới khó có được.”
“Những đệ tử đại pháp trong Tương Nam mà ta từng quen biết kém Mạnh công tử quá xa.”
Giao thủ với người như Hồng Liệt Đào, Tô Tín cũng hiểu vì sao lúc trước Yến Trọng Hằng mang theo đệ tử tông môn Tương Nam đánh bại Hồng Liệt Đào nhưng đối phương không phục.
Luận trụ cột, Hồng Liệt Đào không kém hơn bất cứ kẻ nào, có thể ở tu vi Tiên Thiên Khí Hải Cảnh liền lĩnh ngộ ra võ đạo tinh nghĩa, cho dù là cường giả Nhân Bảng cũng không phải ai cũng có thể làm được, tối thiểu nhất Phương Đông Đình làm không được.
Nhưng đáng tiếc hắn trừ đao pháp trụ cột thì không còn cái gì khác, thậm chí Tô Tín có chút hoài nghi, rốt cuộc hắn làm cách nào đột phá cảnh giới Tiên Thiên.
Hồng Liệt Đào bị người tông môn Tương Nam đánh bại nên hắn không chịu phục, hắn nghĩ đến mình có được tài nguyên và công pháp như đối phương khẳng định mạnh hơn đối phương cả vạn lần.
Lúc đối mặt với Tô Tín, Hồng Liệt Đào lại không sinh ra suy nghĩ này.
Trụ cột kiếm đạo của Tô Tín không kém gì hắn, song phương giao thủ đã mấy trăm chiêu, Tô Tín trừ kiếm pháp cơ bản ra liền không dùng kiếm pháp nào khác, không chỉ có không có bị hắn áp chế, hắn còn bị Tô Tín áp chế ngược lại.
Cuối cùng giao thủ gần ngàn chiêu, trảm mã đao trong tay Hồng Liệt Đào bị Tô Tín đánh mười sáu kiếm bay ra xa.
Hồng Liệt Đào xoa cổ tay đang run rẩy, cười khổ nói: “Là ta thua, về sau Mạnh công tử ngươi có gì cần phân phó, Hồng Liệt Đào ta khẳng định nghe theo, đương nhiên nếu ngươi bảo ta đi chịu chết thì ta không đáp ứng.
Lúc chưa bị Tô Tín đánh bại thì hắn vô cùng ngạo khí, nói câu nào cũng có ‘ lão tử ’, cho dù Tô Tín là cường giả Nhân Bảng cũng không đặt vào trong mắt.
Hiện tại Tô Tín lại dùng thứ hắn am hiểu nhất đánh bại hắn, hành động này làm Hồng Liệt Đào triệt để tâm phục khẩu phục.
Kỳ thật Tô Tín nói thầm một câu may mắn, hắn thắng cũng không có dễ dàng như vậy.
Hận Cực Quyền và Cừu Cực Chưởng của hắn đều là vũ kỹ có được võ đạo tinh nghĩa, chỉ có điều Tô Tín chỉ tu luyện đạt tới 40% độ thành thục, cũng không thể phát huy võ đạo tinh nghĩa của chúng tới mức tận cùng.
Trừ hai môn quyền chưởng này có võ đạo tinh nghĩa, Tô Tín cũng có được kiếm ý của mình.
Tô Tín tu hành khoái kiếm, Huyết Hà Thần Kiếm còn có Đoàn Gia Kiếm Pháp hợp ba thành một và hắn phát hiện công pháp trong tay mình chính là của mình, cũng không có nghĩa hình thành là không thay đổi, chỉ cần chính mình có năng lực, hoàn toàn có thể phát huy ra lực lượng còn mạnh hơn nguyên bản.
Ba loại kiếm pháp hợp nhất, Tô Tín giao phó hình cho kiếm pháp nhưng ẩn chứa kiếm ý, không phải là khoái kiếm âm độc tàn nhẫn, cũng không phải khí tượng vương giả như Đoàn Gia Kiếm Pháp, cũng không có dùng mãu dưỡng kiếm như Huyết Hà Thần Kiếm.
Tô Tín truy cầu kiếm ý chính là “Diệt”! Phá diệt tất cả!
Tất cả võ đạo của hắn chỉ truy cầu lực lượng mạnh nhất, phá diệt tất cả ngăn cản!
Tuy kiếm ý này mơ hồ mới hình thành nhưng nó chỉ là kiếm ý thuộc về một mình Tô Tín, có thể dung nạp bất cứ kiếm ý nào dung nhập vào trong đó.
Long Tuyền Kiếm đâm ra, một kiếm kia nhìn như chậm chạp nhưng lại như mặt trời trực chỉ Hồng Liệt Đào!
Đào Thiên cũng dùng kiếm, hắn nhìn thấy Tô Tín xuất kiếm liền thở dài: “Quả nhiên không hổ là cường giả nổi danh Nhân Bảng, đại đạo tối giản, một kiếm phá vạn pháp nhưng còn tốt hơn quá nhiều kiếm pháp lòe loẹt không cần thiết.
Nếu nói trơớc kia Đào Thiên từng có suy nghĩ tỷ thí với Tô Tín một phen, nhưng nhìn thấy một kiếm này thì hắn liền bỏ qua ý niệm tranh phong trong đầu.
Đều là tu vi Tiên Thiên Khí Hải Cảnh nhưng Tô Tín chiếm cứ ưu thế không chỉ là tuổi ah.
Trong chiến đấu hiện tại, Tô Tín không có sử dụng lực lượng Huyết Hà Thần Kiếm, hắn chỉ dùng kiếm ý thuần túy của mình ma diệt đao ý của đối phương, thậm chí còn không dùng tới chân khí.
Mà Hồng Liệt Đào bên kia cũng như thế, không phải hắn không dùng, mà là hắn xuất thân tán tu, các loại đao pháp là hắn nghĩ ra, hắn căn bản không có đao pháp cao thâm gì.
Hắn dựa vào đao pháp đơn giản như vậy nhưng ẩn chứa đao pháp sắc bén, lúc này một đường giết tới vị trí thứ mười ba phong vân bảng, thậm chí còn dám vượt cấp khiêu chiến võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh.
Song phương giao thủ hơn trăm chiêu, đánh tới cuối cùng ngay cả Đào Thiên cũng xem không hiểu.
Bọn họ ban đầu còn co rút lực lượng của mình, thậm chí đao kiếm hai bên tương giao đều không nhìn ra dấu vết chân khí, hai người thậm chí còn không dùng cả nội lực, nhìn qua không khác gì hai võ giả Hậu Thiên dang so chiêu nhưng tốc độ nhanh hơn gấp trăm lần.
Dùng tầm mắt của hai người Đào Thiên còn có cảm giác hoa mắt.
Niếp Phương thở dài một hơi và nói: “Bọn họ đã ném đi tất cả nhân tố bên ngoài, hoàn toàn so đấu võ đạo tinh nghĩa và khống chế đao pháp cùng kiếm pháp cơ bản nhất.
“Hồng Liệt Đào có thể làm được điểm ấy không kỳ quái, bởi vì hắn trừ đao pháp trụ cột ra cũng không có đao pháp cao cấp hơn để tu luyện.”
“Nhưng Mạnh công tử có sư phụ Nguyên Thần Cảnh lại rèn luyện kiến thức cơ bản và võ đạo tinh nghĩa của bản thân tới mức sâu sắc như hiện tại mới khó có được.”
“Những đệ tử đại pháp trong Tương Nam mà ta từng quen biết kém Mạnh công tử quá xa.”
Giao thủ với người như Hồng Liệt Đào, Tô Tín cũng hiểu vì sao lúc trước Yến Trọng Hằng mang theo đệ tử tông môn Tương Nam đánh bại Hồng Liệt Đào nhưng đối phương không phục.
Luận trụ cột, Hồng Liệt Đào không kém hơn bất cứ kẻ nào, có thể ở tu vi Tiên Thiên Khí Hải Cảnh liền lĩnh ngộ ra võ đạo tinh nghĩa, cho dù là cường giả Nhân Bảng cũng không phải ai cũng có thể làm được, tối thiểu nhất Phương Đông Đình làm không được.
Nhưng đáng tiếc hắn trừ đao pháp trụ cột thì không còn cái gì khác, thậm chí Tô Tín có chút hoài nghi, rốt cuộc hắn làm cách nào đột phá cảnh giới Tiên Thiên.
Hồng Liệt Đào bị người tông môn Tương Nam đánh bại nên hắn không chịu phục, hắn nghĩ đến mình có được tài nguyên và công pháp như đối phương khẳng định mạnh hơn đối phương cả vạn lần.
Lúc đối mặt với Tô Tín, Hồng Liệt Đào lại không sinh ra suy nghĩ này.
Trụ cột kiếm đạo của Tô Tín không kém gì hắn, song phương giao thủ đã mấy trăm chiêu, Tô Tín trừ kiếm pháp cơ bản ra liền không dùng kiếm pháp nào khác, không chỉ có không có bị hắn áp chế, hắn còn bị Tô Tín áp chế ngược lại.
Cuối cùng giao thủ gần ngàn chiêu, trảm mã đao trong tay Hồng Liệt Đào bị Tô Tín đánh mười sáu kiếm bay ra xa.
Hồng Liệt Đào xoa cổ tay đang run rẩy, cười khổ nói: “Là ta thua, về sau Mạnh công tử ngươi có gì cần phân phó, Hồng Liệt Đào ta khẳng định nghe theo, đương nhiên nếu ngươi bảo ta đi chịu chết thì ta không đáp ứng.
Lúc chưa bị Tô Tín đánh bại thì hắn vô cùng ngạo khí, nói câu nào cũng có ‘ lão tử ’, cho dù Tô Tín là cường giả Nhân Bảng cũng không đặt vào trong mắt.
Hiện tại Tô Tín lại dùng thứ hắn am hiểu nhất đánh bại hắn, hành động này làm Hồng Liệt Đào triệt để tâm phục khẩu phục.
Kỳ thật Tô Tín nói thầm một câu may mắn, hắn thắng cũng không có dễ dàng như vậy.
Danh sách chương