Một trận chiến chấn nhiếp toàn trường, loại uy thế này không kém nhưng Tô Tín lại cảm giác còn chưa đủ.

Hắn hôm nay nhất định phải đánh ra danh hào cho toàn thành biết tới ‘ Mạnh Thanh Trạch ’, chỉ đánh một trận là không đủ.

Cho nên Tô Tín trực tiếp nói với Yến Trọng Hằng: “Như thế nào, không dám đánh sao? Cũng được, ta cũng không khi dễ các ngươi, các ngươi cùng lên đi, có bao nhiêu người ta tiếp hết.”

Yến Thư Hằng nhìn Tô Tín thật sâu, nói: “Đây là ngươi nói, ngươi không nên đổi ý a.”

“Nơi này có nhiều người nhìn như vậy, Mạnh Thanh Trạch ta làm sao đổi ý?”

Tô Tín thản nhiên nói.

Đám người Yến Thư Hằng nhìn nhau, lại phái một người tới.

Thủ hạ của Yến Thư Hằng là một trung niên cầm song kiếm, nhìn hắn không có gì khác thuongf.

Người này cũng là cao thủ nổi danh trên phong vân bảng, đứng hàng hai mươi ba, hắn còn mạnh hơn Chung Cuồng nhiều.

Mà Yến Thịnh Hằng phái một người Hồ ở Tây Vực tới.

Người Hồ ở Tây Vực có tóc vàng mắt xanh, trong tay không có cầm binh khí nhưng thần thái của hắn cực kỳ âm trầm.

Yến Thịnh Hằng giao du rộng lớn, hắn có nhiều thủ hạ nhất trong các huynh đệ, cũng là người có lai lịch phức tạp nhất.

Mặc dù người Hồ Tây Vực không có bài danh trên phong vân bảng nhưng chính là võ giả Tiên Thiên hàng thật giá thật.

Yến Trọng Hằng phái Trương Nghiễm xuất chiến.

Vốn Trương Nghiễm khẳng định không muốn đánh với Tô Tín không phải vì hắn nhát gan, mà là vì trong trận chiến vừa rồi hắn nhìn ra mình tuyệt đối không phải đốit hủ của Tô Tín, đi lên cũng chỉ tự rước lấy nhục.

Hiện tại ba người vây công một Tô Tín đã khác với lúc đầu, nói không chừng có cơ hội đánh bại Tô Tín.

“Chỉ có ba người các ngươi sao? Vậy thì tốt, các ngươi ra tay đi.”

Tô Tín cầm trường kiếm đứng đó, thần sắc không chút sợ hãi.

Ba người Trương Nghiễm nhìn nhau sau đó cùng ra tay.

Ra tay đầu tiên chính là trung niên cầm song kiếm.

Võ công của hắn chính là đạo gia nhất mạch, song kiếm trong tay thập phần vững vàng và có xu thế âm dương, Thái Cực thay đổi liên tục, phân hoá Tứ Tượng, kiếm quang giống như vô cùng vô tận muốn vây khốn người ta vào trong và chém giết tại chỗ.

Trương Nghiễm tức giận quát lớn, sóng âm cường đại bộc phát, cho dù những võ giả chung quanh đứng cách xa bọn họ một chút lại cảm giác đôi tai ù ù, màng tai đau đớn, chung quanh Trương Nghiễm có sóng âm hóa thành thực chất và uy lực hết sức kinh người.

Cuối cùng người Hồ Tây Vực không hành động, hắn chờ võ giả song kiếm và và Trương Nghiễm ra tay thì thân ảnh hắn hơi chấn động, hắn hóa thành một bóng đen biến mất trong đám người.

Ba người bọn họ ra tay nhưng lúc này Tô Tín lại nhắm mắt.

Đồng thời đối mặt ba tên võ giả Tiên Thiên Khí Hải Cảnh công kích, muốn nói không có một chút áp lực nào là gạt người.

Trong võ đạo, phương pháp phát triển nhanh nhất chính là sinh tử chém giết.

Không ngừng tạo áp lực lên bản thân, bản thân mới có thể không ngừng phát triển trong chém giết sinh tử.

Nhắm mắt lại, Tô Tín cảm giác nguyên khí thiên địa chung quanh mình không ngừng biến hóa, chân khí ba gã võ giả xen lẫn với nguyên khí thiên địa, chấn động thập phần hỗn loạn.

Tiên Thiên luyện khí, võ giả Tiên Thiên Khí Hải Cảnh không chỉ cảm thụ khí hải trong cơ thể của mình, còn phải đi thu nạp nguyên khí thiên địa bên ngoài, cảm thụ lực lượng trong đó mới có thể xem như chạm tới ý nghĩa chân chính của cảnh giới Tiên Thiên.

Leng keng!

Tiếng kiếm minh không ngừng vang lên, Du Long Kiếm trong tay Tô Tín ra khỏi vỏ, thi triển Đoàn gia kiếm pháp bộc phát kiếm quang tung hoành, khí tượng vương giả không mất đi linh động sinh ra.

Nhưng biểu tượng chỉ xuất hiện trong cảm giác của Tô Tín, kiếm thế của võ giả song kiếm như âm dương ngư xoay tròn, ở giữa là điêm bắt đầu cũng là điểm kết thúc.

Du Long Kiếm mau lẹ như gió, nó tinh chuẩn điểm vào trung tâm, lực lượng Huyết Hà Thần Kiếm bộc phát và huyết quang nhàn nhạt xuất hiện.

Tô Tín không dám quá mức vận dụng lực lượng Huyết Hà Thần Kiếm, hắn chỉ dám sử dụng một phần mười lực lượng cũng đủ sức phá vỡ kiếm thế của tên võ giả song kiếm.

Ầm ầm...

Âm thanh kim loại va chạm sinh ra, tên võ giả song kiếm khiếp sợ phát hiện một kiếm kia mang theo lực lượng khổng lồ phá vỡ kiếm thế của hắn, thậm chí còn đánh nát một thanh kiếm trong tay hắn.

Lúc này Trương Nghiễm đã giết đến bên cạnh, lực lượng sóng âm kéo binh khí nát vỡ của võ giả song kiếm tới bên cạnh hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện