Có thánh chỉ của Cơ Hạo Điển, Lâm Tông Việt và Cơ Huyền Viễn rất nể tình, đều đồng ý đi làm người trung gian giúp Tô Tín.
Huống chi bọn họ cũng muốn quan sát cường giả Mật Tông giao thủ cùng cường giả Thiếu Lâm tự sẽ như thế nào.
Đợi đến lúc Tô Tín trở về, Huyền Minh nhìn thấy có Lâm Tông Việt và Cơ Huyền Viễn ra mặt, hơn nữa Đường Hiển còn mang theo thánh chỉ của Cơ Hạo Điển, xem như Cơ Hạo Điển thừa nhận làm trung gian của trận đấu này, Không Hành cũng gioa Kim Cương Bất Phôi Thần Công và bản ghi chép Bất Diệt Kim Thân cho hai người Lâm Tông Việt, Tô Tín cũng giao Phật Cốt Xá Lợi cho bọn họ.
Huyền Minh thở dài một hơi, nói:
- Ai lên đấu trước?
Tô Tín nói:
- Đừng vội, rút thăm quyết định, như vậy mới công bằng, hơn nữa hiện tại bên phía Mật Tông nhiều người, cho nên mọi người dứt khoát đánh ba ván thắng hai, thế nào?
Huyền Minh suy nghĩ, hắn không phát hiện Tô Tín đang làm chuyển ẩn trong đó, hắn trực tiếp đáp ứng.
Kỳ thật đã đến nước này, Tô Tín không cần làm ra chuyện gì đó.
Hắn nguyện ý châm ngòi Mật Tông tử đấu với Thiếu Lâm tự, hiện tại người Thiếu Lâm tự đã tới, hắn không cần làm cái gì nữa, cho dù Tô Tín không nói một chữ, người hai phái cũng đấu sinh tử với nhau.
Hiện tại chỉ có thể nhìn biểu hiện của Mật Tông.
Nếu như Mật Tông có thể thắng trận đấu này, như vậy chứng minh Mật Tông còn có hi vọng đánh cược với Thiếu Lâm tự một lần.
Nếu như Mật Tông bại, như vậy bọn họ nên sớm quay về Tây Cương tiếp tục niệm kinh đi thôi, hoặc là làm theo lời Tô Tín nói với Cơ Hạo Điển, bị Đại Chu hợp nhất thành quốc giáo.
Dù sao hiện tại có nhiều thế lực dưới trướng Đại Chu, có quân đội cũng có Lục Phiến Môn, chỉ cần Mật Tông phục tòng mệnh lệnh, có thêm bọn họ cũng không sao.
Tô Tín bảo người mang cái thùng tới cho võ giả Dương Thần Cảnh rút thăm, trận đầu do Huyền Minh đối chiến một vị võ giả Dương Thần của Mật Tông, Vô Tịnh Ý thượng sư.
Võ giả Tây Cương Mật Tông rất ít xuất hiện tại võ lâm Trung Nguyên, cho nên vị Vô Tịnh Ý thượng sư này rất nổi danh tại Tây Cương, nhưng không có bao nhiêu người trong võ lâm Trung Nguyên nghe qua tên hắn.
Quân đội thành Thịnh Kinh có diễn võ trường riêng biệt, sân bãi của bọn họ lớn mười dặm, kiến tạo tại một góc phía bắc thành Thịnh Kinh, hơn nữa cả diễn võ trường đều dùng trận pháp gia cố qua, cho nên trước mặt cũng có thể miễn cưỡng dung nạp võ giả Dương Thần Cảnh đối chiến lẫn nhau.
Huyền Minh lên đài và quyết chiến với Vô Tịnh Ý thượng sư.
Vị thượng sư Dương Thần Cảnh có dáng người cao gầy, tướng mạo của hắn rất chất phác.
Nhưng chờ đến lúc song phương đi lên đài, Vô Tịnh Ý thượng sư lại xuất thủ trước, thân thể gầy yếu đạp mạnh, mặt đất sinh ra chấn động như động đất, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, bụi mù tràn ngập khắp nơi.
Sắc mặt mọi người thay đổi, không nghĩ tới Vô Tịnh Ý thượng sư nhìn như gầy yếu lại là võ giả chuyên tu thân thể, hơn nữa tu vi thân thể của hắn rất mạnh, thậm chí mạnh đến mức kinh người.
Võ giả chuyên tu thân thể có khí huyết vô cùng kinh người, giống như vị hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo Cổ Đông Lai, khí huyết xông lên trời, chỉ cần hắn vừa hành động, tất cả mọi người sẽ cảm nhận được khí huyết bắn ra khắp bốn phía.
Khí huyết của Vô Tịnh Ý thượng sư lại nội liễm, vào lúc hắn ra tay mới thể hiện lực lượng của mình.
Hắn xuất ra một quyền, hư không vỡ nát, trên mặt Vô Tịnh Ý thượng sư không có biểu lộ gì, mọi người lại có thể cảm nhận được khí tức hung hãn trên người hắn.
Đường Hiển tắc luỡi, hắn thấp giọng nói:
- Đây là tử đấu hay đánh cược? Tại sao ta cảm thấy vị thượng sư kia ra tay là tử đấu?
Tô Tín truyền âm nói:
- Rất bình thường, bởi vì Thiếu Lâm tự thua nổi, Mật Tông thua không nổi.
- Đám võ giả Dương Thần Cảnh Thiếu Lâm tự trước mặt không phải võ giả Dương Thần Cảnh mạnh nhất Thiếu Lâm tự.
- Hôm nay Thiếu Lâm tự bọn họ thua cũng có thể lựa chọn phương thức khác ngăn cản Tây Cương Mật Tông truyền đạo.
- Nếu như Tây Cương Mật Tông thua, bọn họ có thể thua cả đời, triệt để xám xịt chạy trở về Tây Cương.
- Mặc dù nói người không vì mình trời tru đất diệt, nhưng đối mặt với sinh tử tồn vong của Mật Tông, những người này sẽ bỏ qua thiên kiến bè phái, cũng buông tha an nguy bản thân để đánh cược một lần với Thiếu Lâm tự, tinh thần như vậy rất tán dương.
Tuy Tô Tín ngoài miệng nói tán dương, nhưng trên thực tế biểu lột trên mặt hắn không sao cả.
Hắn chưa từng gia nhập tông môn, cho nên cũng không biết những người này có thể vì truyền thừa mà buông tha tính mạng của bản thân.
Dù sao đối với Tô Tín mà nói, chỉ cần hắn có thể sống tốt, hắn quản chuyện khác làm gì?
Ví dụ Tô Tín hiện tại có quyền thế ngập trời trong Đại Chu, nhưng nếu như có một ngày Đại Chu không được, có vương triều cường đại khác quật khởi, Tô Tín là tuyệt đối sẽ không chống cự tới cùng, nói không chừng còn có thể quay giáo một kích, hắn đi tới nơi khác bắt đầu lại.
Vào lúc này, Vô Tịnh Ý thượng sư vừa ra tay đã dùng toàn lực, giống như muốn phân sinh tử, nhưng Huyền Minh lại biểu hiện lạnh nhạt.
Tô Tín xem thấy Huyền Minh ra tay một lần, lần trước hắn đến thành Thịnh Kinh gây phiền toái cho mình, kết quả bị Thiết Ngạo ngăn cản trở về, nhưng song phương khi đó chỉ hơi va chạm, cho nên không nhìn thấy cái gì.
Lần này đối mặt võ giả Dương Thần Cảnh của Mật Tông, Huyền Minh vừa ra tay lại tỏa ra uy thế kinh thiên.
Với tư cách thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự, kỳ thật Huyền Minh rất ít khi xuất đầu.
Người ngoài nhắc tới Huyền Minh, đầu tiên sẽ nghĩ hắn chấp chưởng Thiếu Lâm tự thay Huyền Khổ, mà không phải hắn có thực lực Dương Thần Cảnh.
Kỳ thật không trách người khác nghĩ như vậy, dù sao Huyền Minh không phải phương trượng, cho nên hắn tạm thay mặt phương trượng xử lý một ít sự vụ không sao, hắn có thể quyết định các sự vụ nhỏ, hơn nữa hắn làm người cẩn thận, cho nên mới lưu lại ấn tượng như thế cho người trên giang hồ.
Hơn nữa, hắn là một trong số ít võ giả chữ lót Huyền trong Thiếu Lâm tự đột phá đến Dương Thần Cảnh trước nhất, lại là thủ tọa La Hán đường, hắn là kẻ đơn giản hay sao?
Phải biết rằng La Hán đường chính là thế lực võ tăng lớn nhất Thiếu Lâm tự!
Đối mặt Vô Tịnh Ý thượng sư ra tay, Huyền Minh hời hợt điểm ra một chỉ, trong nháy mắt chỉ kình vô hình bao phủ bầu trời, mỗi một đạo chỉ kính mang theo sát cơ lạnh thấu xương, lúc chỉ kình đánh lên người Vô Tịnh Ý thượng sư sẽ phát ra âm thanh như kim loại.
Đây là Vô Tương Kiếp Chỉ trong bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự, chỉ kính vô hình khó lòng phòng ngự, thậm chí có thể nói nó còn quỷ dị hơn cả Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín, mặc dù không làm bị thương Vô Tịnh Ý thượng sư, nhưng chỉ lực cường đại lại xuyên thấu qua thân thể cường đại của Vô Tịnh Ý thượng sư, sau đó rót vào trong cơ thể của hắn, sắc mặt Vô Tịnh Ý thượng sư tái nhợt.
Đường Hiển hỏi:
- Tô đại nhân, ngươi chính là đại hành gia trong chỉ pháp, ngươi thấy Vô Tương Kiếp Chỉ của Huyền Minh đại sư thế nào?
Tuy bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự dương danh thiên hạ, chỉ pháp trong đó vô cùng cường đại, hiện tại đại bộ phận võ giả trên giang hồ đều cho rằng chỉ pháp của Tô Tín không kém gì bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự.
Tô Tín sử dụng Tam Chỉ Đạn Thiên và Thiên Địch có thể khiêu chiến võ giả Dương Thần Cảnh, tất cả đều là chỉ pháp nổi danh.
Trên phương diện kiếm đạo, tuy Tô Tín biểu hiện rất kinh diễm nhưng dù sao có trì kiếm ngũ phái tồn tại, có không ít kiếm khách thực lực mạnh hơn Tô Tín.
Nhưng ở phương diện chỉ pháp, nếu Tô Tín nói mình là tông sư, có lẽ sẽ không có ai nói bừa chỉ pháp của mình thắng Tô Tín.
Nghe Đường Hiển hỏi như vậy, Tô Tín cũng không giấu diếm, hắn nói thẳng:
- Kỳ thật bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự không có cường đại tới mức kinh diễm.
- Chỉ có điều tiền bối Thiếu Lâm tự lúc trước nghiên cứu bảy mười hai tuyệt kỹ đã bổ sung cho nó khả năng vô hạn, tất cả đều có tiềm lực rất lớn.
- Cùng là một môn Niêm Hoa Chỉ, có khả năng ngươi luyện ra rất bình thường, nhưng tiền nhiệm phương trượng Thiếu Lâm tự Huyền Đàm lại diễn biến nó thành Phật Vận Niêm Hoa Ấn cường đại.
- Tuy bảy mười hai tuyệt kỹ chỉ có bảy mười hai môn, chúng chỉ là trụ cột của Thiếu Lâm tự mà thôi, hậu nhân lại dựa vào trụ cột đó diễn biến thành vô số chi nhánh, cho nên sẽ không giống nhau.
- Huyền Minh vận dụng Vô Tương Kiếp Chỉ cũng như thế, nếu là người khác, người khác nhìn thấy chỉ lực nội liễm sát cơ là rất tầm thường, nhưng kỳ thật chỉ lực mạnh mẽ đã đánh vào trong cơ thể cường đại của Vô Tịnh Ý thượng sư, từ đó đả thương nội tạng của đối thủ.
Đường Hiển gật đầu, ngay cả Lâm Tông Việt và Cơ Huyền Viễn cũng nhing sang Tô Tín.
Không thể không nói Tô Tín lý giải võ đạo không phụ danh xưng võ đạo tông sư.
Tối thiểu Lâm Tông Việt và Cơ Huyền Viễn có thực lực mạnh hơn Tô Tín, nhưng bàn về lý giải võ đạo, Tô Tín không yếu hơn bọn họ.
Vào lúc này, sự thật đúng như lời của Tô Tín, chỉ lực của Huyền Minh đã rót vào trong nội tạng Vô Tịnh Ý thượng sư, từ đó Vô Tịnh Ý thượng sư đã bị thương không nhẹ.
Người Tây Cương Mật Tông biến sắc, bọn họ không nghĩ tới, Vô Tịnh Ý thượng sư vừa giao thủ đã bị thương.
Vô Tịnh Ý thượng sư lúc này quát lớn, khí tràng quanh người hóa thành kim cương trừng mắt, hai tay kết ấn, một hư ảnh Kim Cương xuất hiện sau lưng hắn, ấn pháp xé rách không gian tấn công Huyền Minh.
Vô Tịnh Ý thượng sư xuất thân từ Mật Tông Kim Cương tự, hắn tu luyện võ đạo cũng là võ đạo của Kim Cương môn, cương mãnh bá đạo, dùng lực phá xảo.
Vô Tương Kiếp Chỉ của Huyền Minh ngươi thần dị nội liễm? Hắn dứt khoát không tránh không né, trực tiếp dùng lực nghiền áp, cùng lắm thì đồng quy vu tận.
Chỉ có điều Huyền Minh lúc này làm ra động tác không ai ngờ tới.
Hắn không tiến mà lui lại, đánh ra một chưởng, sắc trời tối tăm nhưng sau đó phật quang vô tận tỏa ra, hắn xuất một chưởng che bầu trời, chân khí hóa thành bàn tay lớn mấy trăm trượng đánh xuống, trực tiếp đánh Vô Tịnh Ý thượng sư lún xuống đất diễn võ trường, trên sân xuất hiện cái hố hình người.
- Đại Lực Kim Cương Chưởng?
Tất cả mọi người đều sững sờ, không ai nghĩ tới Huyền Minh lại sử dụng chưởng pháp như thế.
Từ trước đến nay, Huyền Minh cho người ta cảm giác trần ổn mà ẩn nhẫn, Vô Tương Kiếp Chỉ của hắn giống như cách làm người của hắn, vô thanh vô tức, ẩn chứa sát cơ.
Nhưng Đại Lực Kim Cương Chưởng bình thường nhất trong bảy mười hai tuyệt kỹ, cũng là chưởng pháp cương mãnh nhất bị Huyền Minh dùng ra, mọi người cảm thấy rất trái ngược.
Huống chi bọn họ cũng muốn quan sát cường giả Mật Tông giao thủ cùng cường giả Thiếu Lâm tự sẽ như thế nào.
Đợi đến lúc Tô Tín trở về, Huyền Minh nhìn thấy có Lâm Tông Việt và Cơ Huyền Viễn ra mặt, hơn nữa Đường Hiển còn mang theo thánh chỉ của Cơ Hạo Điển, xem như Cơ Hạo Điển thừa nhận làm trung gian của trận đấu này, Không Hành cũng gioa Kim Cương Bất Phôi Thần Công và bản ghi chép Bất Diệt Kim Thân cho hai người Lâm Tông Việt, Tô Tín cũng giao Phật Cốt Xá Lợi cho bọn họ.
Huyền Minh thở dài một hơi, nói:
- Ai lên đấu trước?
Tô Tín nói:
- Đừng vội, rút thăm quyết định, như vậy mới công bằng, hơn nữa hiện tại bên phía Mật Tông nhiều người, cho nên mọi người dứt khoát đánh ba ván thắng hai, thế nào?
Huyền Minh suy nghĩ, hắn không phát hiện Tô Tín đang làm chuyển ẩn trong đó, hắn trực tiếp đáp ứng.
Kỳ thật đã đến nước này, Tô Tín không cần làm ra chuyện gì đó.
Hắn nguyện ý châm ngòi Mật Tông tử đấu với Thiếu Lâm tự, hiện tại người Thiếu Lâm tự đã tới, hắn không cần làm cái gì nữa, cho dù Tô Tín không nói một chữ, người hai phái cũng đấu sinh tử với nhau.
Hiện tại chỉ có thể nhìn biểu hiện của Mật Tông.
Nếu như Mật Tông có thể thắng trận đấu này, như vậy chứng minh Mật Tông còn có hi vọng đánh cược với Thiếu Lâm tự một lần.
Nếu như Mật Tông bại, như vậy bọn họ nên sớm quay về Tây Cương tiếp tục niệm kinh đi thôi, hoặc là làm theo lời Tô Tín nói với Cơ Hạo Điển, bị Đại Chu hợp nhất thành quốc giáo.
Dù sao hiện tại có nhiều thế lực dưới trướng Đại Chu, có quân đội cũng có Lục Phiến Môn, chỉ cần Mật Tông phục tòng mệnh lệnh, có thêm bọn họ cũng không sao.
Tô Tín bảo người mang cái thùng tới cho võ giả Dương Thần Cảnh rút thăm, trận đầu do Huyền Minh đối chiến một vị võ giả Dương Thần của Mật Tông, Vô Tịnh Ý thượng sư.
Võ giả Tây Cương Mật Tông rất ít xuất hiện tại võ lâm Trung Nguyên, cho nên vị Vô Tịnh Ý thượng sư này rất nổi danh tại Tây Cương, nhưng không có bao nhiêu người trong võ lâm Trung Nguyên nghe qua tên hắn.
Quân đội thành Thịnh Kinh có diễn võ trường riêng biệt, sân bãi của bọn họ lớn mười dặm, kiến tạo tại một góc phía bắc thành Thịnh Kinh, hơn nữa cả diễn võ trường đều dùng trận pháp gia cố qua, cho nên trước mặt cũng có thể miễn cưỡng dung nạp võ giả Dương Thần Cảnh đối chiến lẫn nhau.
Huyền Minh lên đài và quyết chiến với Vô Tịnh Ý thượng sư.
Vị thượng sư Dương Thần Cảnh có dáng người cao gầy, tướng mạo của hắn rất chất phác.
Nhưng chờ đến lúc song phương đi lên đài, Vô Tịnh Ý thượng sư lại xuất thủ trước, thân thể gầy yếu đạp mạnh, mặt đất sinh ra chấn động như động đất, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, bụi mù tràn ngập khắp nơi.
Sắc mặt mọi người thay đổi, không nghĩ tới Vô Tịnh Ý thượng sư nhìn như gầy yếu lại là võ giả chuyên tu thân thể, hơn nữa tu vi thân thể của hắn rất mạnh, thậm chí mạnh đến mức kinh người.
Võ giả chuyên tu thân thể có khí huyết vô cùng kinh người, giống như vị hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo Cổ Đông Lai, khí huyết xông lên trời, chỉ cần hắn vừa hành động, tất cả mọi người sẽ cảm nhận được khí huyết bắn ra khắp bốn phía.
Khí huyết của Vô Tịnh Ý thượng sư lại nội liễm, vào lúc hắn ra tay mới thể hiện lực lượng của mình.
Hắn xuất ra một quyền, hư không vỡ nát, trên mặt Vô Tịnh Ý thượng sư không có biểu lộ gì, mọi người lại có thể cảm nhận được khí tức hung hãn trên người hắn.
Đường Hiển tắc luỡi, hắn thấp giọng nói:
- Đây là tử đấu hay đánh cược? Tại sao ta cảm thấy vị thượng sư kia ra tay là tử đấu?
Tô Tín truyền âm nói:
- Rất bình thường, bởi vì Thiếu Lâm tự thua nổi, Mật Tông thua không nổi.
- Đám võ giả Dương Thần Cảnh Thiếu Lâm tự trước mặt không phải võ giả Dương Thần Cảnh mạnh nhất Thiếu Lâm tự.
- Hôm nay Thiếu Lâm tự bọn họ thua cũng có thể lựa chọn phương thức khác ngăn cản Tây Cương Mật Tông truyền đạo.
- Nếu như Tây Cương Mật Tông thua, bọn họ có thể thua cả đời, triệt để xám xịt chạy trở về Tây Cương.
- Mặc dù nói người không vì mình trời tru đất diệt, nhưng đối mặt với sinh tử tồn vong của Mật Tông, những người này sẽ bỏ qua thiên kiến bè phái, cũng buông tha an nguy bản thân để đánh cược một lần với Thiếu Lâm tự, tinh thần như vậy rất tán dương.
Tuy Tô Tín ngoài miệng nói tán dương, nhưng trên thực tế biểu lột trên mặt hắn không sao cả.
Hắn chưa từng gia nhập tông môn, cho nên cũng không biết những người này có thể vì truyền thừa mà buông tha tính mạng của bản thân.
Dù sao đối với Tô Tín mà nói, chỉ cần hắn có thể sống tốt, hắn quản chuyện khác làm gì?
Ví dụ Tô Tín hiện tại có quyền thế ngập trời trong Đại Chu, nhưng nếu như có một ngày Đại Chu không được, có vương triều cường đại khác quật khởi, Tô Tín là tuyệt đối sẽ không chống cự tới cùng, nói không chừng còn có thể quay giáo một kích, hắn đi tới nơi khác bắt đầu lại.
Vào lúc này, Vô Tịnh Ý thượng sư vừa ra tay đã dùng toàn lực, giống như muốn phân sinh tử, nhưng Huyền Minh lại biểu hiện lạnh nhạt.
Tô Tín xem thấy Huyền Minh ra tay một lần, lần trước hắn đến thành Thịnh Kinh gây phiền toái cho mình, kết quả bị Thiết Ngạo ngăn cản trở về, nhưng song phương khi đó chỉ hơi va chạm, cho nên không nhìn thấy cái gì.
Lần này đối mặt võ giả Dương Thần Cảnh của Mật Tông, Huyền Minh vừa ra tay lại tỏa ra uy thế kinh thiên.
Với tư cách thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự, kỳ thật Huyền Minh rất ít khi xuất đầu.
Người ngoài nhắc tới Huyền Minh, đầu tiên sẽ nghĩ hắn chấp chưởng Thiếu Lâm tự thay Huyền Khổ, mà không phải hắn có thực lực Dương Thần Cảnh.
Kỳ thật không trách người khác nghĩ như vậy, dù sao Huyền Minh không phải phương trượng, cho nên hắn tạm thay mặt phương trượng xử lý một ít sự vụ không sao, hắn có thể quyết định các sự vụ nhỏ, hơn nữa hắn làm người cẩn thận, cho nên mới lưu lại ấn tượng như thế cho người trên giang hồ.
Hơn nữa, hắn là một trong số ít võ giả chữ lót Huyền trong Thiếu Lâm tự đột phá đến Dương Thần Cảnh trước nhất, lại là thủ tọa La Hán đường, hắn là kẻ đơn giản hay sao?
Phải biết rằng La Hán đường chính là thế lực võ tăng lớn nhất Thiếu Lâm tự!
Đối mặt Vô Tịnh Ý thượng sư ra tay, Huyền Minh hời hợt điểm ra một chỉ, trong nháy mắt chỉ kình vô hình bao phủ bầu trời, mỗi một đạo chỉ kính mang theo sát cơ lạnh thấu xương, lúc chỉ kình đánh lên người Vô Tịnh Ý thượng sư sẽ phát ra âm thanh như kim loại.
Đây là Vô Tương Kiếp Chỉ trong bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự, chỉ kính vô hình khó lòng phòng ngự, thậm chí có thể nói nó còn quỷ dị hơn cả Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín, mặc dù không làm bị thương Vô Tịnh Ý thượng sư, nhưng chỉ lực cường đại lại xuyên thấu qua thân thể cường đại của Vô Tịnh Ý thượng sư, sau đó rót vào trong cơ thể của hắn, sắc mặt Vô Tịnh Ý thượng sư tái nhợt.
Đường Hiển hỏi:
- Tô đại nhân, ngươi chính là đại hành gia trong chỉ pháp, ngươi thấy Vô Tương Kiếp Chỉ của Huyền Minh đại sư thế nào?
Tuy bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự dương danh thiên hạ, chỉ pháp trong đó vô cùng cường đại, hiện tại đại bộ phận võ giả trên giang hồ đều cho rằng chỉ pháp của Tô Tín không kém gì bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự.
Tô Tín sử dụng Tam Chỉ Đạn Thiên và Thiên Địch có thể khiêu chiến võ giả Dương Thần Cảnh, tất cả đều là chỉ pháp nổi danh.
Trên phương diện kiếm đạo, tuy Tô Tín biểu hiện rất kinh diễm nhưng dù sao có trì kiếm ngũ phái tồn tại, có không ít kiếm khách thực lực mạnh hơn Tô Tín.
Nhưng ở phương diện chỉ pháp, nếu Tô Tín nói mình là tông sư, có lẽ sẽ không có ai nói bừa chỉ pháp của mình thắng Tô Tín.
Nghe Đường Hiển hỏi như vậy, Tô Tín cũng không giấu diếm, hắn nói thẳng:
- Kỳ thật bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự không có cường đại tới mức kinh diễm.
- Chỉ có điều tiền bối Thiếu Lâm tự lúc trước nghiên cứu bảy mười hai tuyệt kỹ đã bổ sung cho nó khả năng vô hạn, tất cả đều có tiềm lực rất lớn.
- Cùng là một môn Niêm Hoa Chỉ, có khả năng ngươi luyện ra rất bình thường, nhưng tiền nhiệm phương trượng Thiếu Lâm tự Huyền Đàm lại diễn biến nó thành Phật Vận Niêm Hoa Ấn cường đại.
- Tuy bảy mười hai tuyệt kỹ chỉ có bảy mười hai môn, chúng chỉ là trụ cột của Thiếu Lâm tự mà thôi, hậu nhân lại dựa vào trụ cột đó diễn biến thành vô số chi nhánh, cho nên sẽ không giống nhau.
- Huyền Minh vận dụng Vô Tương Kiếp Chỉ cũng như thế, nếu là người khác, người khác nhìn thấy chỉ lực nội liễm sát cơ là rất tầm thường, nhưng kỳ thật chỉ lực mạnh mẽ đã đánh vào trong cơ thể cường đại của Vô Tịnh Ý thượng sư, từ đó đả thương nội tạng của đối thủ.
Đường Hiển gật đầu, ngay cả Lâm Tông Việt và Cơ Huyền Viễn cũng nhing sang Tô Tín.
Không thể không nói Tô Tín lý giải võ đạo không phụ danh xưng võ đạo tông sư.
Tối thiểu Lâm Tông Việt và Cơ Huyền Viễn có thực lực mạnh hơn Tô Tín, nhưng bàn về lý giải võ đạo, Tô Tín không yếu hơn bọn họ.
Vào lúc này, sự thật đúng như lời của Tô Tín, chỉ lực của Huyền Minh đã rót vào trong nội tạng Vô Tịnh Ý thượng sư, từ đó Vô Tịnh Ý thượng sư đã bị thương không nhẹ.
Người Tây Cương Mật Tông biến sắc, bọn họ không nghĩ tới, Vô Tịnh Ý thượng sư vừa giao thủ đã bị thương.
Vô Tịnh Ý thượng sư lúc này quát lớn, khí tràng quanh người hóa thành kim cương trừng mắt, hai tay kết ấn, một hư ảnh Kim Cương xuất hiện sau lưng hắn, ấn pháp xé rách không gian tấn công Huyền Minh.
Vô Tịnh Ý thượng sư xuất thân từ Mật Tông Kim Cương tự, hắn tu luyện võ đạo cũng là võ đạo của Kim Cương môn, cương mãnh bá đạo, dùng lực phá xảo.
Vô Tương Kiếp Chỉ của Huyền Minh ngươi thần dị nội liễm? Hắn dứt khoát không tránh không né, trực tiếp dùng lực nghiền áp, cùng lắm thì đồng quy vu tận.
Chỉ có điều Huyền Minh lúc này làm ra động tác không ai ngờ tới.
Hắn không tiến mà lui lại, đánh ra một chưởng, sắc trời tối tăm nhưng sau đó phật quang vô tận tỏa ra, hắn xuất một chưởng che bầu trời, chân khí hóa thành bàn tay lớn mấy trăm trượng đánh xuống, trực tiếp đánh Vô Tịnh Ý thượng sư lún xuống đất diễn võ trường, trên sân xuất hiện cái hố hình người.
- Đại Lực Kim Cương Chưởng?
Tất cả mọi người đều sững sờ, không ai nghĩ tới Huyền Minh lại sử dụng chưởng pháp như thế.
Từ trước đến nay, Huyền Minh cho người ta cảm giác trần ổn mà ẩn nhẫn, Vô Tương Kiếp Chỉ của hắn giống như cách làm người của hắn, vô thanh vô tức, ẩn chứa sát cơ.
Nhưng Đại Lực Kim Cương Chưởng bình thường nhất trong bảy mười hai tuyệt kỹ, cũng là chưởng pháp cương mãnh nhất bị Huyền Minh dùng ra, mọi người cảm thấy rất trái ngược.
Danh sách chương