Bên ngoài một phân đạo quan của Thanh Thành kiếm phái, Tề Long ẩn giấu tại nơi này ba ngày.

Ba ngày qua, Tề Long không chỉ tránh né, hắn che giấu tung tích tìm phong môi giang hồ tìm hiểu tin tức quả nhiên, đám đồng liêu ngu ngốc đã thất bại, tất cả đều bị đệ tử Thanh Thành kiếm phái tức giận đánh chết tại chỗ.

Đương nhiên Tề Long cũng bị thực lực các đạo quan của Thanh Thành kiếm phái dọa sợ.

Tuy các đạo quan nhìn rất bình thường, nhưng trong mỗi đạo quan đều có võ giả Thần Cung cảnh tọa trấn.

Từ đó có thể thấy nội tình Thanh Thành kiếm phái trong Xuyên Nam đạo.

Cũng may mắn Tề Long đã chuẩn bị đầy đủ, thời điểm rời khỏi Thịnh Kinh thành thì hắn đi tới chỗ tập sự mật thám cầm một tấm lệnh bài, sau khi đi vào Xuyên Nam đạo, hắn dùng tấm lệnh bài này liên hệ với tập sự mật thám Xuyên Nam đạo, cũng tìm hiểu tình báo kỹ càng về các đạo quan của Thanh Thành kiếm phái, hắn cũng ra nơi yếu nhất trong đó.

Tề Long đã bị Lục Phiến Môn giáng chức đuổi ra khỏi hàng ngũ truy phong tuần bổ, nhưng hắn đảm nhận chức vụ truy phong tuần bổ nhiều năm như thế, hắn vẫn có mấy người quen trong Lục Phiến Môn, cho nên muốn một tấm lệnh bài cũng không thành vấn đề.

Bởi vì có tấm lệnh bài này, cho nên Tề Long giảm được rất nhiều khí lực.

Đạo quan trước mặt là đạo quan yếu nhất của Thanh Thành kiếm phái.

Trong đó chỉ có một tên quan chủ là võ giả Tiên Thiên Thần Cung cảnh.

Nghe nói hắn là con nối dõi của một vị trưởng lão Thanh Thành kiếm phái, bởi vì thiên phú quá kém, đời này không có khả năng đột phá Hóa Thần cảnh, cho nên hắn bị phái tới nơi không có lý tưởng này.

Hơn nữa tên quan chủ này lăn lộn không ra gì, cho nên hắn quản lý đạo quan rối tinh rối mù, các võ giả Thần Cung cảnh khác không muốn cộng sự với hắn, cho nên trong đạo quan hiện tại chỉ có vài tên võ giả Khí Hải Cảnh và Linh Khiếu cảnh, hơn nữa còn là vị trưởng lão kia phái tới.

Tề Long mặc y phục dạ hành, chờ tới giờ tí, hắn leo tường cửa sau đạo quan.

Lúc này đúng lúc có một tên đệ tử Thanh Thành kiếm phái đi vệ sinh, hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy Tề Long, vừa định hô to, lúc này có một đao quang mang theo huyết khí chém tới, cũng chém hắn thành hai nửa.

Đao của Tề Long rất nhanh, hắn chém tên võ giả kia thành hai nửa chỉ phát ra tiếng “phụt” rất nhỏ, cũng không làm quá nhiều võ giả phát hiện.

Cho nên Tề Long trực tiếp lẻn vào đạo quan, hắn chém giết từng tên võ giả đang mơ ngủ trong Thanh Thành kiếm phái.

Thủ đoạn của hắn tàn nhẫn hơn nữa còn thị sát khát máu, hắn không buông tha các đệ tử trẻ tuổi Thanh Thành kiếm phái vừa chiêu mộ, hắn chém giết tất cả.

Trong đạo quan có mấy trăm nhân khẩu đều biến thành quỷ dưới đao của Tề Long, hiện tại chỉ còn lại quan chủ mà thôi.

Tề Long đẩy cửa phòng quan chủ ra, một tia kiếm quang xuất hiện, một tên võ giả mập mạp cầm đạo kiếm chém vào người Tề Long, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra thần thái hoảng sợ.

Tuy Tề Long làm rất cẩn thận, cũng không phát ra bao nhiêu âm thanh, dù quan chủ nhu nhược nhưng không phải ngu ngốc.

Mùi máu tươi của hơn trăm người ngưng tụ thành, hắn có thực lực Thần Cung cảnh, không có khả năng không phát giác, đáng tiếc, đã muộn.

Hắn chỉ là võ giả dùng đan dược chồng chất đột phá Thần Cung cảnh, Tề Long lại là tinh nhuệ truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn.

Tề Long chỉ dùng một chiêu là chém đứt đạo kiếm của hắn, ma đao huyết sắc chém xuống, tên quan chủ ngã ngồi xuống đất

Trong mắt Tề Long lộ ra thần sắc điên cuồng, công pháp tàn khuyết của Huyết Ma giáo ảnh hưởng tâm trí của hắn, hơn nữa hắn chém giết hơn trăm người, sát tính đã trỗi dậy, hắn suýt nữa chém tên quan chủ thành hai nửa.

Chờ một đao kia tới trước người, Tề Long lúc này mới nhớ mình đang làm cái gì, nếu thật sự giết đối phương, hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Cho nên hắn áp chế sát cơ trong lòng, cầm huyết đao đặt lên cổ tên quan chủ.

Tên mập mạp kia đã sợ đến mức mất trí, hắn tè ra quần và hô lớn:

- Đừng giết ta! Gia gia của ta là trưởng lão Hóa Thần cảnh Lý Kiền Vũ của Thanh Thành kiếm phái, ngươi muốn cái gì ta cũng cho ngươi!

Tề Long cười vui vẻ, nói:

- Đức hạnh như ngươi cũng được gọi là võ giả? Gia gia của ngươi thật hạ vốn gốc, lại có thể dùng đan dược chồng chất biến phế vật như ngươi thành Tiên Thiên Thần Cung cảnh.

Nói thật những năm gần đây Tề Long chấp hành nhiệm vụ truy phong tuần bổ thời gian dài như vậy, nhưng hắn lần đầu tiên nhìn thấy võ giả không có cốt khí như vậy.

Nhưng cũng không sao cả, dù sao kẻ này chỉ là công cụ giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, Tề Long mặc kệ việc khác, chỉ cần sống là được.

Cho nên trong ánh mắt hoảng sợ của quan chủ mập mạp, Tề Long trực tiếp đánh một chưởng vào đan điền, phế tu vi của đối phương, hơn nữa đánh gãy gân tay gân chân, kẻ này đã triệt để trở thành phế nhân, sau đó nâng hắn lên và bỏ chạy.

Lần trước hắn đuổi giết tiểu tử Từ gia kia, kết quả lại là bị một tiểu bối ám toán, lật thuyền trong mương, Tề Long rất tức giận với kết quả như thế.

Lúc này, hắn đã hấp thụ giáo huấn, trực tiếp làm tuyệt, không lưu chút tai hoạ ngầm nào.

Ngay ngày hôm sau Tề Long mang người rời đi, người Thanh Thành kiếm phái đã cảm thấy không đúng.

Không phải chuyện Tề Long giết người bị phát hiện, mà là tin tức từ Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo truyền tới, những người này không phải là bộ khoái Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo!

Câu trả lời này làm Thanh Thành kiếm phái kinh ngạc, không phải người Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo, vậy bọn họ là người ở nơi nào?

Lệ Trường Hải trực tiếp kéo tên đệ tử báo tin và hỏi:

- Thi thể những bộ khoái kia đâu?

Tên đệ tử báo tin hoảng sợ nói:

- Ta cũng không biết ah, có lẽ đã bị những đạo quan kia xử lý sạch sẽ.

- Ngu ngốc!

Lệ Trường Hải thấp giọng quát mắng một câu, sau đó nói:

- Lập tức đi tra xét những thi thể kia cho ta, nhìn xem trên thi thể có manh mối nào hay không.

Quan phục Lục Phiến Môn đều giống nhau như đúc, kể cả quan phục tổng bộ đầu một đạo và tổng bộ đầu châu phủ cũng như vậy, chỉ có quan phục cấp bậc tứ đại thần bộ như Tô Tín mới có thiêu một con diều hâu khác biệt.

Lúc trước, đám người đạo quan nhìn thấy võ giả Lục Phiến Môn thì vô ý thức cho rằng là người Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo, cũng không quan sát quá nhiều.

Nếu như bọn họ biết rõ những người này đến từ tổng bộ Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành, có lẽ người thông minh sẽ không động thủ, sẽ bắt bọn họ lại và thẩm vấn tin tức, kết quả hiện tại tốt rồi, đã giết hết tất cả bộ khoái kia.

Có Lệ Trường Hải phân phó, người phía dưới móc thi thể đám người kia điều tra, vừa điều tra lại phát hiện một ít điểm không đúng.

Quan phục bộ đầu Lục Phiến Môn giống như đúc, nhưng trên người bọn họ có thẻ bài thuộc Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành.

Tin tức này làm cho Lệ Trường Hải sững sờ, người tổng bộ Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành đến Xuyên Nam đạo làm gì?

Hơn nữa hành vi của bọn họ chẳng khác gì tự tìm đường chết, quả thực sợ người Thanh Thành kiếm phái không giết bọn họ.

Lệ Trường Hải không đoán ra Tô Tín to gan lớn mật muốn tiêu diẹt Thanh Thành kiếm phái, đây không phải nói Lệ Trường Hải thiếu tâm cơ tính toán, mà là việc như vậy quá mức không thể tưởng tượng nổi.

Cho dù lúc Đại Chu vừa mới lập quốc, thời điểm cường thế nhất cũng không làm ra việc như thế, không ai nghĩ Tô Tín hiện tại lại có thể hợp tung liên hoành, tụ tập lực lượng ba nhà tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái.

Tuy Lệ Trường Hải không đoán được Tô Tín muốn làm gì, nhưng hắn vẫn cảm thấy trong đó có vấn đề, hơn nữa mình cảm thấy tâm thần không yên.

Cho nên Lệ Trường Hải nói thẳng:

- Bảo người đi Thịnh Kinh thành tìm hiểu tin tức, xem bên kia có biến cố gì hay không, trong khoảng thời gian này các ngươi cũng cẩn thận một ít, ngàn vạn không nên gây chuyện thị phi, có chuyện gì cũng chịu đựng cho ta, sau này hãy nói.

Lệ Trường Hải phân phó xong việc này, hắn cũng điều tiết các trưởng lão phân tranh, chuyện đạo quan bị Tề Long tiêu diệt cũng bộc lộ ra ngoài.

Trên trăm tên đệ tử Thanh Thành kiếm phái bị giết là đại sự, nhưng vấn đề là hơn trăm người này chỉ có chưa tới năm đệ tử chính thức của Thanh Thành kiếm phái.

Đại bộ phận người trong đạo quan bị Tề Long giết chết chính là võ giả tán tu hoặc tạp dịch, hơn nữa có một ít đệ tử có thiên phú không tệ nhưng chưa chính thức bái nhập môn hạ Thanh Thành kiếm phái.

Cho nên đệ tử ngoại môn và nội môn cộng lại chưa tới năm người, cho nên các đệ tử Thanh Thành kiếm phái xem ra đây không phải đại sự gì.

Bởi vì lúc trước Lệ Trường Hải nói, có chuyện gì cứ tạm thời nhẫn nhịn rồi nói sau.

Chuyện này làm các đệ tử Thanh Thành kiếm phái khác cho rằng vấn đề không lớn, cho nên tạm thời nhẫn nại, thậm chí bọn họ còn không đi thông báo cho Lệ Trường Hải biết.

Có lẽ tức giận nhất Thanh Thành kiếm phái chính là gia gia Lý Kiền Vũ của mập mạp bị Tề Long mang đi.

Dù sao cũng là cháu ruột của hắn, kết quả hiện tại sinh tử không biết.

Mặc dù có Lệ Trường Hải phân phó bọn họ đừng gây chuyện thị phi, nhưng Lý Kiền Vũ lại động thủ trước.

Hắn lại không vận dụng lực lượng Thanh Thành kiếm phái, hắn bảo đồ tử đồ tôn truy tra tung tích của Tề Long, chỉ muốn cứu cháu trai của hắn mà thôi.

Trong những người này có không ít võ giả Thần Cung cảnh, Tề Long chỉ cần bị đuổi kịp là phải huyết chiến một hồi.

Chỉ có điều Tô Tín không chú ý tới việc nhỏ tại Xuyên Nam đạo, đột nhiên hôm nay trong tay hắn có tình báo của mật thám Xuyên Nam đạo đưa tới.

Tô Tín phái đi người đi, chỉ có một mình Tề Long còn sống, hơn nữa còn mang ngươi chạy thục mạng về hướng Thịnh Kinh thành, những người khác đã chết, kế hoạch của Tô Tín cũng sắp hoàn thành.

Hoàng Bỉnh Thành ở bên cạnh nói:

- Lão đại, có cần tiếp ứng Tề Long một chút hay không?

Tô Tín thản nhiên nói:

- Các ngươi chỉ tiếp ứng hắn trong phạm vi mười dặm quanh Thịnh Kinh thành là được.

- Lần này hắn làm không tệ, không hổ là võ giả từng đảm nhiệm chức vụ truy phong tuần bổ, hắn có thể dựa vào lực lượng của mình chạy vào Thịnh Kinh thành hay không, vậy phải xem tạo hóa của hắn, dù sao Tô Tín ta không nuôi phế vật.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện