Ôn Dục mời Tô Tín đến Thục vương phủ một chuyến, nhưng Tô Tín không quá nguyện ý.
Lúc trước hắn không tính trợ giúp Cơ Ngôn Tú, trái lại có thể nói hắn còn hãm hại Thục vương.
Khi đó Tô Tín thật giúp Cơ Ngôn Tú ổn định thế lực Ba Thục, nhưng cuối cùng còn mượn tay Cơ Ngôn Tú diệt trừ tổng bộ đầu Ba Thục đạo Cừu Bách Xuyên.
Cơ Ngôn Tú lúc ấy muốn đổi ý, nhưng cuối cùng cũng bị Tô Tín uy hiếp nên không thể không làm.
Cho nên nói Cơ Ngôn Tú lúc trước bị Tô Tín hãm hại rất thảm, cuối cùng Tô Tín rời đi thì hắn còn hận Tô Tín đến mức nghiến răng nghiến lợi, hiện tại hắn muốn gặp mình?
Hiện tại Tô Tín còn có chính sự tại thân, không rảnh đùa nghịch tâm cơ với Cơ Ngôn Tú, cho nên Tô Tín trực tiếp nhã nhặn từ chối:
- Tại hạ tâm lĩnh hảo ý của Thục vương điện hạ, nhưng ta lần này tới Ba Thục là có chuyện quan trọng cần làm, chờ ngày sau có rãnh sẽ ôn chuyện với Thục vương điện hạ.
Nói xong, Tô Tín muốn rời đi, nhưng Ôn Dục lại ngăn cản trước mặt hắn, Ôn Dục vừa cười vừa nói:
- Tô đại nhân chậm đã, Thục vương điện hạ thật muốn ôn chuyện với Tô đại nhân, cảm tạ ngài trợ giúp lần trước, sẽ không mất bao nhiêu thời gian, Tô đại nhân không thể bỏ chút thời gian ngày hôm nay được sao?
Nhìn thấy Ôn Dục vội vả như thế, khóe miệng Tô Tín lộ ra nụ cười mà không phải cười.
Bởi vì cái gọi là không lợi không dậy sớm, Cơ Ngôn Tú vội vả như vậy là muốn làm gì?
Ôn Dục đã nói đến mức này, Tô Tín cũng không đau lòng thời gian ngày hôm nay, hắn gật đầu nói:
- Rất tốt, tại hạ sẽ đi cùng Ôn công công một chuyến.
Ôn Dục một đường đưa Tô Tín đến Thục vương phủ, hiện tại Thục vương phủ đã khác Thục vương phủ mấy năm trước.
Lúc trước Cơ Ngôn Tú đòi tiền không có tiền, muốn người không có người, bên người có thể lấy được ra tay cũng chỉ có lão thái giám Ôn Dục.
Vào lúc Tô Tín giúp Cơ Ngôn Tú cưỡng chế kéo nhiều cường giả gia nhập, hiện tại Cơ Ngôn Tú đã tiến hóa rất nhanh.
Trọng yếu nhất từ khi Côn Luân Bí Cảnh chấm dứt, đám người thái tử bị phế, Cơ Hạo Điển trực tiếp hạ lệnh tất cả hoàng tử đều có tư cách vào kinh tranh đoạt vị trí hoàng tử, vương gia nhàn tản như Cơ Ngôn Tú đã biến thành bánh trái thơm ngon.
Trước kia không có người tìm nơi nương tựa bọn họ là bởi vì đi theo bọn họ không có tiền đồ gì.
Dù sao những người này cũng đã bị lưu đày ra khỏi Thịnh Kinh thành, rời xa triều đình, tương lai không có khả năng thành hoàng đế, thậm chí còn có thể bị hoàng đế mới kế vị thanh toán.
Chính bởi vì như thế, những võ giả lúc trước mới không đến nương tựa Cơ Ngôn Tú, mặc dù nói Cơ Ngôn Tú cho ra điều kiện rất phong phú.
Bây giờ có tin tức truyền ra, rất nhiều người tới nương tựa Cơ Ngôn Tú.
Dù sao khi Cơ Hạo Điển ra lệnh một tiếng, những vương gia nhàn tản đều có tiềm lực rất lớn, tối thiểu bây giờ đáng giá bọn họ đầu tư.
Sau khi tiến vào Thục vương phủ, Cơ Ngôn Tú tự mình ra mặt nghênh đón, trên mặt kinh hỉ nói:
- Tô đại nhân, bổn vương nhớ ngươi muốn chết, lúc trước từ biệt Ba Thục, [ T R U Y E N F U L L . V N ] bổn vương đã biết rõ Tô đại nhân ngươi tuyệt đối không phải vật trong ao, hiện tại xem ra quả là thế, thời gian mới không bao lâu, Tô đại nhân đã là tứ đại thần bộ, uy danh chấn động giang hồ.
Tô Tín chắp tay nói:
- Thục vương điện hạ khen nhầm.
Cơ Ngôn Tú rất nhiệt tình với Tô Tín, trên đường đi hỏi han ân cần, tự mình kéo Tô Tín vào trong sảnh, bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ.
Đương nhiên hắn biết rõ không có khả năng mời chào Tô Tín, hắn làm như vậy đơn giản chính là lấy lòng Tô Tín mà thôi.
Nhìn thấy dáng vẻ của Cơ Ngôn Tú như vậy, Tô Tín cũng biết hắn suy nghĩ cái gì, không có chuyện quá trọng yếu, đơn giản chỉ muốn chắp nối quan hệ, muốn Tô Tín giúp hắn trong khi tranh đoạt vị trí hoàng trữ mà thôi.
Dù sao, Tô Tín hiện tại là tứ đại thần bộ, càng là cường giả Địa Bảng, uy thế vô song, nếu có cường giả như vậy trợ giúp, Cơ Ngôn Tú sẽ có ưu thế to lớn khi tranh đoạt vị trí hoàng trữ trong tương lai.
Mặc dù nói lúc trước Cơ Ngôn Tú thật không thoải mái với Tô Tín, nhưng so sánh với lợi ích chính thức, những không thoải mái lúc trước tính là cái gì?
Cơ Ngôn Tú đã chuẩn bị tốt yến hội,
Trong yến hội có một số võ giả Cơ Ngôn Tú mời chào.
Những võ giả này đều là Hóa Thần cảnh, không có cường giả Dung Thần cảnh tới đây, đương nhiên dùng thực lực Cơ Ngôn Tú bây giờ, hắn trừ chính mình bồi dưỡng, nếu không hắn không có khả năng mời chào Dung Thần cảnh.
Cơ Ngôn Tú mời Tô Tín vào ghế thượng khách, hắn nói với mọi người:
- Các vị, vị này là một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, cường giả Địa Bảng, ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín, các vị đã nghe qua thanh danh của hắn đúng không?
Mọi người liên tục gật đầu, đồng thời trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong khoảng thời gian này, người có thanh danh lớn nhất trên giang hồ là ai? Trừ Tô Tín còn có người khác sao? Trước mắt, trên giang hồ chỉ có vị này thực lực Hóa Thần cảnh giết chết hai tên Dương Thần cảnh.
Có thể nói tên tuổi Tô Tín hiện tại đã lớn hơn cả Dương Thần cảnh ít xuất hiện trên giang hồ.
Một đám võ giả đều cung kính chắp tay nói:
- Bái kiến Tô đại nhân!
Mặc dù nói mọi người nơi này không người nào nhỏ tuổi hơn Tô Tín, nhưng trên giang hồ, không đáng tiền nhất chính là tuổi.
Thực lực và uy thế của Tô Tín bày ra đó, ở đây nhiều người như vậy, có ai dám bất kính với hắn chứ?
- Các vị không cần đa lễ.
Tô Tín tùy ý khoát khoát tay, những người này ngồi xuống.
Tô Tín quay người nói với Cơ Ngôn Tú:
- Thục vương điện hạ, theo ta được biết hiện tại đã có rất nhiều hoàng tử đều vào kinh, ngươi không sợ vào kinh muộn không chiếm được tiên cơ sao?
Từ khi Cơ Hạo Điển tuyên bố phế bỏ thái tử và đám người Thái vương Cơ Ngôn Thành, hoàng tử khác đều có tư cách tranh đoạt vị trí hoàng trữ, ngược lại có không ít hoàng tử đều vào trong kinh.
Những người này hấp thu giáo huấn của đám người Cơ Ngôn Thành, cho nên lúc ở Thịnh Kinh thành rất ít xuất hiện, ngược lại cũng không dám gây ra chuyện gì.
Cơ Ngôn Tú cười khổ nói:
- Tô đại nhân ngươi còn tưởng rằng ta là Cơ Ngôn Tú lúc trước sao? Lúc này súng bắn chim đầu đàn, đi vào Thịnh Kinh thành có chỗ tốt gì? Không dám phát triển thế lực, ngược lại còn bó tay bó chân.
- Bởi như vậy ta cần phải vội vàng đi Thịnh Kinh thành hay sao? Còn không bằng chậm rãi phát triển tại Ba Thục.
Tô Tín kinh ngạc nhìn Cơ Ngôn Tú, quả nhiên người này đã biến hóa, Cơ Ngôn Tú đã tiến bộ rất lớn.
Nếu đổi thành mấy năm trước, Cơ Ngôn Tú sẽ mang một đám người đi vào Thịnh Kinh thành, hắn cũng không nghĩ ra việc này.
Tô Tín cười nói:
- Thục vương điện hạ không cần lo lắng, hiện tại thế lực của đám người Thái vương đã bị thanh trừ, những hoàng tử khác không có thực lực như ngươi, cho nên ngươi có thể vô tư.
Cơ Ngôn Tú lắc đầu nói:
- Tranh giành hoàng trữ vô cùng hung hiểm, không được phép thả lỏng chút nào, Tô đại nhân, lần này không nói gạt ngươi, ta mời ngươi tới đây là vì yêu cầu một việc, đến tương lai ta tranh giành hoàng trữ, ta không cầu ngươi đứng bên ta, chỉ cầu ngươi có thể kéo ta vào lúc mấu chốt, như vậy ta sẽ cảm kích lắm rồi.
Cơ Ngôn Tú hạ thấp tư thái trước mặt mọi người, những võ giả đầu nhập vào Cơ Ngôn Tú cũng kinh ngạc.
Bọn họ biết thực lực Tô Tín rất mạnh, bọn họ cũng biết Tô Tín thân là tứ đại thần bộ có quyền thế ngập trời.
Nhưng vấn đề là Cơ Ngôn Tú là hoàng tử, hơn nữa sau khi thái tử và đám người Cơ Ngôn Thành bị tước đoạt quyền thế, Cơ Ngôn Tú hiện tại là một trong mấy hoàng tử có thực lực mạnh nhất, hắn cần hạ thấp tư thái trước mặt Tô Tín hay sao? Thậm chí đã thấp đến mức nịnh nọt.
Nhưng hiện tại bọn họ không dám xen vào, mà đối mặt Cơ Ngôn Tú công nhiên lấy lòng, Tô Tín chỉ cười nói hai câu ứng phó cho xong, hắn cũng không phải ngu ngốc, hắn không nên thể hiện thái độ vào lúc này.
Sau yến hội, Tô Tín trực tiếp cáo từ rời đi, hắn không có lòng dạ thanh thản tiếp tục lá mặt lá trái với Cơ Ngôn Tú.
Cơ Ngôn Tú cũng không cưỡng ép giữ lại, dù sao hắn đã đạt mục đích.
Kỳ thật lần này hắn không chỉ ôn chuyện với Tô Tín đơn giản như vậy, mà là muốn lưu lại ấn tượng trong lòng Tô Tín, nói như thế nào bọn họ cũng từng quen biết, nếu tương lai hắn thật cần Tô Tín giúp đỡ, khi đó cũng dễ nói chuyện.
Huống hồ lần này Tô Tín không cự tuyệt ngồi ăn bữa cơm với hắn, từ đó cho thấy Tô Tín cũng không kháng cự hắn hợp tác với Cơ Ngôn Tú, Cơ Ngôn Tú biết rõ như vậy là đủ rồi.
Sau khi Tô Tín rời đi, một tên võ giả hơn ba mươi tuổi mới hỏi Cơ Ngôn Tú:
- Vương gia, tại sao ngài vừa rồi đề cao Tô Tín như thế?
- Phải biết rằng Tô Tín hiện tại là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, nhưng thực lực của ngài bây giờ cũng có thể xếp trước năm trong các hoàng tử, cần phải hạ thấp tư thái như vậy sao?
Tên võ giả Hóa Thần cảnh này tên là Lâu Toàn Chung, xuất thân tán tu, cũng là võ giả Hóa Thần cảnh đầu nhập vào Cơ Ngôn Tú sớm nhất, thiên phú không tồi, năng lực cũng đủ, cho nên hắn là xem như tâm phúc được Cơ Ngôn Tú nể trọng nhất sau Ôn Dục.
Chính bởi vì như thế hắn mới có thể đưa ra nghi vấn với Cơ Ngôn Tú, nếu đổi lại người khác sẽ không dám hỏi việc này.
Cơ Ngôn Tú cười hắc hắc hai tiếng, nói:
- Ngươi không cộng sự với Tô Tín bao giờ, cho nên ngươi không biết hắn khủng bố, cho dù tương lai ta leo lên vị trí hoàng đế, vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn cũng sẽ là của Tô Tín, cả Lục Phiến Môn trừ hắn, có ai có tư cách ngồi lên vị trí đó?
- Thân là thượng vị giả, chỉ cần thủ hạ có thể làm việc giúp ngươi, tư thái thấp chút ít thì có vấn đề gì? Đó không phải gọi là cất nhắc, mà gọi là chiêu hiền đãi sĩ.
- Ví dụ như Lục Phiến Môn ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo, hắn chưa bao giờ tâng bốc phụ hoàng ta một câu, thậm chí gặp mặt còn không hành lễ, cho dù như vậy thì thế nào? Lục Phiến Môn còn không phải do Thiết Ngạo chưởng quản.
- Chỉ cần Tô Tín thật sự có thể cho ta sử dụng, ta hạ tư thái thấp hơn nữa cũng không sao.
Lâu Toàn Chung cúi đầu, sắc mặt phức tạp.
Với tư cách người đầu nhập vào Cơ Ngôn Tú đầu tiên, hắn đối với Cơ Ngôn Tú nói gì nghe nấy, nhưng kết quả vẫn là môn khách tay sai.
Tô Tín thái độ lạnh lùng với Cơ Ngôn Tú, ngược lại Cơ Ngôn Tú còn nịnh nọt, thậm chí sau này còn chuẩn bị cho hắn tiếp quản Lục Phiến Môn.
Lâu Toàn Chung cũng biết việc này quan hệ tới thực lực, nhưng trong lòng của hắn không có chút tư vị nào.
Lúc trước hắn không tính trợ giúp Cơ Ngôn Tú, trái lại có thể nói hắn còn hãm hại Thục vương.
Khi đó Tô Tín thật giúp Cơ Ngôn Tú ổn định thế lực Ba Thục, nhưng cuối cùng còn mượn tay Cơ Ngôn Tú diệt trừ tổng bộ đầu Ba Thục đạo Cừu Bách Xuyên.
Cơ Ngôn Tú lúc ấy muốn đổi ý, nhưng cuối cùng cũng bị Tô Tín uy hiếp nên không thể không làm.
Cho nên nói Cơ Ngôn Tú lúc trước bị Tô Tín hãm hại rất thảm, cuối cùng Tô Tín rời đi thì hắn còn hận Tô Tín đến mức nghiến răng nghiến lợi, hiện tại hắn muốn gặp mình?
Hiện tại Tô Tín còn có chính sự tại thân, không rảnh đùa nghịch tâm cơ với Cơ Ngôn Tú, cho nên Tô Tín trực tiếp nhã nhặn từ chối:
- Tại hạ tâm lĩnh hảo ý của Thục vương điện hạ, nhưng ta lần này tới Ba Thục là có chuyện quan trọng cần làm, chờ ngày sau có rãnh sẽ ôn chuyện với Thục vương điện hạ.
Nói xong, Tô Tín muốn rời đi, nhưng Ôn Dục lại ngăn cản trước mặt hắn, Ôn Dục vừa cười vừa nói:
- Tô đại nhân chậm đã, Thục vương điện hạ thật muốn ôn chuyện với Tô đại nhân, cảm tạ ngài trợ giúp lần trước, sẽ không mất bao nhiêu thời gian, Tô đại nhân không thể bỏ chút thời gian ngày hôm nay được sao?
Nhìn thấy Ôn Dục vội vả như thế, khóe miệng Tô Tín lộ ra nụ cười mà không phải cười.
Bởi vì cái gọi là không lợi không dậy sớm, Cơ Ngôn Tú vội vả như vậy là muốn làm gì?
Ôn Dục đã nói đến mức này, Tô Tín cũng không đau lòng thời gian ngày hôm nay, hắn gật đầu nói:
- Rất tốt, tại hạ sẽ đi cùng Ôn công công một chuyến.
Ôn Dục một đường đưa Tô Tín đến Thục vương phủ, hiện tại Thục vương phủ đã khác Thục vương phủ mấy năm trước.
Lúc trước Cơ Ngôn Tú đòi tiền không có tiền, muốn người không có người, bên người có thể lấy được ra tay cũng chỉ có lão thái giám Ôn Dục.
Vào lúc Tô Tín giúp Cơ Ngôn Tú cưỡng chế kéo nhiều cường giả gia nhập, hiện tại Cơ Ngôn Tú đã tiến hóa rất nhanh.
Trọng yếu nhất từ khi Côn Luân Bí Cảnh chấm dứt, đám người thái tử bị phế, Cơ Hạo Điển trực tiếp hạ lệnh tất cả hoàng tử đều có tư cách vào kinh tranh đoạt vị trí hoàng tử, vương gia nhàn tản như Cơ Ngôn Tú đã biến thành bánh trái thơm ngon.
Trước kia không có người tìm nơi nương tựa bọn họ là bởi vì đi theo bọn họ không có tiền đồ gì.
Dù sao những người này cũng đã bị lưu đày ra khỏi Thịnh Kinh thành, rời xa triều đình, tương lai không có khả năng thành hoàng đế, thậm chí còn có thể bị hoàng đế mới kế vị thanh toán.
Chính bởi vì như thế, những võ giả lúc trước mới không đến nương tựa Cơ Ngôn Tú, mặc dù nói Cơ Ngôn Tú cho ra điều kiện rất phong phú.
Bây giờ có tin tức truyền ra, rất nhiều người tới nương tựa Cơ Ngôn Tú.
Dù sao khi Cơ Hạo Điển ra lệnh một tiếng, những vương gia nhàn tản đều có tiềm lực rất lớn, tối thiểu bây giờ đáng giá bọn họ đầu tư.
Sau khi tiến vào Thục vương phủ, Cơ Ngôn Tú tự mình ra mặt nghênh đón, trên mặt kinh hỉ nói:
- Tô đại nhân, bổn vương nhớ ngươi muốn chết, lúc trước từ biệt Ba Thục, [ T R U Y E N F U L L . V N ] bổn vương đã biết rõ Tô đại nhân ngươi tuyệt đối không phải vật trong ao, hiện tại xem ra quả là thế, thời gian mới không bao lâu, Tô đại nhân đã là tứ đại thần bộ, uy danh chấn động giang hồ.
Tô Tín chắp tay nói:
- Thục vương điện hạ khen nhầm.
Cơ Ngôn Tú rất nhiệt tình với Tô Tín, trên đường đi hỏi han ân cần, tự mình kéo Tô Tín vào trong sảnh, bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ.
Đương nhiên hắn biết rõ không có khả năng mời chào Tô Tín, hắn làm như vậy đơn giản chính là lấy lòng Tô Tín mà thôi.
Nhìn thấy dáng vẻ của Cơ Ngôn Tú như vậy, Tô Tín cũng biết hắn suy nghĩ cái gì, không có chuyện quá trọng yếu, đơn giản chỉ muốn chắp nối quan hệ, muốn Tô Tín giúp hắn trong khi tranh đoạt vị trí hoàng trữ mà thôi.
Dù sao, Tô Tín hiện tại là tứ đại thần bộ, càng là cường giả Địa Bảng, uy thế vô song, nếu có cường giả như vậy trợ giúp, Cơ Ngôn Tú sẽ có ưu thế to lớn khi tranh đoạt vị trí hoàng trữ trong tương lai.
Mặc dù nói lúc trước Cơ Ngôn Tú thật không thoải mái với Tô Tín, nhưng so sánh với lợi ích chính thức, những không thoải mái lúc trước tính là cái gì?
Cơ Ngôn Tú đã chuẩn bị tốt yến hội,
Trong yến hội có một số võ giả Cơ Ngôn Tú mời chào.
Những võ giả này đều là Hóa Thần cảnh, không có cường giả Dung Thần cảnh tới đây, đương nhiên dùng thực lực Cơ Ngôn Tú bây giờ, hắn trừ chính mình bồi dưỡng, nếu không hắn không có khả năng mời chào Dung Thần cảnh.
Cơ Ngôn Tú mời Tô Tín vào ghế thượng khách, hắn nói với mọi người:
- Các vị, vị này là một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, cường giả Địa Bảng, ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín, các vị đã nghe qua thanh danh của hắn đúng không?
Mọi người liên tục gật đầu, đồng thời trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trong khoảng thời gian này, người có thanh danh lớn nhất trên giang hồ là ai? Trừ Tô Tín còn có người khác sao? Trước mắt, trên giang hồ chỉ có vị này thực lực Hóa Thần cảnh giết chết hai tên Dương Thần cảnh.
Có thể nói tên tuổi Tô Tín hiện tại đã lớn hơn cả Dương Thần cảnh ít xuất hiện trên giang hồ.
Một đám võ giả đều cung kính chắp tay nói:
- Bái kiến Tô đại nhân!
Mặc dù nói mọi người nơi này không người nào nhỏ tuổi hơn Tô Tín, nhưng trên giang hồ, không đáng tiền nhất chính là tuổi.
Thực lực và uy thế của Tô Tín bày ra đó, ở đây nhiều người như vậy, có ai dám bất kính với hắn chứ?
- Các vị không cần đa lễ.
Tô Tín tùy ý khoát khoát tay, những người này ngồi xuống.
Tô Tín quay người nói với Cơ Ngôn Tú:
- Thục vương điện hạ, theo ta được biết hiện tại đã có rất nhiều hoàng tử đều vào kinh, ngươi không sợ vào kinh muộn không chiếm được tiên cơ sao?
Từ khi Cơ Hạo Điển tuyên bố phế bỏ thái tử và đám người Thái vương Cơ Ngôn Thành, hoàng tử khác đều có tư cách tranh đoạt vị trí hoàng trữ, ngược lại có không ít hoàng tử đều vào trong kinh.
Những người này hấp thu giáo huấn của đám người Cơ Ngôn Thành, cho nên lúc ở Thịnh Kinh thành rất ít xuất hiện, ngược lại cũng không dám gây ra chuyện gì.
Cơ Ngôn Tú cười khổ nói:
- Tô đại nhân ngươi còn tưởng rằng ta là Cơ Ngôn Tú lúc trước sao? Lúc này súng bắn chim đầu đàn, đi vào Thịnh Kinh thành có chỗ tốt gì? Không dám phát triển thế lực, ngược lại còn bó tay bó chân.
- Bởi như vậy ta cần phải vội vàng đi Thịnh Kinh thành hay sao? Còn không bằng chậm rãi phát triển tại Ba Thục.
Tô Tín kinh ngạc nhìn Cơ Ngôn Tú, quả nhiên người này đã biến hóa, Cơ Ngôn Tú đã tiến bộ rất lớn.
Nếu đổi thành mấy năm trước, Cơ Ngôn Tú sẽ mang một đám người đi vào Thịnh Kinh thành, hắn cũng không nghĩ ra việc này.
Tô Tín cười nói:
- Thục vương điện hạ không cần lo lắng, hiện tại thế lực của đám người Thái vương đã bị thanh trừ, những hoàng tử khác không có thực lực như ngươi, cho nên ngươi có thể vô tư.
Cơ Ngôn Tú lắc đầu nói:
- Tranh giành hoàng trữ vô cùng hung hiểm, không được phép thả lỏng chút nào, Tô đại nhân, lần này không nói gạt ngươi, ta mời ngươi tới đây là vì yêu cầu một việc, đến tương lai ta tranh giành hoàng trữ, ta không cầu ngươi đứng bên ta, chỉ cầu ngươi có thể kéo ta vào lúc mấu chốt, như vậy ta sẽ cảm kích lắm rồi.
Cơ Ngôn Tú hạ thấp tư thái trước mặt mọi người, những võ giả đầu nhập vào Cơ Ngôn Tú cũng kinh ngạc.
Bọn họ biết thực lực Tô Tín rất mạnh, bọn họ cũng biết Tô Tín thân là tứ đại thần bộ có quyền thế ngập trời.
Nhưng vấn đề là Cơ Ngôn Tú là hoàng tử, hơn nữa sau khi thái tử và đám người Cơ Ngôn Thành bị tước đoạt quyền thế, Cơ Ngôn Tú hiện tại là một trong mấy hoàng tử có thực lực mạnh nhất, hắn cần hạ thấp tư thái trước mặt Tô Tín hay sao? Thậm chí đã thấp đến mức nịnh nọt.
Nhưng hiện tại bọn họ không dám xen vào, mà đối mặt Cơ Ngôn Tú công nhiên lấy lòng, Tô Tín chỉ cười nói hai câu ứng phó cho xong, hắn cũng không phải ngu ngốc, hắn không nên thể hiện thái độ vào lúc này.
Sau yến hội, Tô Tín trực tiếp cáo từ rời đi, hắn không có lòng dạ thanh thản tiếp tục lá mặt lá trái với Cơ Ngôn Tú.
Cơ Ngôn Tú cũng không cưỡng ép giữ lại, dù sao hắn đã đạt mục đích.
Kỳ thật lần này hắn không chỉ ôn chuyện với Tô Tín đơn giản như vậy, mà là muốn lưu lại ấn tượng trong lòng Tô Tín, nói như thế nào bọn họ cũng từng quen biết, nếu tương lai hắn thật cần Tô Tín giúp đỡ, khi đó cũng dễ nói chuyện.
Huống hồ lần này Tô Tín không cự tuyệt ngồi ăn bữa cơm với hắn, từ đó cho thấy Tô Tín cũng không kháng cự hắn hợp tác với Cơ Ngôn Tú, Cơ Ngôn Tú biết rõ như vậy là đủ rồi.
Sau khi Tô Tín rời đi, một tên võ giả hơn ba mươi tuổi mới hỏi Cơ Ngôn Tú:
- Vương gia, tại sao ngài vừa rồi đề cao Tô Tín như thế?
- Phải biết rằng Tô Tín hiện tại là tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn, nhưng thực lực của ngài bây giờ cũng có thể xếp trước năm trong các hoàng tử, cần phải hạ thấp tư thái như vậy sao?
Tên võ giả Hóa Thần cảnh này tên là Lâu Toàn Chung, xuất thân tán tu, cũng là võ giả Hóa Thần cảnh đầu nhập vào Cơ Ngôn Tú sớm nhất, thiên phú không tồi, năng lực cũng đủ, cho nên hắn là xem như tâm phúc được Cơ Ngôn Tú nể trọng nhất sau Ôn Dục.
Chính bởi vì như thế hắn mới có thể đưa ra nghi vấn với Cơ Ngôn Tú, nếu đổi lại người khác sẽ không dám hỏi việc này.
Cơ Ngôn Tú cười hắc hắc hai tiếng, nói:
- Ngươi không cộng sự với Tô Tín bao giờ, cho nên ngươi không biết hắn khủng bố, cho dù tương lai ta leo lên vị trí hoàng đế, vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn cũng sẽ là của Tô Tín, cả Lục Phiến Môn trừ hắn, có ai có tư cách ngồi lên vị trí đó?
- Thân là thượng vị giả, chỉ cần thủ hạ có thể làm việc giúp ngươi, tư thái thấp chút ít thì có vấn đề gì? Đó không phải gọi là cất nhắc, mà gọi là chiêu hiền đãi sĩ.
- Ví dụ như Lục Phiến Môn ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo, hắn chưa bao giờ tâng bốc phụ hoàng ta một câu, thậm chí gặp mặt còn không hành lễ, cho dù như vậy thì thế nào? Lục Phiến Môn còn không phải do Thiết Ngạo chưởng quản.
- Chỉ cần Tô Tín thật sự có thể cho ta sử dụng, ta hạ tư thái thấp hơn nữa cũng không sao.
Lâu Toàn Chung cúi đầu, sắc mặt phức tạp.
Với tư cách người đầu nhập vào Cơ Ngôn Tú đầu tiên, hắn đối với Cơ Ngôn Tú nói gì nghe nấy, nhưng kết quả vẫn là môn khách tay sai.
Tô Tín thái độ lạnh lùng với Cơ Ngôn Tú, ngược lại Cơ Ngôn Tú còn nịnh nọt, thậm chí sau này còn chuẩn bị cho hắn tiếp quản Lục Phiến Môn.
Lâu Toàn Chung cũng biết việc này quan hệ tới thực lực, nhưng trong lòng của hắn không có chút tư vị nào.
Danh sách chương