Kiếm uyển lớn như vậy, Tô Tín chỉ lấy đi một phần nhỏ mà thôi, so với việc tranh chấp không ngớt, còn không bằng tạm thời dừng tay, cùng thăm dò kiếm uyển đạt được chỗ tốt mới đúng.

Kết quả hai bên bắt đầu liên thủ, vào lúc này giữa không trung có cánh cửa mở ra, thân thể Tô Tín bước ra từ bên trong, việc này làm đám người Bạch Liên giáo cùng Thanh Thành kiếm phái sững sờ.

Phương Thụy trực tiếp cười lạnh nói:

- Tô Tín! Ngươi còn dám quay về?

Tô Tín cười cười không nói gì, hắn nghiêng người tránh qua một bên, phía sau hắn là Vũ Sư và một đám cường giả Thiên đình xuất hiện trước mặt Phương Thụy, trực tiếp dọa hắn sợ hãi nói không ra lời.

Lúc này mới đi qua bao nhiêu thời gian, Tô Tín làm có thể cấu kết với người Thiên đình hay sao?

Theo hắn biết Tô Tín không có liên hệ nào với Thiên đình mới đúng, vì sao Thiên đình lại giúp hắn?

Sắc mặt cường giả Dung Thần Cảnh Thanh Thành kiếm phái thay đổi, hắn trầm giọng nói:

- Tô đại nhân ngươi có ý gì? Ngươi nên biết lần này tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các thực lực Thiên đình và Địa phủ kinh khủng nhất, chúng ta tự nhiên liên hợp cùng một chỗ đối kháng Thiên đình và Địa phủ, nhưng vì sao ngươi lại cấu kết với người Thiên đình?

Tô Tín cười lạnh một tiếng nói:

- Vừa rồi ta nói như thế nào? Hiện tại đổi giọng?

- Nhưng không sao, dù sao ta cũng không tin các ngươi, các ngươi đã muốn động thủ, Tô Tín ta tự nhiên sẽ phụng bồi tới cùng.

- Đồ vật trong đại điện nằm trên người của ta, các ngươi có bản lĩnh có tới tới lấy.

Tên trưởng lão Dung Thần Cảnh Thanh Thành kiếm phái cau mày, Tô Tín quả nhiên khó chơi hơn cả lời đồn gấp vạn lần, việc này tính là cái gì? Báo ứng sao?

Hắn còn muốn nói gì nữa, Vũ Sư lại không cho hắn cơ hội.

Giương một tay lên, lôi vân cuồn cuộn, mưa to như trút nước nhưng mang theo sát cơ vô hạn.

Thực lực Thanh Thành kiếm phái thuộc loại không nóng không lạnh trong trì kiếm ngũ phái, nói một cách đơn giản không tính là yếu, nhưng tuyệt đối không tính là mạnh.

Kể cả võ giả Thanh Thành kiếm phái cũng như thế, so sánh với võ giả tiểu thế lực thì chiếm ưu thế, nhưng đối mặt cường giả Vũ Sư của Thiên đình, người Thanh Thành kiếm phái không đủ nhìn.

Tên võ giả Dung Thần Cảnh Thanh Thành kiếm phái rút đạo kiếm ra khỏi vỏ, lực lượng thủy hỏa hóa thành Thái Cực Âm Dương Ngư bao phủ không gian, muốn ngăn cản mưa to mang theo sát cơ.

Nhưng Vũ Sư điểm ra một chỉ, giọt nước nhỏ bé yếu ớt hóa thành kiếm khí khủng bố, trực tiếp xé rách Âm Dương Ngư.

Xuất ra một chưởng, chưởng lực vô cùng mềm mại như hòa như nước chảy đá mòn, nhìn như im ắng lại xé rách hư không tấn công võ giả Dung Thần Cảnh Thanh Thành kiếm phái.

Tên võ giả Dung Thần Cảnh Thanh Thành kiếm phái biến sắc, đạo kiếm trong tay một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân vạn vật, hóa thành cả ngàn kiếm ảnh rơi xuống.

Phương Thụy phía sau hắn đã vận dụng đạo kiếm, tuy hắn chủ tu đạo kiếm nhưng lại là lôi, lôi cức đạo kiếm!

Khi Phương Thụy xuất kiếm, lôi đình đầy trời giáng lâm và tiếng nổ mạnh vang lên không ngừng, cũng điên cuồng tấn công Vũ Sư.

Tuy hợp lực hai người nhưng đối mặt Vũ Sư lại vô cùng nhỏ bé, dễ dàng bị một chưởng của Vũ Sư gây thương tích.

Khóe miệng hai người chảy máu tươi, ánh mắt nhìn Vũ Sư lộ ra một tia kinh hãi.

Đều là Dung Thần Cảnh, nhưng bọn họ lại kém Vũ Sư không chỉ một bậc.

Vào lúc này kim liên nở rộ sau lưng Vũ Sư giống như phật quốc tịnh thổ hàng lâm, mang theo uy danh vô tận.

Lâm đường chủ của Bạch Liên giáo đã ra tay, hắn vừa ra tay thể hiện uy thế kinh người.

Vũ Sư quay đầu lại, tay niết ấn quyết, trong miệng chỉ phun ra hai chữ:

- Hoán Vũ.

Hô phong hoán vũ!

Ấn quyết đánh xuống, giọt mưa vô tận hóa thành kiếm khí đáng sợ.

Mỗi một giọt mưa đều là một thanh kiếm, đều là một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén Hoán Vũ không phải là mưa bình thường, mà là kiếm vũ mang theo sát cơ vô tận!

Kiếm vũ rơi xuống, phật quốc tịnh thể bị xé rách, khóe miệng Vũ Sư lộ ra nụ cười:

- Bạch Liên giáo ‘ Tiếp Dẫn Thần Sứ ’ Lâm Vô Sinh, xem ra trận chiến lần trước làm Bạch Liên giáo các ngươi tổn thất không nhẹ ah, Lâm Vô Sinh ngươi đường đường Tiếp Dẫn Thần Sứ bây giờ lại thành đường chủ quản lý tạp vật.

Lâm Vô Sinh lạnh nhạt nói:

- Người trong Thánh giáo không tham luyến quyền thế phàm tục như các ngươi, cho dù là Tiếp Dẫn Thần Sứ hay là đường chủ, đều cố gắng vì Thánh giáo trùng kiến Chân Không Gia Hương, làm gì phân cao thấp?

- Hơn nữa bản thân ngươi, ngươi đã nhận ra ta, chắc hẳn cũng là mấy người quen biết cũ những năm cuối của Đại Tấn, dấu đầu lộ đuôi có ý gì? Ngươi rốt cuộc là ai?

Vũ Sư cười lạnh một tiếng nhưng không có trả lời, hắn trực tiếp ra tay.

Lúc này Thiên đình thế bọn họ bị Bạch Liên giáo hại thảm, qua nhiều năm như vậy, chỉ có Thiên đình bọn họ tính toán người khác, lúc nào đến phiên người khác tính toán Thiên đình?

Chuyện lần này tuyệt đối chưa xong, sau khi Cửu Trọng Kiếm Các kết thúc, Thiên đình bọn họ tất nhiên sẽ cho lũ điên Bạch Liên giáo giáo huấn cả đời khó quên.

Hiện tại chỉ thu một chút tiền lãi mới được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện