Có thể nổi tiếng hay không, chính là phụ thuộc vào điều này.

Loại hi vọng gần ngay trước mắt nhưng lại xa tận chân trời như thế này, không thể không khiến người ta cảm thán về sự ghê tởm của đám tư bản.

Ngược lại, Nguyễn Tinh Vãn lại không hề để ý những cái này, nếu đổi lại là ba năm trước, có lẽ cô vẫn muốn chiến đấu với số mệnh của mình đến cùng, nhưng sự tàn khốc của hiện thực cũng khiến cô hiểu rõ bản thân vốn không có cái tư cách này.

Huống chi, ba năm trước cô còn bị chỉ trích là người không có ước mơ.

Bây giờ cô chỉ muốn trả lại tiền cho Chu Từ Thâm càng sớm càng tốt, sau đó nuôi lớn nhóc con ở trong bụng cô một cách bình an, khỏe mạnh.

Ngay cả Chu Từ Thâm và Thư Tư Vi muốn chơi trò chơi tình cảm gì đi chăng nữa, cô cũng không để ý.

Chỉ là nhìn chiếc vòng cổ mà bản thân vất vả thức đêm để thiết kế ra lại đeo lên trên cổ Thư Tư Vi, Nguyễn Tinh Vãn vẫn là có chút suy nghĩ kích động muốn gây tội.

Thư Tư Vi ngồi trước gương trang điểm, dùng ngón tay mân mê chiếc vòng cổ trên cổ, thản nhiên nói:


“Nếu không phải nể mặt mũi của Thành Quang, thì loại đồ mà do nhà thiết kế không có tên tuổi như thế này thiết kế ra, có xin tôi, tôi cũng sẽ không đeo.”

Bùi Sam Sam vốn đang chụp ảnh người mẫu chuẩn bị cho việc đăng trên tạp chí số tiếp theo, chậm rãi trả lời:

“Đúng vậy, cô nổi tiếng như vậy, cũng không biết là ai vừa chụp một chương trình không lâu, sau đó ngay cả tấm hình cũng chưa được đăng lên, liền bị nhà chấm dứt hợp đồng.

Nghe vậy, nét mặt của Thư Tư Vi liền thay đổi, cô ta vừa định đứng lên đáp trả, nhưng vì Nguyễn Tinh Vãn đang ngồi ở đây, lại nghĩ rằng ở đây có nhiều người như vậy, cần phải giữ hình tượng cho bản thân, cô ta nhấc m.ô.n.g lên rồi lại ngồi xuống.

Cô ta hừ lạnh một tiếng:

“Như vậy cũng vẫn tốt hơn là bị chồng của mình ruồng bỏ vì chán ghét.”

Lúc Bùi Sam Sam đang chuẩn bị đánh nhau với cô ta, thì Nguyễn Tinh Vãn đã ngăn cô lại:

“Biểu diễn sắp bắt đầu rồi, chúng ta ra ngoài thôi.”

Thư Tư Vi hiện đang được Chu Từ Thâm yêu mến, xảy ra xung đột chính diện với cô ta, đối với bọn họ mà nói cũng không có lợi ích gì.

..............................................

Bởi vì buổi trình diễn thời trang này được tổ chức ở Nam Thành, châu báu Thành Quang lại là bên tổ chức, nên rất nhiều người từ mọi tầng lớp đều đến, bao gồm cả những ngôi sao nổi tiếng của làng giải trí.

Hứa Loan là nữ diễn viên nổi tiếng, đương nhiên cũng có mặt trong số những người tham dự. Hơn nữa cô ta lại là nghệ sĩ của Chu thị, nên vị trí của cô ta được sắp xếp bên cạnh Chu Từ Thâm.

Sau khi buổi biểu diễn bắt đầu, ánh đèn trong khán phòng tối dần đi.


Hứa Loan xem một chút liền thấy nhàm chán, ngáp một cái rồi tìm đề tài:

"Nghe nói Chu tổng vì nụ cười của tình yêu mới, ngay cả đội huy chương vàng của Chu gia cũng được phái đi." Chu Từ Thâm liếc mắt, ngũ quan ẩn trong ánh sáng nửa tối nửa sáng, giọng nói lạnh lùng dị thường:

“Cô đang nói nhảm cái gì vậy.”

"Không phải vậy sao? Gần đây tôi nhận được rất nhiều tin nhắn riêng đau lòng an ủi tôi, tin đồn này có mũi có mắt, cũng không giống vô căn cứ"

"An ủi cô để làm gì chứ?"

Sắc mặt của Chu Từ Thâm không thay đổi.

"Đáng tiếc tình yêu mới không phải cô sao?"

Hứa Loan: "..........................."

Cô ta khéo léo nở nụ cười:


"Chu tổng thật là biết nói đùa."

Tên đàn ông khốn nạn này đã phái một đội quan hệ công chúng đến cho Thư Tư Vi.

Cô ta được dân mạng an ủi hỏi thăm một chút cũng không được hay sao, nhưng cuối cùng lại bị anh chế nhạo một hồi.

Ngay khi Hứa Loan cho rằng chủ đề của hôm nay đã kết thúc rồi, Chu Từ Thâm lại chủ động mở miệng:

"Không phải tình mới, tình cũ cũng không phải."

"............................"

Anh ta đang nói cái quái gì vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện