“……”
Đúng là gã đàn ông chó má có thù tất báo.
Cũng chả trách anh ta theo đuổi vợ lâu như vậy rồi vẫn chưa thành công.
Trong chiếc Rolls-Royce màu đen.
Chu Từ Thâm nhéo nhéo sống mũi, lạnh lùng hỏi: "Nguyễn Tinh Vãn rời khỏi Thành Quang rồi à?"
Lâm Nam gật đầu: "Bên Thành Quang nói rằng phu nhân không truy cứu chuyện của Ôn Thiển nữa, nên tôi cũng bảo họ dừng lại."
Chu Từ Thâm không cần nghĩ cũng biết lý do, giọng không chút cảm xúc: "Cô ta luôn dùng lòng tốt vào những chỗ kỳ lạ như vậy."
"Dù sao thì nếu không có Tạ Vinh, có lẽ phu nhân cũng..."
Sau đó khi điều tra, họ phát hiện con đường nhỏ đó đã bị người ta động tay động chân từ trước.
Vì vậy, dù Nguyễn Tinh Vãn có lừa được người của Chung Nhàn và chọn con đường khác để rời đi, thì cũng gặp chuyện.
"Thôi bỏ đi." Dừng một lúc, Chu Từ Thâm nói tiếp: "Ngày mai studio của Nguyễn Tinh Vãn khai trương, gửi một lẵng hoa tới đó."
Lâm Nam dò hỏi: "Chỉ................... gửi một lẵng hoa thôi sao?"
"Cậu còn muốn gửi gì nữa?"
Lâm Nam ho khẽ: "Chu tổng, sáng mai có cuộc họp thường niên, ngoài ra, buổi chiều không có việc gì."
Chu Từ Thâm: "......................"
Anh hít sâu một hơi, hạ cửa sổ xe xuống, một lúc sau mới nói: "Đã không có việc gì, thì đi tuần tra các cửa hàng."
Lâm Nam hiểu ý, đáp: "Vâng, Chu tổng, tôi sẽ sắp xếp ngay."
Lần này Chu tổng ở lại An Thành hơn một tháng, sau khi về, lại phải giải quyết mớ hỗn độn do hủy bỏ hôn ước với nhà họ Lâm để lại, chỉ trong chớp mắt đã hai tháng trôi qua.
Lại đến lúc anh ta phải đau đầu tìm cách leo xuống bậc thang.
...............
Nguyễn Thầm đưa các cô về đến dưới lầu rồi rời đi, dù đang trong kỳ nghỉ đông, nhưng cậu vẫn làm việc ở quán cà phê gần trường, nên là ở lại trường tiện lợi hơn.
Về đến nhà, Bùi Sam Sam ngả lưng xuống ghế sofa: "Tối nay cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc ngon rồi."
Nguyễn Tinh Vãn nói: "Ngủ sớm đi, sáng mai phải dậy sớm."
Bùi Sam Sam nhìn cô, ánh mắt vòng vo xoay chuyển, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Nhận thấy ánh mắt khác thường của cô ấy, Nguyễn Tinh Vãn cười hỏi: "Sao thế?"
"Cũng không có gì..." Lúc ăn tối cô còn chưa nhận ra, nhưng cú đá của Hứa Loan khiến cô lập tức hiểu được Nguyễn Tinh Vãn đã gặp ai, cô do dự rồi nhỏ giọng hỏi: "Tinh Tinh, có phải cậu gặp cái tên đàn ông chó má Chu Từ Thâm kia ở nhà hàng không?"
Nghe vậy, sắc mặt Nguyễn Tinh Vãn không thay đổi, giọng lạnh nhạt: "Ừ."
"Vậy anh ta nói gì với cậu?"
Nguyễn Tinh Vãn dừng lại một lúc mới nói: "Không có gì, thiếu mắng ấy mà."
Đúng là gã đàn ông chó má có thù tất báo.
Cũng chả trách anh ta theo đuổi vợ lâu như vậy rồi vẫn chưa thành công.
Trong chiếc Rolls-Royce màu đen.
Chu Từ Thâm nhéo nhéo sống mũi, lạnh lùng hỏi: "Nguyễn Tinh Vãn rời khỏi Thành Quang rồi à?"
Lâm Nam gật đầu: "Bên Thành Quang nói rằng phu nhân không truy cứu chuyện của Ôn Thiển nữa, nên tôi cũng bảo họ dừng lại."
Chu Từ Thâm không cần nghĩ cũng biết lý do, giọng không chút cảm xúc: "Cô ta luôn dùng lòng tốt vào những chỗ kỳ lạ như vậy."
"Dù sao thì nếu không có Tạ Vinh, có lẽ phu nhân cũng..."
Sau đó khi điều tra, họ phát hiện con đường nhỏ đó đã bị người ta động tay động chân từ trước.
Vì vậy, dù Nguyễn Tinh Vãn có lừa được người của Chung Nhàn và chọn con đường khác để rời đi, thì cũng gặp chuyện.
"Thôi bỏ đi." Dừng một lúc, Chu Từ Thâm nói tiếp: "Ngày mai studio của Nguyễn Tinh Vãn khai trương, gửi một lẵng hoa tới đó."
Lâm Nam dò hỏi: "Chỉ................... gửi một lẵng hoa thôi sao?"
"Cậu còn muốn gửi gì nữa?"
Lâm Nam ho khẽ: "Chu tổng, sáng mai có cuộc họp thường niên, ngoài ra, buổi chiều không có việc gì."
Chu Từ Thâm: "......................"
Anh hít sâu một hơi, hạ cửa sổ xe xuống, một lúc sau mới nói: "Đã không có việc gì, thì đi tuần tra các cửa hàng."
Lâm Nam hiểu ý, đáp: "Vâng, Chu tổng, tôi sẽ sắp xếp ngay."
Lần này Chu tổng ở lại An Thành hơn một tháng, sau khi về, lại phải giải quyết mớ hỗn độn do hủy bỏ hôn ước với nhà họ Lâm để lại, chỉ trong chớp mắt đã hai tháng trôi qua.
Lại đến lúc anh ta phải đau đầu tìm cách leo xuống bậc thang.
...............
Nguyễn Thầm đưa các cô về đến dưới lầu rồi rời đi, dù đang trong kỳ nghỉ đông, nhưng cậu vẫn làm việc ở quán cà phê gần trường, nên là ở lại trường tiện lợi hơn.
Về đến nhà, Bùi Sam Sam ngả lưng xuống ghế sofa: "Tối nay cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc ngon rồi."
Nguyễn Tinh Vãn nói: "Ngủ sớm đi, sáng mai phải dậy sớm."
Bùi Sam Sam nhìn cô, ánh mắt vòng vo xoay chuyển, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Nhận thấy ánh mắt khác thường của cô ấy, Nguyễn Tinh Vãn cười hỏi: "Sao thế?"
"Cũng không có gì..." Lúc ăn tối cô còn chưa nhận ra, nhưng cú đá của Hứa Loan khiến cô lập tức hiểu được Nguyễn Tinh Vãn đã gặp ai, cô do dự rồi nhỏ giọng hỏi: "Tinh Tinh, có phải cậu gặp cái tên đàn ông chó má Chu Từ Thâm kia ở nhà hàng không?"
Nghe vậy, sắc mặt Nguyễn Tinh Vãn không thay đổi, giọng lạnh nhạt: "Ừ."
"Vậy anh ta nói gì với cậu?"
Nguyễn Tinh Vãn dừng lại một lúc mới nói: "Không có gì, thiếu mắng ấy mà."
Danh sách chương