Bên cạnh anh ta, dưới ánh đèn mờ ảo, Chu Từ Thâm uống rượu không nói một lời, đường nét khuôn mặt lùng sâu sắc.

Lúc này có người hỏi:

“Giang thiếu, Chu tổng, làm hai ván đi?”

Giang Yến từ trong bận rộn ngẩng đầu lên, cười nói:

"Các cậu chơi đi, Chu tổng vừa mới đi công tác về, có chút mệt, tôi ngồi với cậu ấy một lát là được rồi."

Bây giờ anh ta đang chìm đắm trong thú vui ăn dưa kém chất lượng, làm gì có tâm tư chơi bài.

Mấy tin đồn vô căn cứ này quả thực rất thú vị.


Không biết đã qua bao lâu, Chu Từ Thâm đột nhiên mở miệng:

"Hôm trước cậu nói, cô ấy nhờ người phụ trách cuộc thi đổi kinh phí du học lấy tiền mặt?"

"Đúng vậy, không phải cậu từ chối rồi sao?"

Chu Từ Thâm cầm ly rượu không nói gì thêm, lông mày nhíu lại, không biết đang nghĩ cái gì.

Qua một lúc sau, anh gọi Lâm Nam vào:

“Đi hỏi Trần Kiêu một chút, điều tra rõ xem là năm có có chuyện gì xảy ra.”

"Vâng."

Lâm Nam gật đầu rồi rời đi.

Anh chỉ biết Nguyễn Tinh Vãn cần tiền, cho nên mới bố trí cho anh một cái bẫy, nhưng thế nào cũng không ngờ được rằng lúc trước vậy mà lại xảy ra những chuyện này.

Nếu như Nguyễn Tinh Vãn biết người tài trợ cho cuộc thi nhà thiết kế mới là Chu thị, vậy cô tìm đến anh cũng không bất ngờ.............................................

Tại phòng nghỉ ngơi của nhân viên Hoàng Hôn.


Vài nhân viên phục vụ đang giao ca, trong đó có một người nói:

"Này, tôi vừa thấy Thư Tư Vi tới. Gần đây cô ta rất chịu khó chạy tới đây."

"Cô cũng không nhìn xem hôm nay ai ở đây. Cô ta không đến mới là lạ."

Một người khác nói: "Lúc trước cậu có nhìn thấy vở kịch ở cửa Hoàng Hôn không? Lá gan của Thư Tư Vi cũng đủ lớn, mang thai con của Chu tổng không nói, vậy mà còn dám chạy đến trước mặt của vợ Chu tổng diễu võ dương oai, ầm ĩ lớn tiếng như vậy, giống như sợ người khác không biết cô ta là tiểu tam vậy."

Trong góc phòng, một bóng hình hơi khựng lại. “Vậy cũng phải xem là tiểu tam của ai rồi, có thể ôm lấy bắp đùi vàng của Chu tổng, bây giờ lại còn mang thai, Thư Tư Vi chẳng phải dùng hết sức lực bóp c.h.ế.t bà Chu để rúc vào bên trong nhà phú hào sao?. Một khi gả vào nhà họ Chu này, trực tiếp liền bay lên cành cao hóa phượng hoàng rồi, tiểu tam thượng vị cũng là bản lĩnh của cô ta."

“Nói đến cũng thật kỳ lạ, Chu tổng thường xuyên cùng Giang thiếu và mấy vị công tử đến Hoàng Hôn, nhưng từ trước tới nay chưa từng thấy anh ấy dẫn theo bà Chu tới, có phải là tình cảm không tốt không nhỉ?"

"Việc này cô không biết sao? Năm đó vợ Chu tổng có thể gả cho anh ấy là do đã dùng không ít thủ đoạn. Tôi nghe người quản lí trước đây nói rằng, cô ấy là bị người bán vào Hoàng Hôn, cũng không biết làm sao mà có thể trèo được lên giường của Chu tổng, sau đó chính là mang đứa trẻ ra bức hôn. Nhà họ Chu sợ ảnh hưởng danh tiếng nên không muốn làm lớn chuyện này, liền để cô ấy gả vào, sau đó cũng không biết là như thế nào, đứa trẻ ở trong bụng cũng không còn."

“Đúng đúng! chuyện này tôi cũng từng nghe qua, tôi còn nghe nói Chu tổng vô cùng ghét cô ấy, bình thường ngay cả chạm mặt cũng không nguyện ý chút nào. Bằng không thì sao đã kết hôn ba năm rồi cũng không có lấy một đứa con? Phải biết rằng những gia tộc giàu có này, việc coi trọng nhất chính là con trai nối dõi huyết mạch, bây giờ Thư Tư Vi mang thai rồi, chậc chậc, tôi nghĩ vị trí của cô ấy khó mà giữ được."


Rầm!

Cánh cửa tủ quần áo bị người dùng sức đóng sầm lại, phát ra tiếng vang rất lớn.

Một thiếu niên sắc mặt u ám từ trong góc phòng bước ra, sau khi lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sắc mặt không chút thay đổi rời đi.

Một giọng nói bất mãn lẩm bẩm:

"Tức giận cái gì cơ chứ, giống như ai đắc tội cậu ta vậy."

“Chẳng qua chỉ là một người làm parttime thôi, ỷ vào quản lí thích cậu ta, còn tự cho rằng bản thân mình to lắm."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện