Chương 958

Thái dương anh ta đau nhức, nghiến răng nghiến lợi đáp: “Tôi bị gãy xương! Gãy xương!”

Thịnh Cảnh Tây xách hộp giữ nhiệt đi qua đặt lên bàn ở đầu giường của Giang Nguyệt: “Vừa rồi tôi kêu người trong nhà mang qua, cũng mang thêm một phần cho cô.”

“Tôi không có ý gì khác, chỉ đơn thuần cảm thấy đồ ăn ở bệnh viện này thật sự khó ăn.” Thịnh Cảnh Tây đặt xuống xong liền quay người rời đi.

Đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.

Tiểu Diệp hỏi Giang Nguyệt rằng có muốn gửi lại tiền đồ ăn không, Giang Nguyệt lắc đầu nói không cần.

Tính cách Thịnh Cảnh Tây nóng nảy, nói không chừng chỉ nhất thời nổi hứng, không cần phải bởi vì một bữa cơm mà dây dưa không dứt.

Đến chập tối, Giang Nguyệt bảo Tiểu Diệp mua chút hoa quả.

Thịnh Cảnh Tây nhìn Giang Nguyệt mang cam tới, nhíu mày theo bản năng: “Tôi không thích ăn…”

“Không thích ăn cam sao? Vậy lần sau tôi sẽ nhờ Tiểu Diệp mua cái gì khác.” Bàn tay đang đưa qua của Giang Nguyệt dừng lại trên không trung, sau đó từ từ thu hồi.

Rõ ràng là một cuộc trò chuyện rất bình thường nhưng không hiểu sao Thịnh Cảnh Tây lại cảm thấy áy náy.

“Không phải không thích, tôi chỉ lười lột vỏ thôi.”

Thịnh Cảnh Tây nói một câu không tự nhiên, cố gắng vãn hồi sự từ chối trực tiếp của mình: “Cô cứ để đó đi.”

Giang Nguyệt đặt túi cam lên đầu giường, dùng tay trái lấy một quả từ trong túi ra.

Thấy cô chuẩn bị lột cam, Thịnh Cảnh Tây lập tức ngồi dậy, vội vàng ngăn cô lại: “Cô chỉ có một tay, đừng cố gắng nữa, tôi vẫn nên tự làm đi.”

Anh ta đưa tay lấy quả cam từ trong tay Giang Nguyệt, lột vài cái rồi chia cho Giang Nguyệt một nửa.

“Cảm ơn.” Giang Nguyệt đưa tay ra, đôi mắt sắc bén của Thịnh Cảnh Tây lập tức nhìn thấy vết bỏng trên lòng bàn tay cô, anh ta nheo mắt lại, lập tức nắm lấy tay cô:

“Vết thương này từ đâu ra?”

Vết thương trên lòng bàn tay đã mưng mủ và đóng vảy, da thịt mới bắt đầu xuất hiện.

Đây không phải là một vết bỏng bình thường.

Mấy năm gần đây, khi chơi đua xe tốc độ cao, thỉnh thoảng Thịnh Cảnh Tây cũng gặp phải những vụ tai nạn khiến xe nổ.

Anh ta đã nhìn thấy những vết bỏng đó, trong trường hợp nghiêm trọng, tất cả da và thịt sẽ dính vào nhau, cảm giác đau đớn căn bản không phải người bình thường có thể chịu đựng được.

Nhưng Giang Nguyệt là một cô gái, cảm giác không thể làm được những việc nặng nhọc. Vậy thì sao lại bị bỏng đến mức nghiêm trọng như này?

“Bi bật lửa đốt.” Giang Nguyệt thản nhiên nói: “Sắp lành rồi.”

Thịnh Cảnh Tây: “…Đoán xem tôi có tin không.”

Anh ta nghi ngờ Giang Nguyệt xem anh ta như một đứa trẻ ba tuổi.

Giang Nguyệt cũng nghiêm túc trả lời anh ta: “Không lừa anh, thật sự là bị bật lửa đốt.”

Giang Nguyệt nói xong liền nghiêm túc ăn cam.

Khuôn mặt của cô rất nhỏ, mái tóc được chải ngược ra sau một cách tùy ý, để lộ những đường nét xinh đẹp và thanh tú trên khuôn mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện