Chương 654

Nhưng cô cũng đang tự hỏi có nên chủ động nói cho Trần Tư Tề biết quan hệ giữa mình và Chu Ninh Vân hay không.

Không nói cho anh ta biết thì đây xem như là che giấu trước hôn nhân. Nhưng nói cho anh ta biết thì lại không thể thay đổi kết quả gì.

Giang Nguyệt lấy lại bình tĩnh, bất động thanh sắc giải thích hành vi bất thường của mình:

“Bình thường không phải nhà giàu đều sẽ kiểm tra lý lịch của nửa kia trước khi kết hôn sao?”

“Tôi xem TV đều thấy người ta diễn như vậy mà.” Giang Nguyệt trịnh trọng bổ sung.

Trần Tư Tề sửng sốt, không khỏi bật cười: “Cô xem ít phim truyền hình vô bổ đó thôi.”

Giang Nguyệt đã sớm có dự cảm Chu Ninh Vân sẽ gọi điện thoại cho cô.

Vì vậy khi có số gọi vào, cô không cảm thấy bất ngờ.

Hôm nay xảy ra những chuyện này, bà ta không gọi đến mới là lạ.

Giang Nguyệt vừa được Trần Tư Tề đưa về nhà, bây giờ đang tẩy trang trong phòng tắm, cô trực tiếp đặt điện thoại lên kệ bồn rửa tay, ấn mở loa ngoài.

Chu Ninh Vân: “Mày và Tư Kỳ cấu kết với nhau từ lúc nào?”

Bà ta đi thẳng vào vấn đề chứ không vòng vo.

Giang Nguyệt mở vòi nước, đầu tiên dùng nước sạch rửa trôi dầu tẩy trang còn sót lại trên mặt, cũng không so đo với Chu Ninh Vân, thản nhiên trả lời:

“Gần đây.”

“Gần đây là gần như thế nào?” Hiển nhiên Chu Ninh Vân rất nóng nảy: “Sao mày chưa bao giờ nói với tao rằng mày và con trai Trần Đông Hải có quan hệ thân thiết như vậy!”

“Mẹ cũng có nói cho con biết người đàn ông mà mẹ kết hôn không phải là người đàn ông có khuynh hướng bạo lực đâu.”

Giọng điệu của cô bình tĩnh, trả lời cũng không chút khách khí: “Con nên chúc mừng mẹ có thể may mắn tìm được người đàn ông kế vị như chú Trần.”

“Mày!” Chu Ninh Vân bị vạch trần, nhất thời thở không nổi: “Chuyện của tao, không đến phiên mày dạy!”

Giang Nguyệt không nói gì, muốn kết thúc cuộc điện thoại này: “Nước nóng sắp lạnh rồi, con phải đi tắm, tạm biệt.”

Chu Ninh Vân gọi điện thoại tới là có việc muốn nói với cô, thấy cô muốn cúp điện thoại, bà ta vội vàng vàng nói: “Giang Nguyệt, mày có thể trèo cao nhưng tránh xa con trai Trần Đông Hải, tránh xa Trần Tư Tề một chút!”

Ngữ khí bà ta hổn hển, không khác gì đang bị cái gì nó chọc vào.

Lúc này Giang Nguyệt mới ý thức được, thì ra từ rất lâu về trước, Chu Ninh Vân đã đối xử với cô như vậy.

Không có tình mẫu tử, không có tình cảm gia đình.

“Có phải mẹ đã quên rằng lúc trước mẹ đã nói muốn đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với con không?” Cô mỉm cười và nói: “Vì vậy, mẹ – không – quản – được!”

Mấy chữ cuối cùng, cô cố ý kéo dài giọng, đột nhiên chuyển thành ý vị thâm trường: “Hơn nữa, chờ đến khi con gả vào nhà họ Trần, chúng ta lại có thể làm mẹ con, mẹ nên vui vẻ chứ.”

Chu Ninh Vân nhất thời cắn chặt răng, lời vũ nhục truyền ra từ điện thoại:

“Mày là đứa không biết xấu hổ! Mày thật hèn hạ! Tại sao tao lại trêu chọc đến con đỉa như mày, dứt mãi không ra được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện