Chương 627

“Giang Nguyệt, cô không phải là kẻ ngu ngốc chỉ biết thiêu thân lao vào lửa. Vì sao không chọn một con đường khác, cho bản thân một cơ hội được tự do?”

“Nên làm như thế nào không cần tôi phải dạy cô, cô là một người thông minh, Giang Nguyệt.”

Lông mi Giang Nguyệt khẽ run lên.

Từng điều kiện Trần Tư Tề đưa ra đều rất hấp dẫn, nhưng mỗi bước đi đều giống như một cái bẫy, dụ Giang Nguyệt nhảy xuống.

“Trần tổng, tôi đã nói rất rõ ràng. Tôi không có năng lực làm hòn đá lót đường cho anh. Cho dù kết hôn với anh thì tôi cũng không có khả năng làm thuyết khách cho lão Thịnh tổng giúp anh.”

Ánh mắt Giang Nguyệt đảo qua mặt Trần Tư Tề, giọng nói rất bình tĩnh nhưng có chút thâm ý:

“Trần tổng nói tôi là người thông minh, nhưng người thông minh sao lại có thể lựa chọn nhảy từ hố lửa này sang vực sâu khác chứ?”

Khóe môi Giang Nguyệt mang theo ý cười nhưng rõ ràng không phải xuất phát từ nội tâm, nó càng giống thiếu kiên nhẫn và không yên lòng.

Ẩn dụ này thật sự rất thích hợp, Trần Tư Tề không cảm thấy tức giận, trái lại cảm thấy rất thú vị, không khỏi cười rộ lên:

“Nhưng vực sâu vẫn tốt hơn hố lửa phải không?”

“Kẻ tám lạng người nửa cân mà thôi.” Giang Nguyệt thản nhiên cười:

“Tôi không có hứng thú gả vào hào môn, cũng tự biết mình không có dưỡng dục của phu nhân nhà giàu. Thật sự sợ đắc tội người khác.”

Ý muốn rời đi của Giang Nguyệt rất rõ ràng, Trần Tư Tề cũng không tiếp tục giữ cô lại: “Cô không cần từ chối tôi quá sớm, cô có thời gian rất dài để suy nghĩ, tôi chờ cô hồi tâm chuyển ý bất cứ lúc nào.”

“Nghịch tử! Có phải anh chê nhà họ Tiêu chưa đủ loạn nên lại gây chuyện đúng không?”

Tiêu Viễn Phong ném mạnh chén trà lên bàn: “Hết Tần Di Di, rồi lại Giang Nguyệt. Hai người phụ nữ đều mang thai, anh thật sự muốn đảo lộn nhà họ Tiêu đúng không?”

Vì sự trở về của Tiêu Kỳ Nhiên mà gần đây nhà họ Tiêu vất vả lắm mới có chút khởi sắc, nhưng làn sóng scandal mới bùng nổ lại nói rằng Giang Nguyệt mang thai con của Tiêu Kỳ Nhiên, lập tức đẩy Tiêu Kỳ Nhiên vào tình thế bất lợi.

Bản thân nhà họ Tiêu là gia tộc cực kỳ coi trọng danh tiếng, chưa nói đến lục đục nội bộ công ty, hiện tại bị bên ngoài chỉ trích, điều này chẳng khác nào bị kẻ thù công kích, giật gấu vá vai.

Hoàng đế chưa vội, thái giám đã vội. Đương sự trái lại lại không thèm để ý.

Tiêu Kỳ Nhiên tiện tay túm cà vạt, ngữ khí rất nhạt, cũng không bị cảm xúc của Tiêu Viễn Phong ảnh hưởng:

“Chuyện Giang Nguyệt mang thai, bố xem lại tin tức thanh minh mới nhất là biết. Về phần Tần Di Di…”

Anh dừng lại một chút, nhếch môi, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ không phải là bố ngầm đồng ý rồi sao. Thả dây dài mới có thể câu được con cá lớn.”

“Anh!” Tiêu Viễn Phong nghẹn lại, nhất thời hụt hơi đuối lý, một lúc lâu không nói được gì.

Tình cảm giữa hai cha con luôn luôn nhạt như nước lã, chỉ cần giao tiếp với nhau, không có lúc nào họ không cãi nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện