Chương 316

Giang San đã tạo ra Giang Nguyệt, Giang Nguyệt lại mang đến sự vinh quang cho Giang San, mối quan hệ

đan xen phức tạp, có lẽ chỉ có hai người bọn họ mới biết rõ.

Sau khi tất cả các giải thưởng được trao sẽ có một số các doanh nhân thành đạt lên sân khấu để phát biểu.

Tiêu Kỳ Nhiên là một trong những doanh nhân thành đạt lên phát biểu đó.

Lúc này, Giang Nguyệt đã cầm giải thưởng quay lại ghế ngồi, hai mắt bình tĩnh nhìn về phía người đàn ông mặc vest, đi giày da trên sân khấu.

Không có chút cảm xúc lên xuống hay biểu cảm khác lạ nào.

Không có yêu cũng không có hận.

“Giang San năm nay đã đạt được không ít thành tích lớn.” Người dẫn chương trình nở nụ cười rực rỡ, ánh mắt thân thiết nhìn về phía Tiêu Kỳ Nhiên, tràn đầy kính trọng:

“Không biết Tiêu tổng có đánh giá như thế nào đối với nghệ sĩ nhà mình ạ?”

Vẻ mặt Tiêu Kỳ Nhiên lạnh lùng, lãnh đạm, ngữ điệu chậm rãi, giọng nói trầm ấm từ đôi môi mỏng vang lên:

“Nghệ sĩ dưới trướng Giang San mỗi người đều rất xuất sắc, trong tương lai bọn họ nhất định sẽ vươn xa và thành công hơn nữa.”

“Vậy xin hỏi Tiêu tổng, anh coi trọng nghệ sĩ hay minh tinh nào nhất của công ty anh ạ?” Người dẫn chương trình cười ngọt ngào hỏi.

Thật ra trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ, bàn về sự ưu tú và xuất sắc thì Giang Nguyệt hoàn toàn xứng đáng.

Hơn nữa lại là người duy nhất.

Tiêu Kỳ Nhiên là tổng giám đốc của Giang San, lại là nhân tài trong ngành, sự chú ý của truyền thông đối với anh chưa bao giờ giảm xuống.

Lúc này, các loại phương tiện truyền thông cũng tập trung ống kính quay vào anh.

Lời nói của Tiêu Kỳ Nhiên điềm tĩnh nhưng có được vài phần thoải mái dí dỏm hiếm có:

“Tôi nghĩ tất cả mọi người đều biết rõ đáp án. Vì vậy tôi không cần phải trả lời rồi nhỉ.”

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều cười ra tiếng.

Đúng vậy, toàn bộ Giang San người được mong chờ và coi trọng nhất, không ai khác chính là Giang Nguyệt.

Không thể có bất cứ kết quả nào khác.

Nhưng người dẫn chương trình lại không chịu bỏ qua, cố ý muốn Tiêu Kỳ Nhiên đưa ra đáp án: “Nhưng mà nói không chừng trong lòng Tiêu tổng lại tán thưởng một diễn viên khác thì sao?”

Nếu như là trước đây, Giang Nguyệt ngồi phía dưới lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi.

Nhưng bây giờ cô lại bình tĩnh hơn rất nhiều.

Cho dù trong miệng Tiêu Kỳ Nhiên sẽ phun ra tên của ai, cô cũng không quá để ý.

Nhìn trên sân khấu náo nhiệt, Giang Nguyệt tiện tay đặt chiếc cúp sang một bên, đứng dậy xách tà váy, đi ra ngoài, muốn đi toilet.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện