Chương 283

Giang Nguyệt nhỏ giọng đáp: “Trợ lý Trương trực tiếp đi hậu trường tìm tôi, tôi không có đường cự tuyệt.”

“Các người nói chuyện gì?” Giọng điệu của Tiêu Kỳ Nhiên thờ ơ: “Đừng nói với tôi cái gì cũng không nói. Tôi không có thời gian tranh luận với cô.”

Giang Nguyệt mím môi: “Nói về người vợ đã mất của Thịnh tổng.”

“Còn gì nữa?”

“Không còn gì nữa.”

Tiêu Kỳ Nhiên ngước mắt nhìn chằm chằm cô một lúc, bỗng nhiên cười lạnh: “Một ông trùm trong giới kinh doanh ở độ tuổi năm mươi, lại rãnh rỗi không có việc gì trò chuyện gia đình với cô à?”

Có thể thấy rõ Tiêu Kỳ Nhiên không tin cô.

Nếu hắn nhất định phải hiểu lầm thì cô cũng cảm thấy không cần phải giải thích nữa.

Tiêu Kỳ Nhiên dừng một chút, rũ mắt nhìn chăm chú vào Giang Nguyệt: “Cô chưa từng nghĩ tới, Thịnh Sóc Thành sẽ có chủ ý khác với cô sao?”

Ánh mắt Tiêu Kỳ Nhiên híp lại: “Hôm nay cô diễn một vở kịch trước mặt ông ta, cô biết người vợ quá cố của ông ta cũng từng diễn kịch đúng không?”

Giang Nguyệt mở miệng muốn phản bác, lại không nói nên lời, trơ mắt nhìn hắn muốn nói gì nói.

Cô đã không còn là một cô gái nhỏ, vì vậy sẽ không thể không hiểu được những ẩn ý trong lời nói của Tiêu Kỳ Nhiên.

Ngay cả chính cô cũng cảm thấy kỳ quái, ngoại trừ lúc trước giơ tay cứu thịnh Sóc Thành một mạng ra, hai người bọn họ hoàn toàn không có chút quan hệ gì.

Nhưng Thịnh Sóc Thành lại dẫn cô đến quán trà Niệm Chỉ, thậm chí còn kể cho cô nghe chuyện về người vợ đã mất của ông.

Điều này thực sự không bình thường.

Tiêu Kỳ Nhiên nhìn ra Giang Nguyệt đang suy nghĩ, giọng điệu lại trầm xuống:

“Cô có biết vì sao Thịnh Sóc Thành lại xuất hiện ở đây hôm nay không?”

Giang Nguyệt do dự hai giây.

“Trong giới có người tung tin tức, tuyên bố hôm nay ở nhà hát lớn của Bắc Thành sẽ diễn ‘Xuyên Đường Phong’, diễn xuất của nữ chính có thể sánh ngang với Lý Mộc Chỉ mười năm trước.”

Nói tới đây, đầu lưỡi Tiêu Kỳ Nhiên chạm vào mặt sau răng, hơi miết một cái rồi nói:

“Mà vị kia, chính là người vợ đã mất nhiều năm của Thịnh Sóc Thành.”

Nghe đến đây, sắc mặt Giang Nguyệt mới có chút thay đổi.

Cô cũng từng thắc mắc, cũng chỉ là một buổi biểu diễn công ích mà thôi. Thế nhưng lại có thể kinh động Thịnh Sóc Thành đích thân đến xem.

Trước đây cô còn cho rằng đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Hóa ra không phải ngẫu nhiên.

Giang Nguyệt nhìn mặt Tiêu Kỳ Nhiên, thật lâu sau mới hỏi một câu, giọng rất yếu ớt: “Là ai tung tin tức?”

“Cô cảm thấy còn có thể là ai?” Hai tay Tiêu Kỳ Nhiên cầm vô lăng, trong mắt không lộ ra cảm xúc: “Vậy cô đúng là cực kỳ ngu xuẩn, còn thật sự cho rằng đây chỉ là một hoạt động công ích?”

Giang Nguyệt cứng đờ.

Thì ra người tung tin tức, là Trần Tư Tề.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện