Chương 1053

Nói đến đây, trong lòng Giang Nguyệt mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng: “Vậy đạo diễn Ứng, anh định làm như thế nào?”

Những việc nên làm trong quá trình quảng bá thông qua các kênh chính thức đều đã làm, nếu muốn thêm sức nóng cho bộ phim thì thổi phồng cũng là phương pháp được sử dụng phổ biến nhất trong ngành giải trí.

Mà đầu cơ đơn giản chỉ là mấy thứ, tình yêu, nhân phẩm, kinh nghiệm cá nhân,…

Ứng Thừa Kỳ biết Giang Nguyệt và Tiêu Kỳ Nhiên từng có quan hệ tình cảm, vậy nên anh ta nào dám động vào chuyện tình cảm của Giang Nguyệt? Nhân phẩm của cô càng không cần phải nói.

Như vậy, cũng chỉ có kinh nghiệm cá nhân mới có thể lấy ra bán thảm.

Ứng Thừa Kỳ xoa hai tay vào nhau: “Gần đây cô… đỡ hơn rồi phải không? Cô vẫn đang đi khám bác sĩ à?”

Giang Nguyệt lập tức hiểu.

Đây là có ý định để cô tiết lộ bệnh tâm thần của mình và giành được sự ưu ái của người hâm mộ và khán giả. Hơn nữa lại liên quan đến vấn đề tâm lý, nói không chừng có thể thu hút nhiều sự chú ý từ các lĩnh vực khác.

Nói tóm lại, là định để Giang Nguyệt làm người được mọi người yêu mến.

Ứng Thừa Kỳ thấy cô không nói lời nào, vì thế lại tiếp tục thuyết phục cô: “Nguyệt Nguyệt, xuất phát từ suy nghĩ quan hệ cá nhân, tôi thực sự không muốn sử dụng phương pháp này.”

“Nhưng cô cũng biết, từ đầu đến cuối, bản thân “Tú Nương” đã rất gập ghềnh, hơn nữa vốn không gặp phải chuyện phiền toái như vậy, là do cô giữa chừng…”

Nói được nửa chừng, anh ta lại thở dài: “Quên đi, tôi chỉ đưa ra một đề nghị, mong cô có thể cân nhắc.”

Giang Nguyệt nhắm mắt lại.

Trong lòng Ứng Thừa Kỳ cũng cảm thấy mình làm điều này không phải là người tốt, nhưng vì để tác phẩm có được nhiều sự chú ý hơn, anh ta không còn cách nào khác ngoài việc phải làm thế.

Rượu thơm cũng sợ ngõ sâu.

Trong thời đại tiền xấu đuổi tiền tốt, nếu lựa chọn thanh cao và kiêu ngạo, điều đó có nghĩa là người khác có thể dùng những thủ đoạn hèn hạ để trèo lên đầu bạn bất cứ lúc nào.

Thế giới vốn là một vũng nước đục, không thể phân biệt được trắng đen, đúng sai.

Giang Nguyệt suy nghĩ một chút, sau đó bình tĩnh hỏi: “Đây là quyết định của anh sau khi bàn bạc với những người phụ trách chính sao?”

Nhà sản xuất chính là Giang San, như vậy khẳng định Tiêu Kỳ Nhiên cũng nằm trong danh sách, anh có thể không đưa ra đề xuất này nhưng anh phải biết đến chuyện này.

Giọng nói của cô rất bình tĩnh, không có bất cứ gợn sóng nào.

Ứng Thừa Kỳ gật đầu: “Đúng vậy, nếu không tôi cũng sẽ không tới gây áp lực cho cô. Tôi biết cô khó khăn… Nhưng Nguyệt Nguyệt, với tư cách là đạo diễn, tôi cũng rất khó khăn.”

Trong lòng Giang Nguyệt cảm thấy có một tảng đá nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Cô không quá thất vọng.

Nhưng không thể tránh khỏi cảm giác hơi mệt mỏi, một cọng rơm nữa dường như đã nhẹ nhàng rơi xuống đống rơm đang đè nặng tinh thần cô.

“Tôi về sẽ suy nghĩ và cho anh câu trả lời sớm nhất có thể.”

Giang Nguyệt đứng dậy, giọng nói rất bình tĩnh: “Tôi sẽ cố gắng phối hợp tuyên truyền cho bộ phim, đến khi bộ phim này hoàn toàn kết thúc, sau này đạo diễn không cần liên lạc với tôi nữa.”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện