Hàn Thịnh Vĩ nhận được ánh mắt đầy uy hiếp của cha già nên không trêu bực em gái nữa, vui vẻ hớn hở vuốt mái tóc dài của Hàn Hướng Nhu: “Chờ đến khi ông chúng ta đem vị trí chưởng môn truyền cho em, anh sẽ mua pháo chúc mừng, lại quyên góp tiền xây nhà cho em, không thể để môn phái có tên nhưng chỗ dừng chân cũng không có chứ.”Đôi mắt Hàn Hướng Nhu sáng quắc, quay người túm chặt tay của Hàn Thịnh Vĩ: “Anh có thể quyên góp hai trăm triệu sao?”Chân Hàn Thịnh Vĩ mềm nhũn suýt chút nữa quỳ xuống dưới chân em gái: “Em đây là đang giật tiền hả?”Thật đúng là em gái ruột của mình nha!****Điều kiện kinh tế của nhà họ Hàn không tồi, nhớ năm đó cha Hàn mới có mười mấy tuổi đã ra ngoài lang bạt, vừa đúng thời cơ tốt đuổi kịp chính sách nên phát tài.


Về sau ông lại mở một công ty mậu dịch, tuy quy mô không lớn nhưng hiệu quả và lợi ích vẫn luôn khá tốt.

Hiện giờ nhà họ Hàn ở biệt thự bốn tầng, trong nhà cũng có mấy chiếc xe, tuy không so được những phú hào ở thành phố Lâm Hải nhưng cũng được xem như là trung lưu.Hàn Hướng Nhu tắm rửa rồi thay quần áo đi xuống lầu, bảo mẫu là dì Lý sớm đã chuẩn bị một bàn phong phú cho bữa tối, chào hỏi với Hàn Hướng Nhu xong liền vội vàng bê canh đầu cá ninh suốt bốn tiếng lên bàn.Lưu Thục Cầm múc cho Hàn Hướng Nhu một bát canh cá nhỏ màu trắng sữa: “Mẹ nhớ rõ con thích uống canh cá nhất, mau nếm thử xem có uống ngon không.”Hàn Bình An duỗi tay cầm một con cua, lột vỏ rồi đặt vào mâm của Hàn Hướng Nhu: “Hướng Nhu, dù thế nào con cũng phải ra bên ngoài đi làm sao? Tuy tập đoàn Thần Huy kia tốt thật nhưng con là con gái, ra ngoài làm nhỡ đâu bị người ta bắt nạt thì làm sao bây giờ? Không bằng đến công ty mậu dịch của cha đi làm, con muốn làm chức gì cha để con làm chức đấy!”Thoạt nhìn bộ dáng cười tủm tỉm của Hàn Hướng Nhu cực kỳ đơn thuần đáng yêu: “Con nghĩ ra ngoài làm còn quen biết được nhiều người để kết bạn.”Hàn Bình An nhìn con gái xinh đẹp đáng yêu, không muốn làm cô thất vọng nên chỉ có thể dặn đi dặn lại với cô rằng: “Chẳng may ở bên ngoài bị ức hiếp nhớ phải về nói cho cha, cùng lắm thì từ chức không làm, dù sao về sau công ty của cha đều cho con, anh con không cần.”Hàn Thịnh Vĩ không nhịn được duỗi tay muốn sờ đầu Hàn Hướng Nhu: “Anh cũng mở công ty, tuy quy mô không lớn bằng công ty mậu dịch của cha nhưng rất có tiền đồ, nếu em thích cũng có thể đến công ty của anh làm.”Hàn Hướng Nhu cúi đầu tránh thoát tay của Hàn Thịnh Vĩ: “Hai trăm triệu anh còn không có, em mới không muốn đi làm ở công ty của anh, không tiền đồ chút nào.” Cô lấy miếng thịt cua trắng như tuyết bỏ vào miệng, còn không quên hỏi Hàn Thịnh Vĩ một câu: “Đúng rồi, tập đoàn Thần Huy có hai trăm triệu không anh?”Lòng tự tin bị phong tỏa, Hàn Thịnh Vĩ chán nản cúi đầu: “Đừng nói hai trăm triệu, hai trăm tỷ còn có."Hàn Hướng Nhu nghe xong đôi mắt sáng quắc: “Cả nhà đừng khuyên nữa, con sẽ đi làm chỗ đấy, ngày mai con sẽ đi báo danh!”Trước khi báo danh, đầu tiên là cần trang điểm một chút, tập đoàn Thần Huy đối với yêu cần ăn mặc của nhân viên cực kỳ nghiêm khắc, nhân viên nữ mặc đồng phục theo chức vụ, giống như quần jean áo thun mà Hàn Hướng Nhu thích mặc là không thích hợp đi làm.Ngày thường Lưu Thục Cầm hay đi bảo dưỡng nhan sắc thì biết chỗ trang điểm, còn trang phục theo chức vụ thì không hiểu lắm.

Hàn Thịnh Vĩ xung phong nhận việc tham mưu cho em gái, sáng sớm hai người đã ra khỏi cửa đến mười mấy giờ tối mới xách theo hơn ba mươi cái túi về nhà.Hàn Bình An và Lưu Thục Cầm sững sờ nhìn cô con gái đứng trước mặt đi đôi cao gót 10cm, còn mái tóc thì cuộn sóng lớn.Hàn Hướng Nhu chớp chớp mắt, cầm túi xách trong tay xoay một vòng: “Mẹ, mẹ xem có đẹp không? Anh con đưa con đi trang điểm đấy.”Đẹp, nhưng quá diễm lệ rồi.Ngũ quan của Hàn Hướng Nhu rất đẹp, dáng người có lồi có lõm đầy quyến rũ, đôi chân lại thon dài, khi đi học rước lấy rất nhiều nam sinh yêu thích, mỗi ngày được nam sinh thổ lộ đưa thư tình nối liền không dứt.


Vốn dĩ hai vợ chồng Hàn Bình An và Lưu Thục Cầm lo lắng cô con gái xinh đẹp nhưng tâm tư đơn thuần sẽ bị người ta dụ dỗ chạy, ai ngờ Hàn Thịnh Vĩ lại mời nhà tạo mẫu tóc làm tóc cho Hàn Hướng Nhu, ban đầu nhìn thanh thuần là vậy giờ lại nhiều thêm vài phần yêu kiều động lòng người, càng làm người không dời được mắt.Lưu Thục Cầm đang ngồi ở sô pha nhảy dựng lên, ném gối ôm vào mặt Hàn Thịnh Vĩ: “Đều là con sai, trong vòng nửa năm không được có bạn gái.”Hàn Thịnh Vĩ ngốc lăng, con sai cái gì? Liên quan gì đến việc con quen bạn gái chứ?Hàn Hướng Nhu gật đầu khen ngợi: “Con cảm thấy kiến nghị của mẹ khá tốt, hoa đào nát của anh con hơi nhiều.”***Hàn Thịnh Vĩ xoay quanh em gái được ba ngày cho đến khi Hàn Hướng Nhu đến tập đoàn Thần Huy báo danh đi làm thì anh mới lưu luyến đến công ty của mình để đi làm.Khác với tập đoàn Thần Huy có tòa nhà văn phòng 38 tầng, công ty sáng tạo khoa học kỹ thuật của Hàn Thịnh Vĩ chỉ thuê một tầng trong tòa nhà văn phòng mà thôi.Hàn Thịnh Vĩ huýt sáo rồi bước như bay tiến vào cửa kính công ty, cô gái ngồi trong quầy nhìn thấy anh ta lập tức đứng lên, đôi mắt sáng lấp lánh chớp chớp hai lần: “Chào buổi sáng tổng giám đốc Hàn.”“Chào buổi sáng!” Hàn Thịnh Vĩ chào hỏi nhưng đối với cái liếc mắt đưa tình mà cô gái ném tới lại làm bộ như không thấy.

Tuy thâm tâm Hàn Thịnh Vĩ có hơi lăng nhăng, cũng thích làm quen với các cô gái xinh đẹp nhưng anh có một nguyên tắc, đó chính là chỉ cần là nhân viên trong công ty thì dù có đẹp cũng không thể tán, việc công và việc tư không thể trộn lẫn được.Thấy ngay cả con mắt Hàn Thịnh Vĩ cũng không nhìn mình lấy một lần, Tiết Yến Yến cảm thấy thất bại rồi ngồi sụp xuống, trên khuôn mặt nhỏ thanh tú tràn đầy mất mát.“Chẳng lẽ vì mình nhìn khó coi cho nên tổng giám đốc Hàn mới không thích mình sao?”.


Tiết Yến Yến mở ra ngăn kéo, lấy ra một chiếc gương màu vàng cầm tay rồi giơ lên soi khuôn mặt của mình: “Nếu mình xinh đẹp lên thì tốt rồi.”Tiết Yến Yến thở dài, ánh mắt trong gương mang theo vài phần không cam lòng: “Mình thật sự muốn trở nên xinh đẹp mà!”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện