Lý Chí hôn lên khóe mắt phiếm hồng của Nghiêm Mộ Thanh.

Sau đó, hắn đem tiểu huynh đệ của mình đặt ở huyệt khẩu của đối phương.

Nghiêm Mộ Thanh đôi mắt như hạt châu đảo quanh, còn đắm chìm trong đả kích bị nam nhân dùng ngón tay sáp tới bắn ra, lại cảm giác được một luồng nóng ở giữa hai đùi uy hiếp tới không thể bỏ qua.

“Lý Chí, anh… chờ… A…”

Sau khi xác nhận là không bị thương tới Nghiêm Mộ Thanh, Lý Chí nhắm ngay lỗ nhỏ, chỉnh một cái liền đâm vào.

Thực thích!

Lý Chí thỏa mãn nhắm hai mắt lại.

“Nghiêm Mộ Thanh, anh muốn chết ở trên người của em!”

Không phải Nghiêm tổng, cũng không phải Nghiêm đại thiếu, nam nhân vẻ mặt thỏa mãn kêu ra, chính là tên của chính mình.

Nghiêm Mộ Thanh trong lòng giống như có lông chim lướt qua trêu chọc, y dời tầm mắt, không dám nhìn khuôn mặt hiện ra vẻ trầm luân kia của Lý Chí, nhẹ nhàng thúc giục: “Anh động hay không động?”

“Động, phải động.” Lý Chí mở hai mắt, sớm không còn là đôi mắt cá chết ngày thường, trong mắt phượng tràn ngập tình dục. Hắn mỉm cười nâng tay đem mông của nam nhân căng ra độ căng lớn nhất, bắt đầu mưa rền gió dữ luật động.

“Ân… rất, quá nhanh…”

Nghiêm Mộ Thanh bị công kích mãnh liệt đột nhiên đâm tới làm cho lay động, cắn môi dưới, ý đồ ngăn cản những tiếng rên rỉ sắp thoát ra.

Lý Chí cúi đầu hôn lên cánh môi của y, ngẩng đầu nói: “Thao chết em, Nghiêm Mộ Thanh.”

“Ngô a…” Nghiêm Mộ Thanh bị nam nhân sáp tới thần chí không rõ, chỉ có thể kêu tên của nam nhân, “Lý Chí…”

Lý Chí nhíu nhíu mày, thắt lưng động tác không ngừng, lôi kéo hai chân của Nghiêm Mộ Thanh tới trên eo mình, thân thể cúi xuống, ý tứ hàm xúc không rõ nhìn nam nhân, “Đã đáp ứng làm vợ anh, còn ở trên giường kêu tên họ nam nhân của mình?”

“… A… ngô… Lý Chí… điểm nhẹ chút…” Nhìn thấy người dưới thân bị bản thân thao tới mức ý thức không rõ kêu tên mình, Lý Chí tiến tới bên tai của nam nhân, dụ hống nói: “Tức phụ nhi, ngoan, gọi lão công.”

Tất cả mẫn cảm thân thể đều bị nam nhân trên người nắm giữ, Nghiêm Mộ Thanh bị sáp tới thần trí hoảng hốt, đối với lời nói của nam nhân chẳng biết có nghe rõ được hay không, chỉ biết người trên thân chính là chúa tể của chính mình, chính mình phải nghe theo hắn, vì thế y mở miệng, vô thức phục tùng.

“Lão công… ô ô, lão… công… nóng…”

Lý Chí đỏ mắt, lại quỷ dị mím môi nở nụ cười, hắn thò tay xuống dưới, bắt đầu lại vuốt ve tính khí bắt đầu ngẩng đầu lên của người dưới thân, “Bà xã lại cứng rồi.”

Nói như vậy, lại hoàn toàn không có ý tứ hỗ trợ, chính là hai tay bắt lấy hai chân trơn nhẵn đang đặt trên thắt lưng mình của Nghiêm Mộ Thanh, nhẹ giọng mệnh lệnh, “Kẹp chặt.” Lập tức cảm nhận được hai chân thon dài trên lưng thuận theo quấn lấy chính mình, Lý Chí cúi đầu thưởng cho nam nhân một cái hôn khẽ.

Hắn cùng thanh âm ôn nhu nhất trên đời, mềm mại nhất trên đời, nói: “Thực ngoan.”

Nghiêm Mộ Thanh trong mông mang theo tính khí nóng bỏng của đối phương, hai chân quấn lấy trên thắt lưng hữu lực của đối phương, bị đối phương liên tục thao tới nơi sâu nhất trong thân thể. Thân thể mỗi một chỗ đều bị đối phương nắm trong tay, ở trên giường của đối phương.

Nghiêm Mộ Thanh tựa như điên cuồng, đem hai tay vô lực vòng lên trên cổ của Lý Chí, nhìn thẳng vào tầm mắt áp bách của đối phương, vô thức mở miệng: “Lão công.”

Mà nam nhân đáp lại y, vĩnh viễn là đâm chọc, toàn bộ một lần lại một lần hết sức rút ra đâm vào, đem Nghiêm Mộ Thanh thao tới mức rên rỉ đứt quãng.

Tính khí của Nghiêm Mộ Thanh đã muốn bành trướng tới tận cùng, Lý Chí hạ mắt nhìn thứ kia, ý tứ hàm xúc không rõ cười khẽ một tiếng.

Lập tức hắn đem tính khí của bản thân, cường thế đâm vào lỗ nhỏ của Nghiêm Mộ Thanh, quy đầu không chút thương tiếc đẩy tới điểm G của đối phương.

“Ngô… A a a!!” Không có bất luận an ủi gì, Nghiêm Mộ Thanh cứ như vậy bị nam nhân mạnh mẽ thao tới bắn ra, đồng thời không sai, Lý Chí cũng bắn ra trong cơ thể của Nghiêm Mộ Thanh.

Nghiêm Mộ Thanh ngồi phịch ở trên giường, tùy ý để nam nhân đem tính khí rút ra, nâng lên hai chân của mình, vui vẻ thưởng thức cảnh đẹp tinh dịch từng chút một chảy ra, sau đó ôm lấy bản thân hướng về phía phòng tắm đi tới.

Trong hơi nước lượn lờ, nam nhân thưởng thức tính khí mềm nhũn của mình, khóe miệng ẩn chứa ý cười thỏa mãn.

“Nghiêm tổng đêm nay bắn ba lượt, làm sao không cương?”

Một nửa là mệt, một nửa là bị nam nhân làm cho tức giận, Nghiêm Mộ Thanh hai mắt khẽ lật, mất đi ý thức.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện