Gõ như vậy thêm vài lần.
Bảy mươi hai viên sát châu của La Hồng, chỉ còn lại có bốn viên lơ lửng trong đan điền.
Lực tà sát tràn ngập xung quanh bốn viên sát châu.
Lực lượng ẩn chứa trong bốn viên sát châu này, thật sự quá kh ủng bố.
Mà hư ảnh tà thần còn đang không ngừng đánh mạnh vào chuông Phật.
Chuông Phật vang càng lúc càng kh ủng bố, làm La Hồng run bần bật.
Hư ảnh Tà thần vô cùng hưng phấn, vô cùng cao ngạo.
Hắn ta lấy thần lực tà thần va chạm chuông Phật, kích động tiếng chuông mạnh mẽ vang lên.
Tà thần bễ nghễ trong lòng La Hồng, đắc ý đến cực điểm.
Phàm nhân ngu xuẩn!
Dưới uy áp bị dọa đến run rẩy rổi chứ gì, cảm nhận được sự cường đại của ta chưa?
Sau này nhớ hãy tôn trọng ta!
Mà giờ này khắc này.
La Hồng lại lần nữa cảm nhận được dưới sự hưng phấn khi dùng thần lực đánh xuống của tà thần, tạo ra tiếng chuông ngân vang, gần như muốn hộc máu.
Khốn kiếp!
Tên ngốc tà thần này!
Bị ngáo à?!
Cả người La Hồng chảy mồ hôi ướt đẫm, cho dù tà thần đã loại bỏ hết ảnh hưởng của sóng chuông, nhưng thân chuông Vạn Phật là thần khí của Vọng Xuyên Tự, phát ra phật quang, bắt đầu không ngừng xâm nhập vào thân thể của La Hồng.
Khiến cho bên ngoài lực tà sát của La Hồng bao phủ một tầng phật quang nhàn nhạt!
Vốn dĩ đã có ánh sáng thánh nhân huy hoàng bao phủ lấy lực tà sát, lần thứ hai này lại còn có phật quang.
La Hồng muốn rơi lệ.
Hiện tại hắn cho dù có không kiêng nể gì phóng thích lực tà sát cuồn cuộn như biển lớn thì cũng không có người nào nhận ra hắn là tà tu.
Hắn đường đường là Đại Phôi Đản được chính thức công nhận, đại tà tu, hiện tại ngay cả đi cầu xin người khác xem hắn là tà tu, người ta vẫn không cảm thấy hắn là tà tu.
Thật thảm a! Trong đan điền La Hồng, bảy mươi hai viên sát châu hoàn toàn hợp nhất, hóa thành một viên sát châu hỗn nguyên xoay quanh, lực tà sát tràn đầy, mênh mông cuồn cuộn, hóa thành biển rộng.
Oanh!
Khi viên sát châu hỗn nguyên hợp nhất kia chìm vào Hãn Hải, La Hồng liền biết rằng......
Hắn đột phá, tu vi tà đạo của hắn...... Từ ngũ phẩm Nguyên Sát, bước vào Tứ phẩm.
Tứ phẩm là cảnh giới gì, La Hồng cũng không biết.
Dù sao cũng chính là đột phá.
Cùng lúc đó.
Chuông Vạn Phật vang lên lần thứ tám mươi.
Hư ảnh Tà thần cũng cảm thấy mỹ mãn, không làm trò nữa, trở về Nê Hoàn Cung của La Hồng.
Mà trong đan điền La Hồng.
Hư ảnh Thánh nhân, bóng hình váy đỏ xinh đẹp đều im lặng nhìn vô số phật quang trong đan điền La Hồng ngưng tụ thành một cái chuông Phật.
Bên ngoài.
Mọi người gần như hít thở không thông, cả đám người đều thở hồng hộc.
Trên Diễn Võ Trường.
Pháp La đại sư thở dài.
"Tám mươi lần, vẫn còn thiếu một lần chuông vang nữa......
"Đáng tiếc, có lẽ đây là vô duyên mà Phật nói......
"Nhưng, La thí chủ có thể chứa đựng được võ vận cùng Phật vận mấy ngàn năm của Vọng Xuyên Tự, khiến cho chuông Vạn Phật vang 80 lần, đã là cực kỳ khó có được"
Đáng tiếc, không thể vang lên tám mươi mốt lần.
Rất nhiều cao tăng phía xa xa đều toát ra sắc mặt đầy tiếc nuối.
Bỗng nhiên.
Trong chuông cổ.
La Hồng từ phía trong nhảy ra, thở hồng hộc, mồ hôi ướt đẫm, cả người bốc hơi nước.
La Hồng ngồi xếp bằng phía trên đài sen bạch ngọc, phật quang cả người nồng đậm.
Ngay sau đó, ở phía trên đỉnh đầu hắn, hư ảnh một cái chuông Phật nhỏ hiện lên.
Chuông nhỏ vang lên, kéo theo chiếc chuông cao ngất vang lên theo.
Đông —— Chuông Vạn Phật, vang lên lần thứ tám mươi mốt!
Thiên hạ, tĩnh lặng.
Đông —— Tiếng chuông nhỏ kéo theo tiếng chuông lớn ngân vang.
Một tiếng chuông vang mênh mông cuồn cuộn, như mang đầy sức mạnh thần bí, khuấy động cả đất trời.
Du dương, trang nghiêm, mạnh mẽ......
Như ánh sáng rực rỡ vô tận từ tâm của hoa sen quét ra bốn phương tám hướng như những cơn sóng trào.
Dưới Vọng Xuyên Tự như có một sự tồn tại đáng sợ hồi sinh.
Tiếng chuông thứ 81 vang lên không đơn giản chỉ là tiếng chuông.
Tĩnh mịch.
Toàn bộ thiên hạ, đều lâm vào sự yên tĩnh chết chóc.
Trên Diễn Võ Trường, lặng ngắt như tờ.
Chỉ có ngọn gió lãnh lẽo không ngừng thét gào trên núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự, còn gợi lên âm thanh đá vụn lăn lóc mài mặt đất.
Gõ vang chuông Vạn Phật 81 lần......
Đây là quái vật gì thế?
Ngay cả Viên Thượng đại sư thân là cao tăng Nhất phẩm, nhiều nhất cũng chỉ gõ vang chuông Vạn Phật chín tiếng, 9 lần và 81 lần, quả thật là chênh lệch giữa trời và đất.
Toàn bộ Vọng Xuyên Tự trong khoảnh khắc tiếng chuông thứ 81 vang lên thì như hoàn toàn sống lại.
Sắc mặt Pháp La đại sư kích động, lông mày dài hơi rung động.
Viên Thượng đại sư còn chắp tay hành lễ, cả người đều run rẩy.
Khổ Nguyệt vẫn tốt hơn một chút, chỉ cuồng nhiệt nhìn chằm chằm La Hồng, ánh mắt kia, chẳng có chút nào giống người xuất gia.
Trên Diễn Võ Trường, một đám võ tăng nhìn La Hồng như đang nhìn Phật Tổ.
Quan trọng nhất là, thân ảnh ngồi xếp bằng phía trên đài sen bạch ngọc, Vạn Phật chuông lấp lánh phía trên, khí Chính Dương lộng lẫy, mà trong khí Chính Dương, còn ẩn chứa phật quang.
Một cái chuông nhỏ được phật quang ngưng tụ thành, mới làm người chấn động.
Đó là...... Hư Ảnh Phật Chuông?!
"Đây là...... Phật tướng trong truyền thuyết sao?"
"Nghe đồn, chỉ có Phật tử mới có thể ngưng tụ hư ảnh của Phật...... La Hồng là Phật tử sao?"
"Tên Khổ Tâm Phật Tử kia cũng ngưng tụ ra Phật tướng, một thế hệ.... Tồn tại hai vị Phật tử sao?"
Trên Diễn Võ Trưởng, có tiếng ồn ào nổ tung.
Rất nhiều võ tăng cuồng nhiệt nhìn La Hồng, nhưng sau khi cuồng nhiệt, liền châu đầu ghé tai lên.
Dưới chuông cổ.
La Hồng mở bừng mắt, trong đan điền ngưng tụ một cái chuông Phật nhỏ, La Hồng cũng rất bất đắc dĩ, rất tuyệt vọng.
Hắn không hiểu lắm, vì sao trong đan điền lại ngưng tụ ra một hư ảnh chuông Phật nhỏ.
Hư ảnh Thánh nhân, ma kiếm tiểu tỷ tỷ, hiện giờ lại có một cái chuông Phật nhỏ...... Theo bàn mạt chược, vẫn còn thiếu một chân đấy?
Đương nhiên, La Hồng nhớ trong Nê Hoàn Cung giữa mi tâm hình như còn có một Hư Ảnh Tà Thần, nhưng, lấy hiểu biết của La Hồng đối với vị tà thần mơ màng kia, người này chắc chắn sẽ không chơi cùng ba người kia, cho nên...... vẫn là ba chân thiếu một.
Bảy mươi hai viên sát châu của La Hồng, chỉ còn lại có bốn viên lơ lửng trong đan điền.
Lực tà sát tràn ngập xung quanh bốn viên sát châu.
Lực lượng ẩn chứa trong bốn viên sát châu này, thật sự quá kh ủng bố.
Mà hư ảnh tà thần còn đang không ngừng đánh mạnh vào chuông Phật.
Chuông Phật vang càng lúc càng kh ủng bố, làm La Hồng run bần bật.
Hư ảnh Tà thần vô cùng hưng phấn, vô cùng cao ngạo.
Hắn ta lấy thần lực tà thần va chạm chuông Phật, kích động tiếng chuông mạnh mẽ vang lên.
Tà thần bễ nghễ trong lòng La Hồng, đắc ý đến cực điểm.
Phàm nhân ngu xuẩn!
Dưới uy áp bị dọa đến run rẩy rổi chứ gì, cảm nhận được sự cường đại của ta chưa?
Sau này nhớ hãy tôn trọng ta!
Mà giờ này khắc này.
La Hồng lại lần nữa cảm nhận được dưới sự hưng phấn khi dùng thần lực đánh xuống của tà thần, tạo ra tiếng chuông ngân vang, gần như muốn hộc máu.
Khốn kiếp!
Tên ngốc tà thần này!
Bị ngáo à?!
Cả người La Hồng chảy mồ hôi ướt đẫm, cho dù tà thần đã loại bỏ hết ảnh hưởng của sóng chuông, nhưng thân chuông Vạn Phật là thần khí của Vọng Xuyên Tự, phát ra phật quang, bắt đầu không ngừng xâm nhập vào thân thể của La Hồng.
Khiến cho bên ngoài lực tà sát của La Hồng bao phủ một tầng phật quang nhàn nhạt!
Vốn dĩ đã có ánh sáng thánh nhân huy hoàng bao phủ lấy lực tà sát, lần thứ hai này lại còn có phật quang.
La Hồng muốn rơi lệ.
Hiện tại hắn cho dù có không kiêng nể gì phóng thích lực tà sát cuồn cuộn như biển lớn thì cũng không có người nào nhận ra hắn là tà tu.
Hắn đường đường là Đại Phôi Đản được chính thức công nhận, đại tà tu, hiện tại ngay cả đi cầu xin người khác xem hắn là tà tu, người ta vẫn không cảm thấy hắn là tà tu.
Thật thảm a! Trong đan điền La Hồng, bảy mươi hai viên sát châu hoàn toàn hợp nhất, hóa thành một viên sát châu hỗn nguyên xoay quanh, lực tà sát tràn đầy, mênh mông cuồn cuộn, hóa thành biển rộng.
Oanh!
Khi viên sát châu hỗn nguyên hợp nhất kia chìm vào Hãn Hải, La Hồng liền biết rằng......
Hắn đột phá, tu vi tà đạo của hắn...... Từ ngũ phẩm Nguyên Sát, bước vào Tứ phẩm.
Tứ phẩm là cảnh giới gì, La Hồng cũng không biết.
Dù sao cũng chính là đột phá.
Cùng lúc đó.
Chuông Vạn Phật vang lên lần thứ tám mươi.
Hư ảnh Tà thần cũng cảm thấy mỹ mãn, không làm trò nữa, trở về Nê Hoàn Cung của La Hồng.
Mà trong đan điền La Hồng.
Hư ảnh Thánh nhân, bóng hình váy đỏ xinh đẹp đều im lặng nhìn vô số phật quang trong đan điền La Hồng ngưng tụ thành một cái chuông Phật.
Bên ngoài.
Mọi người gần như hít thở không thông, cả đám người đều thở hồng hộc.
Trên Diễn Võ Trường.
Pháp La đại sư thở dài.
"Tám mươi lần, vẫn còn thiếu một lần chuông vang nữa......
"Đáng tiếc, có lẽ đây là vô duyên mà Phật nói......
"Nhưng, La thí chủ có thể chứa đựng được võ vận cùng Phật vận mấy ngàn năm của Vọng Xuyên Tự, khiến cho chuông Vạn Phật vang 80 lần, đã là cực kỳ khó có được"
Đáng tiếc, không thể vang lên tám mươi mốt lần.
Rất nhiều cao tăng phía xa xa đều toát ra sắc mặt đầy tiếc nuối.
Bỗng nhiên.
Trong chuông cổ.
La Hồng từ phía trong nhảy ra, thở hồng hộc, mồ hôi ướt đẫm, cả người bốc hơi nước.
La Hồng ngồi xếp bằng phía trên đài sen bạch ngọc, phật quang cả người nồng đậm.
Ngay sau đó, ở phía trên đỉnh đầu hắn, hư ảnh một cái chuông Phật nhỏ hiện lên.
Chuông nhỏ vang lên, kéo theo chiếc chuông cao ngất vang lên theo.
Đông —— Chuông Vạn Phật, vang lên lần thứ tám mươi mốt!
Thiên hạ, tĩnh lặng.
Đông —— Tiếng chuông nhỏ kéo theo tiếng chuông lớn ngân vang.
Một tiếng chuông vang mênh mông cuồn cuộn, như mang đầy sức mạnh thần bí, khuấy động cả đất trời.
Du dương, trang nghiêm, mạnh mẽ......
Như ánh sáng rực rỡ vô tận từ tâm của hoa sen quét ra bốn phương tám hướng như những cơn sóng trào.
Dưới Vọng Xuyên Tự như có một sự tồn tại đáng sợ hồi sinh.
Tiếng chuông thứ 81 vang lên không đơn giản chỉ là tiếng chuông.
Tĩnh mịch.
Toàn bộ thiên hạ, đều lâm vào sự yên tĩnh chết chóc.
Trên Diễn Võ Trường, lặng ngắt như tờ.
Chỉ có ngọn gió lãnh lẽo không ngừng thét gào trên núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự, còn gợi lên âm thanh đá vụn lăn lóc mài mặt đất.
Gõ vang chuông Vạn Phật 81 lần......
Đây là quái vật gì thế?
Ngay cả Viên Thượng đại sư thân là cao tăng Nhất phẩm, nhiều nhất cũng chỉ gõ vang chuông Vạn Phật chín tiếng, 9 lần và 81 lần, quả thật là chênh lệch giữa trời và đất.
Toàn bộ Vọng Xuyên Tự trong khoảnh khắc tiếng chuông thứ 81 vang lên thì như hoàn toàn sống lại.
Sắc mặt Pháp La đại sư kích động, lông mày dài hơi rung động.
Viên Thượng đại sư còn chắp tay hành lễ, cả người đều run rẩy.
Khổ Nguyệt vẫn tốt hơn một chút, chỉ cuồng nhiệt nhìn chằm chằm La Hồng, ánh mắt kia, chẳng có chút nào giống người xuất gia.
Trên Diễn Võ Trường, một đám võ tăng nhìn La Hồng như đang nhìn Phật Tổ.
Quan trọng nhất là, thân ảnh ngồi xếp bằng phía trên đài sen bạch ngọc, Vạn Phật chuông lấp lánh phía trên, khí Chính Dương lộng lẫy, mà trong khí Chính Dương, còn ẩn chứa phật quang.
Một cái chuông nhỏ được phật quang ngưng tụ thành, mới làm người chấn động.
Đó là...... Hư Ảnh Phật Chuông?!
"Đây là...... Phật tướng trong truyền thuyết sao?"
"Nghe đồn, chỉ có Phật tử mới có thể ngưng tụ hư ảnh của Phật...... La Hồng là Phật tử sao?"
"Tên Khổ Tâm Phật Tử kia cũng ngưng tụ ra Phật tướng, một thế hệ.... Tồn tại hai vị Phật tử sao?"
Trên Diễn Võ Trưởng, có tiếng ồn ào nổ tung.
Rất nhiều võ tăng cuồng nhiệt nhìn La Hồng, nhưng sau khi cuồng nhiệt, liền châu đầu ghé tai lên.
Dưới chuông cổ.
La Hồng mở bừng mắt, trong đan điền ngưng tụ một cái chuông Phật nhỏ, La Hồng cũng rất bất đắc dĩ, rất tuyệt vọng.
Hắn không hiểu lắm, vì sao trong đan điền lại ngưng tụ ra một hư ảnh chuông Phật nhỏ.
Hư ảnh Thánh nhân, ma kiếm tiểu tỷ tỷ, hiện giờ lại có một cái chuông Phật nhỏ...... Theo bàn mạt chược, vẫn còn thiếu một chân đấy?
Đương nhiên, La Hồng nhớ trong Nê Hoàn Cung giữa mi tâm hình như còn có một Hư Ảnh Tà Thần, nhưng, lấy hiểu biết của La Hồng đối với vị tà thần mơ màng kia, người này chắc chắn sẽ không chơi cùng ba người kia, cho nên...... vẫn là ba chân thiếu một.
Danh sách chương