*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời của La Hồng, khiến Triệu Tinh Hà lại phải nhìn kỹ hắn lần nữa.
Ban đầu La Hậu để Triệu Tinh Hà trấn thủ huyện An Bình, bảo vệ La Hồng, Triệu Tinh Hà cũng không để ý, thậm chí có chút không đồng ý, hiện tại Triệu Tinh Hà phát hiện... bản thân giống như nhặt được báu vật.
Ít nhất, ở đây, bản thân không cần phải kìm nén khuất phục.
"Nếu những chủ tướng khác biết được, sợ là sẽ ghen tỵ chết lão Triệu ta." Triệu Tinh Hà nhếch miệng.
Sau đó, ông mới nhớ đến mục đích lần này đến đây.
"Công tử, trong Đế Kinh truyền ra tin tức, Thái tử lệnh cho Ngụy Thiên Tuế mang danh kiếm "Phiêu Tuyết" đến phủ Giang Lăng trước, sẽ tổ chức một đại hội thưởng kiếm, người thắng ở đại hội, sẽ nhận được kiếm "Phiêu Tuyết", đây là danh kiếm thiên hạ."
Triệu Tinh Hà nói.
La Hồng nghe tin, nhíu nhíu mày.
"Ồ? Hắn thích làm, liền làm... cùng ta có liên quan gì? Bản công tử giống người thiếu kiếm sao?"
La Hồng không để ý, danh kiếm thiên hạ? Hắn cũng có nha, hắn có một thanh Thuần Quân, còn có một thanh ma kiếm tiểu tỷ tỷ có thể nghiền nát hết tất cả các danh kiếm, cho nên, hắn sẽ để ý một thanh kiếm Phiêu Tuyết sao?
Nhưng, lời tiếp theo của Triệu Tinh Hà, khiến đồng tử La Hồng co lại.
"Danh kiếm "Phiêu Tuyết" này, chính là di vật lúc còn sống của đại bá công tử..."
Một lời hạ xuống.
Bầu không khí trở nên ngưng đọng, lạnh lẽo, thậm chí... tràn ngập sát khí.
"Di vậy lúc còn sống của đại bá?"
La Hồng ngưng mắt hỏi.
Đột nhiên, La Hồng nở nụ cười: "Tên thái tử này có ý gì đây? Di vật khi còn sống của đại bá, hắn ta lại lấy ra làm phần thưởng, đây là đang nhục nhã La gia, muốn giày xéo thể diện của La gia..."
"Đây là chắc chắn biết ta sẽ tham gia đại hội thưởng kiếm này..."
"Cho nên... chuẩn bị đại hội này là để giết ta?"
Lấy danh kiếm "Phiêu Tuyết" làm mồi dẫn, là vì muốn câu La Hồng đến tham dự Đại hội thưởng kiếm?
Theo phân tích của La Hồng, ánh mắt Triệu Tinh Hà co rút lại, hô hấp có mấy phần nặng nhọc.
Trước đó Triệu Tinh Hà cũng có suy nghĩ qua khả năng này, nhưng, Thái tử thật sự tin chắc rằng La Hồng sẽ tham gia Đại hội thưởng kiếm này sao?
Dám công khai mang Phiêu Tuyết kiếm treo thưởng như vậy, không sợ Trấn Bắc Vương cho người đến phá đại hội, trực tiếp cướp đi Phiêu Tuyết kiếm sao?
Nhưng nghe nói người bảo vệ kiếm lần này là Ngụy Thiên Tuế, lão thái giám phi phàm trong cung cấm, sức mạnh khó lường, lão ta từng theo hầu Hạ Hoàng, cảnh giới cụ thể, người đời cũng không biết rõ.
Mặc dù La gia âm thầm nuôi dưỡng không ít cao thủ, nhưng cao thủ có thể so sánh với Ngụy Thiên Tuế, vẫn còn rất ít.
Cho nên, đoạt kiếm... chưa chắc có thể được.
Huống chi, một khi lựa chọn đoạt kiếm, đồng nghĩa với việc phải đối mặt với năm vạn quân lính của phủ Giang Lăng. Phủ Giang Lăng là phủ lớn của Đại Hạ, có năm vạn quân lính đóng ở đó, đội quân này có lẽ còn kém so với Hắc Kỵ Tắc Bắc của La gia, cũng vẫn kém so với Sở Câu quân của Sở gia, nhưng ít nhất cũng là một đội quân, phủ Giang Lăng hàng năm hao tốn tài lực cùng lương thực để nuôi quân, cũng không phải nuôi một đám bao cỏ.
Cho dù là cao thủ Nhất phẩm, thì khi bị năm vạn quân bao vây, muốn phá được vòng vây cũng không dễ dàng gì, cuối cùng cũng chỉ có thể rơi vào kết cục bị giết.
Hơn nữa, còn có cao thủ Ngụy Thiên Tuế trấn thủ.
Trừ phi là mấy người Nhất phẩm Thiên bảng, nếu không xác suất để đoạt kiếm thành công là rất thấp.
"Đây chính là dương mưu, bức ép bản công tử phải tham gia Đại hội thưởng kiếm..."
La Hồng tựa vào ghế Thái sư, uống một ngụm trà, nhàn nhã nói.
Triệu Tinh Hà chau mày: "Công tử, vậy Đại hội thưởng kiếm này người đừng đi."
"Tướng quân cùng Vương gia nhất định sẽ không để công tử đi."
Triệu Tinh Hà nghĩ vậy, cũng có thể cảm nhận được tính nguy hiểm của Đại hội thưởng kiếm này.
Thậm chí, vì cố ý câu dẫn La Hồng tham gia, ngay cả địa điểm tổ chức Đại hội thưởng kiếm cũng là ở phủ Giang Lăng. Bình thường những đại hội lớn này, đều hay được tổ chức ở Đế Kinh.
Nhưng, Thái tử hết lần này đến lần khác lại cho tổ chức ở phủ Giang Lăng, mục đích không cần nói cũng biết.
Chính là để dẫn dụ La Hồng tham gia, giống như lý do lúc trước vì sao lại đem Thiên Cơ bí cảnh đặt bên ngoài huyện An Bình.
Nghĩ đến đây, La Hồng rơi vào trầm tư.
Trong mơ hồ, La Hồng cảm giác có chút tức cười, Thái tử này... có phải ở không rảnh quá nên đi gây sự?
Muốn tìm cho Đại Hạ chút việc làm không?
Hắc Kỵ của La gia hiện nay đang trấn thủ ở Tắc Bắc, Bắc Trấn Vương vẫn đang như mặt trời ban trưa, Thái tử cứ muốn dồn La gia vào chỗ chết như thế...
Là cố ý muốn bức La gia tạo phản sao?
La Hồng nhìn Triệu Tinh Hà, lại không hỏi ra vấn đề này.
Có lẽ là có những sự tình sâu xa bản thân cũng không biết rõ.
Mà, Thái tử muốn chỉnh La gia cũng có lý, y đã lừa giết nhiều người con trai của Trấn Bắc Vương như thế, ngay cả tuyệt thế thiên kiêu xuất sắc nhất cũng bị giết chết...
Giờ lại muốn giết chết hắn, kẻ làm cháu trai của Trấn Bắc Vương này, cũng chưa chắc không được.
Từ lâu, giữa La gia và Thái tử có thể nói là không chết không thôi, Thái tử muốn giết chết La gia cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng động đến La gia, khiến cho Đại Hạ loạn, việc làm này đối với Thái tử có ích gì?
"Đại hội thưởng kiếm sao?"
"Ép ta đi?"
La Hồng tựa vào ghế Thái sư, nở nụ cười nhạt.
Tiếp đó, sau khi khuyên ngăn La Hồng vài câu, thì Triệu Tinh Hà cũng không nói gì nữa, mà tiếp tục trao đổi về việc liên quan đến buổi mừng thọ của Trấn Bắc Vương.
Việc này ngược lại khiến La Hồng choáng váng
Mừng thọ?
Lời của La Hồng, khiến Triệu Tinh Hà lại phải nhìn kỹ hắn lần nữa.
Ban đầu La Hậu để Triệu Tinh Hà trấn thủ huyện An Bình, bảo vệ La Hồng, Triệu Tinh Hà cũng không để ý, thậm chí có chút không đồng ý, hiện tại Triệu Tinh Hà phát hiện... bản thân giống như nhặt được báu vật.
Ít nhất, ở đây, bản thân không cần phải kìm nén khuất phục.
"Nếu những chủ tướng khác biết được, sợ là sẽ ghen tỵ chết lão Triệu ta." Triệu Tinh Hà nhếch miệng.
Sau đó, ông mới nhớ đến mục đích lần này đến đây.
"Công tử, trong Đế Kinh truyền ra tin tức, Thái tử lệnh cho Ngụy Thiên Tuế mang danh kiếm "Phiêu Tuyết" đến phủ Giang Lăng trước, sẽ tổ chức một đại hội thưởng kiếm, người thắng ở đại hội, sẽ nhận được kiếm "Phiêu Tuyết", đây là danh kiếm thiên hạ."
Triệu Tinh Hà nói.
La Hồng nghe tin, nhíu nhíu mày.
"Ồ? Hắn thích làm, liền làm... cùng ta có liên quan gì? Bản công tử giống người thiếu kiếm sao?"
La Hồng không để ý, danh kiếm thiên hạ? Hắn cũng có nha, hắn có một thanh Thuần Quân, còn có một thanh ma kiếm tiểu tỷ tỷ có thể nghiền nát hết tất cả các danh kiếm, cho nên, hắn sẽ để ý một thanh kiếm Phiêu Tuyết sao?
Nhưng, lời tiếp theo của Triệu Tinh Hà, khiến đồng tử La Hồng co lại.
"Danh kiếm "Phiêu Tuyết" này, chính là di vật lúc còn sống của đại bá công tử..."
Một lời hạ xuống.
Bầu không khí trở nên ngưng đọng, lạnh lẽo, thậm chí... tràn ngập sát khí.
"Di vậy lúc còn sống của đại bá?"
La Hồng ngưng mắt hỏi.
Đột nhiên, La Hồng nở nụ cười: "Tên thái tử này có ý gì đây? Di vật khi còn sống của đại bá, hắn ta lại lấy ra làm phần thưởng, đây là đang nhục nhã La gia, muốn giày xéo thể diện của La gia..."
"Đây là chắc chắn biết ta sẽ tham gia đại hội thưởng kiếm này..."
"Cho nên... chuẩn bị đại hội này là để giết ta?"
Lấy danh kiếm "Phiêu Tuyết" làm mồi dẫn, là vì muốn câu La Hồng đến tham dự Đại hội thưởng kiếm?
Theo phân tích của La Hồng, ánh mắt Triệu Tinh Hà co rút lại, hô hấp có mấy phần nặng nhọc.
Trước đó Triệu Tinh Hà cũng có suy nghĩ qua khả năng này, nhưng, Thái tử thật sự tin chắc rằng La Hồng sẽ tham gia Đại hội thưởng kiếm này sao?
Dám công khai mang Phiêu Tuyết kiếm treo thưởng như vậy, không sợ Trấn Bắc Vương cho người đến phá đại hội, trực tiếp cướp đi Phiêu Tuyết kiếm sao?
Nhưng nghe nói người bảo vệ kiếm lần này là Ngụy Thiên Tuế, lão thái giám phi phàm trong cung cấm, sức mạnh khó lường, lão ta từng theo hầu Hạ Hoàng, cảnh giới cụ thể, người đời cũng không biết rõ.
Mặc dù La gia âm thầm nuôi dưỡng không ít cao thủ, nhưng cao thủ có thể so sánh với Ngụy Thiên Tuế, vẫn còn rất ít.
Cho nên, đoạt kiếm... chưa chắc có thể được.
Huống chi, một khi lựa chọn đoạt kiếm, đồng nghĩa với việc phải đối mặt với năm vạn quân lính của phủ Giang Lăng. Phủ Giang Lăng là phủ lớn của Đại Hạ, có năm vạn quân lính đóng ở đó, đội quân này có lẽ còn kém so với Hắc Kỵ Tắc Bắc của La gia, cũng vẫn kém so với Sở Câu quân của Sở gia, nhưng ít nhất cũng là một đội quân, phủ Giang Lăng hàng năm hao tốn tài lực cùng lương thực để nuôi quân, cũng không phải nuôi một đám bao cỏ.
Cho dù là cao thủ Nhất phẩm, thì khi bị năm vạn quân bao vây, muốn phá được vòng vây cũng không dễ dàng gì, cuối cùng cũng chỉ có thể rơi vào kết cục bị giết.
Hơn nữa, còn có cao thủ Ngụy Thiên Tuế trấn thủ.
Trừ phi là mấy người Nhất phẩm Thiên bảng, nếu không xác suất để đoạt kiếm thành công là rất thấp.
"Đây chính là dương mưu, bức ép bản công tử phải tham gia Đại hội thưởng kiếm..."
La Hồng tựa vào ghế Thái sư, uống một ngụm trà, nhàn nhã nói.
Triệu Tinh Hà chau mày: "Công tử, vậy Đại hội thưởng kiếm này người đừng đi."
"Tướng quân cùng Vương gia nhất định sẽ không để công tử đi."
Triệu Tinh Hà nghĩ vậy, cũng có thể cảm nhận được tính nguy hiểm của Đại hội thưởng kiếm này.
Thậm chí, vì cố ý câu dẫn La Hồng tham gia, ngay cả địa điểm tổ chức Đại hội thưởng kiếm cũng là ở phủ Giang Lăng. Bình thường những đại hội lớn này, đều hay được tổ chức ở Đế Kinh.
Nhưng, Thái tử hết lần này đến lần khác lại cho tổ chức ở phủ Giang Lăng, mục đích không cần nói cũng biết.
Chính là để dẫn dụ La Hồng tham gia, giống như lý do lúc trước vì sao lại đem Thiên Cơ bí cảnh đặt bên ngoài huyện An Bình.
Nghĩ đến đây, La Hồng rơi vào trầm tư.
Trong mơ hồ, La Hồng cảm giác có chút tức cười, Thái tử này... có phải ở không rảnh quá nên đi gây sự?
Muốn tìm cho Đại Hạ chút việc làm không?
Hắc Kỵ của La gia hiện nay đang trấn thủ ở Tắc Bắc, Bắc Trấn Vương vẫn đang như mặt trời ban trưa, Thái tử cứ muốn dồn La gia vào chỗ chết như thế...
Là cố ý muốn bức La gia tạo phản sao?
La Hồng nhìn Triệu Tinh Hà, lại không hỏi ra vấn đề này.
Có lẽ là có những sự tình sâu xa bản thân cũng không biết rõ.
Mà, Thái tử muốn chỉnh La gia cũng có lý, y đã lừa giết nhiều người con trai của Trấn Bắc Vương như thế, ngay cả tuyệt thế thiên kiêu xuất sắc nhất cũng bị giết chết...
Giờ lại muốn giết chết hắn, kẻ làm cháu trai của Trấn Bắc Vương này, cũng chưa chắc không được.
Từ lâu, giữa La gia và Thái tử có thể nói là không chết không thôi, Thái tử muốn giết chết La gia cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng động đến La gia, khiến cho Đại Hạ loạn, việc làm này đối với Thái tử có ích gì?
"Đại hội thưởng kiếm sao?"
"Ép ta đi?"
La Hồng tựa vào ghế Thái sư, nở nụ cười nhạt.
Tiếp đó, sau khi khuyên ngăn La Hồng vài câu, thì Triệu Tinh Hà cũng không nói gì nữa, mà tiếp tục trao đổi về việc liên quan đến buổi mừng thọ của Trấn Bắc Vương.
Việc này ngược lại khiến La Hồng choáng váng
Mừng thọ?
Danh sách chương