Không chỉ là Hạ Hầu lão tổ, các tộc nhân khác của Hạ Hầu nhất tộc cũng đều kinh hãi.

Không nghĩ tới Hàn Ích - vị đế đô Phủ doãn ngày Xưa cao cao tại thượng này, hôm nay lại trở nên bình dị và gần gũi đến vậy.

Thậm chí còn mang theo một tia lấy lòng!

'Thần sắc của Hàn Ích không thay đổi, tiếp tục cười ha hả, nói: "Chuyện thứ hai.

Ha ha, năm đó hai nhà chúng ta có hôn ước, bất quá thời điểm đó tiểu nữ tu luyện đến thời khắc mấu chốt, cho nên ta liền tạm thời trì hoãn hôn ước.”

Nghe đến đây, rất nhiều tộc nhân của Hạ Hầu nhất tộc đều âm thầm hừ một tiếng.

Hàn Ích người này cũng thật không biết xấu hổ.

Chuyện xé bỏ hôn ước năm đó, huyện náo xôn xao ở đế đô.

Hàn Ích trực tiếp tới cửa xé bỏ hôn ước, lúc ấy là phách lối đến cực điểm.

Không nghĩ tới bây giờ vậy mà nói chỉ là trì hoãn hôn ước?

Hàn Ích cũng cảm nhận được ánh mắt không thể tin của những người ngoài, nhưng mà thần sắc không thay đổi.

“Bất quá bây giờ tuổi tác thích hợp, ta thấy hiện tại cũng có thể tiếp tục cái hôn ước này.”

Dứt lời, lại lấy hôn thư ra, cười ha hả đặt ở trước mặt Hạ Hầu lão tổ.

Hạ Hầu lão tổ thật là kinh hãi.

Hàn Ích lại hoàn trả toàn bộ tài sản của Hạ Hầu nhất tộc, lại còn muốn tiếp tục hôn ước.

Một bộ dạng muốn hòa hảo với Hạ Hầu nhất tộc.

Thế nhưng mà, vì cái gì?

Hàn gia hiện tại có ba đại cường giả Thần Phú cảnh tọa trấn, Hàn Ích cũng là đế đô Phủ doãn, càng là nghe đồn rằng có liên quan đến Tố Thần Hầu phủ này.

Có thể nói là ở Đại Chu thần triều cũng là nhân vật xuất chúng.

Tại sao lại muốn giao hảo với Hạ Hầu nhất tộc đã lung lay sắp đổ như bây giờ?

Hạ Hầu lão tổ hít sâu một hơi, trầm giọng hỏi: “Hàn đại nhân, có việc gì ngươi liền nói thẳng đi.”

Hàn Ích cười một tiếng dài nói: "Chúc mừng lão đại nhân, Thế tử của Tố Thần Hầu phú, coi trọng Hạ Hầu Vân, muốn thu nàng làm thị thiếp.

Từ nay về sau, Hạ Hầu nhất tộc liền có thông gia với Tố Thần Hầu phủ!

Hạ Hầu nhất tộc phục hưng, ở trong tầm tay!”

Lời vừa nói ra, lập tức khiến cho tất cả mọi người bên trong đại điện vô cùng chấn động!

Rất nhiều cao tầng và tộc nhân của Hạ Hầu nhất tộc là vẻ mặt kinh hãi, cơ hồ chưa kịp phản ứng.

Ai?

Thế tử của Tố Thần Hầu phủ?

Chuyện này sao có thể?

Đại danh của Tố Thần Hầu phủ, đám người tự nhiên là như sấm bên tai.

Mặc dù cùng ở trong đế đô.

Nhưng mà Tố Thần Hầu phủ là siêu cấp thế lực cao cao tại thượng, là bá chủ một phương của Đại Chu thần triều.

Hạ Hầu nhất tộc căn bản không cách nào so sánh với Tố Thần Hầu phủ, chính là một con kiến hôi ở trước mặt Tố Thần Hầu phủ!

Một đệ tử họ ngoại bình thường của Tố Thần Hầu phủ, ở trong mắt bọn hắn đều là đại nhân vật cao cao tại thượng!

Mà Thế tử của Tố Thần Hầu phủ Sở Hư, đám người càng là không biết rõ đã nghe truyền thuyết của hắn bao nhiêu lần.

Huyết mạch tôn quý của vị này, ở Trung Châu cũng xem như là hàng đầu!

Tương lai cũng sẽ kế thừa Tố Thần Hầu phủ - con quái vật khổng Iồ này.

Vả lại thiên phú tuyệt thế, có tư chất thành thần.

Có thể nói là nhân vật đứng đầu của thế hệ trẻ tuổi bây giờ ở đế đô!

Là chân chính rồng giữa loài người, tương lai tất nhiên là một vị chúa tể của Đại Chu thần triều!

Là đỉnh cấp nhân vật, là trích tiên nhân trong truyền thuyết mà bình thường chỉ có thể nghe thấy.

Lại muốn thu Hạ Hầu Vân làm thị thiếp?

Rất nhiều tộc nhân của Hạ Hầu nhất tộc phảng phất là chỉ cảm thấy đang nằm mơ, chóng mặt, tràn đầy cảm giác không chân thật.

Nhưng mà lập tức, bọn hẳn mới phản ứng được, điều này có ý nghĩa gì!

Điều này chính là mang ý nghĩa Hạ Hầu nhất tộc liền muốn quật khởi một lần nữa!

Thậm chí có thể nhảy lên trở thành đại tộc của đế đô!

Việc này khiến các tộc nhân vốn cũng không nghĩ rời đi đế đô, có thể nói là mừng rỡ như điên!

Mà trên mặt Hạ Hầu lão tổ cũng trở nên kích động ứng hồng

Không nghĩ tới, Hàn Ích vậy mà mang tới một tin tốt đến thế!

Hắn càng biết rõ điều này có ý nghĩa gì!

Ý nghĩa là, Hạ Hầu nhất tộc có thể nằm trên đùi của Tố Thần Hầu phủ, một bước lên trời kể từ giờ!

Chuyện mà Hạ Hầu lão tổ lo lãng nhất.

Chính là vận mệnh của Hạ Hầu nhất tộc sau khi hắn tọa hóa.

Không có hân - cường giả Thăn Phủ cảnh này tọa trấn, Hạ Hầu nhất tộc khẳng định là sẽ bị các thế lực khác chia năm xẻ bảy.

Mà bây giờ, hết thảy đều không cần lo lắng.

Có được sự che chở của Tố Thần Hầu phú, ai còn dám có ý đồ xấu với Hạ Hầu nhất tộc?

Nghe được cái tin tốt này.

Tất cả mọi người đều cực kỳ hưng phấn, không kìm chế được kích động.

Ngoại trừ một người.

Đó chính là Lâm Lang.

Thời khắc mà Lâm Lang nghe được Thế tử của Tố Thần Hầu phủ muốn thu Hạ Hầu Vân làm thị thiếp.

Liên như rơi xuống vực sâu, khắp cả người phát lạnh!

Chuyện mà hẳn lo lắng nhất, cuối cùng vẫn xảy ra!

Vị Thần Hầu Thế tử kia, quả nhiên vẫn là coi trọng Hạ Hầu Vân!

Hắn coi Hạ Hầu Vân là của riêng mình, xem nàng như vật sở hữu của mình.

Thậm chí đều đã nghĩ kỹ sau khi trở lại Thiên Châu, có thể cùng Hạ Hầu Vân như hình với bóng.

Nhưng mà không nghĩ tới vẫn là xảy ra sai sót!

Giờ khắc này, trong lòng Lâm Lang tràn đầy phẫn hận!

Ngươi là Thần Hầu Thế tử, cao cao tại thượng, Đế Sư tôn nữ cũng cùng ngươi tâm đầu ý hợp.

Ngươi muốn dạng nữ nhân gì cũng có?

Tông môn Thánh Nữ, thế gia quý nữ không phải đều tùy ngươi lựa chọn sao?

Tại sao ngươi phải giành Vân nhỉ với ta!?

Nhìn qua đám người đầy mặt hớn hở, mừng rỡ như điên.

Trên trán Lâm Lang phun ra một cỗ khí tức, không khỏi trầm giọng gầm nhẹ, nói:

“Ta không đồng ý!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện