Nhìn qua thần sắc phẫn nộ đến mức vặn vẹo kia của Sở Thiên, trong lòng Sở Hư cực kỳ vui sướng!

Đại ca, cái cảm giác hết đường chối cãi này.

Như thế nào a?

Kỳ thật chỗ kỳ quặc trên người Sở Thiên, nhìn rất bình thường vào những ngày thường.

Căn bản không thể chứng minh được hẳn bị đoạt xá.

Thế nhưng màn diễn xuất vừa nấy của Vạn Đoạn Cừu, khiến cho đám người vừa bắt đầu liền tin rằng Sở Thiên là bị Huyết Độc Ma Quân đoạt xá.

Đám người căn cứ vào cái tiền đê Sở Thiên đã bị đoạt xá này, mới bắt đầu tìm kiếm chứng cứ trùng khớp với điều đó ở hiện trường.

Rất nhiều bí mật mà Sở Thiên không cách nào nói ra.

Tự nhiên là trở thành chứng cứ trong mắt mọi người!

Cho nên a, đúng như những gì Sở Hư nói trước đó.

Mọi người chỉ tin tưởng sự việc mà bọn họ thấy.

Càng sẽ tin tưởng sự việc mà bọn họ mong muốn thấy!

Trên mặt Sở Thiên trắng bệch, lòng đau như cắt, hắn không nghĩ tới Tô Vi Nhiễm không chỉ không làm chứng cho hắn.

Ngược lại là cho hắn một kích chí mạng!

Một kích này đủ để đẩy hắn vào chỗ chết!

Hắn nhìn qua bộ dạng thân mật kia của Tô Vi Nhiễm và Sở Hư, trong lòng mới ngộ ra.

Hai người này, nhất định là cấu kết để hại ta!

Hãm hại ta bị Ma Quân đoạt xá, liền có thể danh chính ngôn thuận trừ bỏ ta!

Nghĩ tới đây, trên mặt Sở Thiên liền tràn đầy oán độc.

Không khỏi thấp giọng gào thét: “Tiện nhân!!”

Mà điều này, cũng là lẽ đương nhiên, bị người ngoài cho là thẹn quá hoá giận.

Hai mắt của Sở Thiên đỏ bừng, thần sắc điên cuồng.

Hắn chỉ vào Sở Hư với thần sắc bình thản và cao cao tại thượng kia, giận dữ hét:

"Nhất định là ngươi và tên ma tu này cấu kết với nhau, muốn vu khống ta!

Ngươi sợ trong tương lai, tu vi của ta vượt qua ngươi, ngươi sợ ta sẽ báo thù.

Cho nên mới cùng tên ma tu này diễn một tuồng kịch, còn thừa cơ cứu Tô Vi Nhiễm, nhất định đều là âm mưu của ngươi!!"

Trong mắt Sở Hư lóe lên mỉm cười.

Lời này Sở Thiên, ngược lại là nói ra chân tướng sự việc.

Chỉ là đáng tiếc, sẽ không có ai tin...

Quả nhiên, lời nói của Sở Thiên không cần Sở Hư tự mình nói chuyện.

Những người khác liền nhao nhao quát, giận dữ mắng mỏ:

“Làm càn, vậy mà còn dám cắn trả một phát!”

“Ma đầu, ngươi sắp chết đến nơi, mà vẫn còn mạnh miệng!?”

“Vậy mà dám vu khống Thần Hầu Thế tử, quả nhiên là ma đạo tặc tử, xảo trá đến cực điểm!”

Những gì Sở Thiên nói, dưới cái nhìn của mọi người hoàn toàn chính là cùng đường bí lối nên cắn trả!

Thật sự là phong bình của Sở Hư ở toàn bộ Đại Chu thần triều đều không tệ.

Lại thêm Sở Hư khai đàn giảng đạo trước đó, đối với tất cả mọi người đều là có ân truyền đạo thụ nghiệp.

Đám người càng không thể tin tưởng những gì Sở Thiên nói!

Mặc dù trước đó Sở Thiên cũng nhận hết khuất nhục, nhưng mà cho đến nay hẳn mới biết rõ cái gì gọi là hết đường chối cãi!

Trong lòng Sở Thiên rất rõ ràng, đây tuyệt đối là một cái âm mưu của Sở Hư!

Bản thân hắn trong sạch.

Nhưng mà bây giờ, không có một ai tin tưởng hắn!

Loại cảm giác bị vu khống nhưng không cách nào thanh minh này, khiến cho Sở Thiên gần như bất lực đến phát điên!

Trong lòng Sở Hư vui vẻ đến cực điểm, nhưng mà trên mặt hắn lại lộ ra vẻ nặng nề.

Thần sắc của hẳn ngưng trọng, trầm giọng nói: "Đại ca, nếu như ngươi không cách nào chứng minh.

Vậy thì ta còn có một cái biện pháp!

Chỉ cần ngươi sẵn sàng chịu sưu hồn, dò xét ký ức bên trong thần hồn của ngươi.

Tự nhiên là có thể trả lại sự trong sạch cho ngươi!"

Dứt lời, Sở Hư lại cảm thán một tiếng: "Đương nhiên, ngươi đối với ta có chỗ thành kiến, nếu là không tin ta.

Ta cũng có thể để cho cao thủ trong cung thi triển, như thế nào?"

Sưu Hồn Thuật?

Trong lòng Sở Thiên cười lạnh, mẹ đẻ Trưởng công chúa của Sở Hư có thế lực cực lớn trong đế cung.

Cường giả trong cung?

Nói nghe hay đấy.

Thế nhưng nói không chừng chính là thủ hạ của Trưởng công chúa.

Đến thời điểm Sở Thiên đưa ra kết luận, người của đế cung tất nhiên là sẽ giở trò!

Mà Sưu Hồn Thuật lại cực kì nguy hiểm, chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, liền có thể để cho thần hồn của mình bị hao tổn, trở thành một cái xác không hồn!

Đến lúc đó, liền xem như đã chứng minh bản thân trong sạch.

Lại có ý nghĩa gì!?

Các thiên kiêu khác cũng rối rít nói: “Không sai, nếu như ngươi thật sự là trong sạch, liền chịu cái sưu hồn thuật này, mắc gì phải sợ!”

“Người trong đế cung, ngươi còn lo lắng cái gì!”

Mà sắc mặt của Sở Thiên cũng trở nên không ngừng thay đổi, hôm nay đối với hắn mà nói, chính là một cái thế chết!

Không đúng.

Trong lòng Sở Thiên bỗng nhiên khẽ động, linh quang lóe lên.

Không đúng.

Còn chưa rơi vào thế chết.

Hắn còn có một cơ hội để xoay chuyển cục diện...

Ðó chính là tên ma tu kia!

Chỉ cần thi triển sưu hồn thuật với tên ma tu đó, liền có thể chứng minh tên ma tu kia nói láo.

Cũng có thể chứng minh tên ma tu này rốt cuộc là thông đồng với ai, vu khống hắn!

Nói không chừng, đây là một cái cơ hội của bản thân!

Chỉ cần chứng minh Sở Hư cấu kết với ma tu, vậy thì Sở Hư chính là sẽ thân bại danh liệt!

Mà chính hắn, cũng có thể nhân cơ hội đó lật ngược tình thế!

Nhưng mà đúng lúc này, Sở Hư lại bỗng nhiên truyền âm cho Vạn Đoạn Cừu, nói:

“Bây giờ ngươi thừa dịp đám người không chú ý chạy trốn đi, cường giả bên người sẽ giơ cao đánh khẽ, làm bộ sơ suất để ngươi chạy trốn.”

Trong lòng Vạn Đoạn Cừu nhẹ nhõm, biết rõ cái này ngược lại cũng là một phương pháp thoát thân.

Pháp lực toàn thân hắn dâng lên, thân hình bỗng nhiên lùi nhanh, trong nháy mắt bay ra hơn mười dặm, kêu lớn: "Ma Quân, xin lỗi!

Lão phu đi trước một bước!”

Nhưng mà lúc này, trong mắt vị cường giả Thần Phủ cảnh trầm mặc ít nói ở bên cạnh bản ra tinh quang, vỗ xuống một chưởng về phía Vạn Đoạn Cừu!

Loại uy năng kinh khủng này, làm bộ sơ suất ở chỗ nào? Rõ ràng là đã mưu đồ lâu!

Cường giả Thần Phủ cảnh xuất thủ là kinh khủng cỡ nào, hư không trong phạm vi hàng ngàn dặm nổ tung.

Hư không sụp đổ liên miên.

Lực lượng ngập trời nghiêng xuống, ầm vang trấn áp về phía Vạn Đoạn Cừu!

Đối mặt một kích kinh khủng như thế, Vạn Đoạn Cừu căn bản cũng không có sức phản kháng, trên mặt hắn tràn đầy vẻ kinh hãi nồng đậm.

Không nghĩ tới Sở Hư vậy mà muốn giết mình!

Trong lòng của hắn bỗng nhiên ngộ ra.

Bên trong kế hoạch của vị Thần Hầu Thế tử này, sơ hở duy nhất chính là mình!

Chỉ có mình chết đi rồi, kế hoạch của hắn mới có thể hoàn mỹ!

Thì ra, ngay từ đầu...

Vị Thần Hầu Thế tử kia liền chưa từng nghĩ tới việc để cho mình sống!

Nhưng mà dưới áp lực kinh khủng này, Vạn Đoạn Cừu ngay cả một câu cũng không nói nên lời.

Chỉ có thể kêu thảm một tiếng, lập tức bị đập thành thịt nát!

Mà thấy cảnh tượng này, tâm của Sở Thiên, cũng triệt để lanh....

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện