Edit + Beta: Lạc Hoa Tự Vũ

Việc trao giải đơn giản hơn nhiều, ba giáo sư dẫn đội của ba trường học đứng đầu lên nhận cúp, là những người vinh dự đại biểu cho trường học.

Ngoài ra nhiều thêm một giải thưởng thành tựu cá nhân cuối cùng, là Quý Phong tự mình lên nhận.

Bởi vì được thêm riêng vào, tạm thời chưa khắc gì lên giải thưởng nên dứt khoát đưa một cái cúp vàng, để Quý Phong cầm.

Sau khi chụp ảnh rồi rời đi, giáo sư Bàng nhìn chằm chằm không rời mắt vào đoàn người Quý Phong, cắn răng nặng nề nhìn, ngón tay không nhịn được bóp ngọc hộ thân trên cổ tay, cuối cùng hạ mắt xuống, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Đoàn người ông Chu rất vui vẻ, muốn mời mấy người Quý Phong ăn cơm.

Đám người giáo sư Tần cố ý để Quý Phong thân quen với ông Chu nên đồng ý.


Khi bọn họ đi ăn cơm, một bài viết được đăng lên diễn đàn đại học D.

【 Tiêu đề: Thi đấu thư pháp mỗi năm một lần nửa giờ trước đã kết thúc, Thái sư Bàng dẫn đội nhỏ sáu người, thế nhưng……】

Nội dung dưới tiêu đề lại trống không.

Trong nháy mắt đã gợi lên du͙🇨 vọиɠ click mở của các học sinh đại học D, sôi nổi nhắn lại.

【 Muốn dụ người ta bình luận thì cứ dụ, làm cái gì mà phải lo lắng? Thái sư Bàng kia là ai chứ? Luôn luôn không muốn lấy hạng hai, có lúc nào về mà không phải là nhất định phải lấy được hạng nhất đâu, tôi muốn nói, không nên đặt cho ông ta cái biệt hiệu gì mà Thái sư Bàng, nên gọi là Bàng lột da, làm học sinh của ông ta phỏng chừng đều bị lột mất một tầng da. Đau lòng những nhóm học sinh dưới tay ông ta, thảm, thật là thảm. 】


【 Thảm +1】

【 Thảm +10 086, tôi đời này chưa từng thấy bắt thi đấu chỉ có thể lấy giải nhất không được lấy giải nhì, du͙🇨 vọиɠ thắng bại này cũng quá…… Thật hy vọng một lúc nào đó ông ta phải lấy giải nhì, xem ông ta còn ngang ngược được nữa hay không, nhưng như vậy thì thật đáng thương cho những người trong tay ông ta……】

【 Lầu trên sao biết được những học trưởng học tỷ kia không muốn lấy giải nhì chứ? Phỏng chừng còn muốn khua chiêng gõ trống đấy, chỉ là…… Không có lá gan dám trắng trợn buông thả táo bạo như vậy thôi, nếu không thì, chậc chậc. 】

……

【 Yếu ớt giơ tay, Thái sư Bàng là ai vậy? 】

【 Ôi, lầu trên là ma mới ở đâu tới, hẳn là học đệ học muội vừa thi đỗ nhỉ, để học tỷ ôm một cái nào, ngoan nha, học tỷ phổ cập một chút khoa học cho cưng, Thái sư Bàng là một giáo sư ngành tiếng Trung, họ Bàng, là họ Bàng mà toàn bộ ngành học chỉ có một ấy. Về sau nhìn thấy ông ta, cứ đi đường vòng đi. —— Lời khuyên đến từ học tỷ năm ba. 】


【 Lầu trên bảo trọng, bình luận của cậu sắp không còn nữa. 】

……

【 Lâu chủ đâu? Có thể giải đáp được không. Đương nhiên, tuy rằng không hề hồi hộp chút nào nhưng chứng ám ảnh cưỡng chế vẫn khiến tôi muốn biết câu trả lời. 】

【 Lầu trên nhường chút, lần này thật sự không giống những lần trước. Để tôi nói cho, thân là người tình nguyện lúc ấy may mắn có mặt ở đó, Thái sư Bàng ông ta…… Lần này thất bại tan tác mà về, bại bởi đại học C! Ha ha ha ha, để tôi cười to ba tiếng trước đã! Tuy rằng bị thua, mặt mũi trường học mất hết, nhưng nếu là Thái sư Bàng thua, tôi thấy thoải mái lắm! 】

……

【 Ôi đệt, thật hay giả? Thái sư Bàng kia không phải sắp phát điên rồi chứ? 】

【 Tôi là lâu chủ để tôi nói đã, Thái sư Bàng điên hay không tôi không biết, nhưng lâu chủ tôi đây…… Điên rồi!!! 】
【 Lâu chủ cậu phát điên cái gì? Hay cậu là fan của Thái sư Bàng béo hả, thích ông ta thì sẽ bị mập lên mười cân, hỏi cậu có sợ hay không! 】

【 Lầu trên, sao tôi có thể thích ông ta được? Mãi không thay đổi. Lần này Bàng lột da bại bởi đại học C không phải là trọng điểm, trọng điểm là…… Sở dĩ lần này đại học C có thể giành chiến thắng là bởi vì xuất hiện một con hắc mã. Vốn dĩ đại học C do ông Chu dẫn đội, ông Chu kia là ai chứ hả, Bàng lột da ở trước mặt ông ấy căn bản không đáng nhắc tới, cho nên lần này vô cùng hy vọng xem hai người rốt cuộc ai có thể ganh đua tranh đấu một trận, nhưng đáng tiếc, trong đám học sinh ông Chu mang tới lần này có một người giỏi nhất, tối hôm qua ăn phải cái gì đó bị viêm dạ dày cấp tính, không thể lên sân đấu. Ông Chu tạm thời tìm một tiểu học đệ năm nay mới vừa thi đỗ đại học C…… Cậu ta vừa lên sân, Bàng lột da lúc ấy còn đang đắc ý tự hào, chà chà. Nếu không phải Bàng lột da không có bản lĩnh này, tôi còn hoài nghi học trò giỏi nhất kia của ông Chu bị bệnh có phải là do ông ta làm hay không đấy. Trở lại chuyện chính, vốn dĩ lần này trong đội ông Chu xảy ra vấn đề, Bàng lột da giành được giải nhất là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng các cậu đoán xem kết quả thế nào? Cuối cùng tiểu học đệ lâm thời cứu nguy này lại là người sành sỏi, mười vị giám khảo, toàn bộ đều mười điểm hết!!!! Nhưng đây đều không phải là trọng điểm!!! 】
Một lời nhắn này của lâu chủ vừa đăng lên, lời đáp lại hiển nhiên tăng mạnh.

【 Khϊếp sợ ba lần!! Thật hay giả đấy? Sao có thể mười điểm được, bao nhiêu năm rồi cũng chưa từng thấy, vậy chẳng phải là một sai lầm nhỏ cũng tìm không ra sao? Giỏi như vậy ư? Còn nữa, đây không phải là trọng điểm thì cái gì mới là trọng điểm? Lâu chủ, lời không thể chỉ nói một nửa! 】

【 Lầu trên + + + 1, mau nói nhanh! Tôi đã gấp không chờ nổi rồi! 】

【 A a a a a tôi biết! Tôi chính là người tình nguyện ở lầu trên kia, trọng điểm là! Tiểu học đệ kia rất đẹp trai!!!! Hu hu hu, giữa chừng tôi còn muốn chuyển trường đấy, thật hâm mộ các bạn học ở đại học C, chỉ tiếc năm nay tôi đã năm bốn, sắp phải tốt nghiệp rồi, nếu là vừa mới năm hai, tôi cũng sẽ…… Tôi cũng sẽ không chuyển được. [ Khóc lớn ] 】
……

【 Thật hay giả vậy? Tâng bốc đến mức đó sao? Nữ sinh các cậu ấy à, chỉ thích người có khí chất tài giỏi, trong mắt fans tuyệt đối là *Phan An, tôi không tin, trừ phi lâu chủ tuôn ra ảnh chụp! [ Cười xấu xa ] 】

(*Mỹ nam tử nổi danh thiên cổ)

【 Tôi không tin +1】

……

Nhìn bài viết sắp sửa bùng nổ, cuối cùng lâu chủ từ trong ngàn hô vạn gọi đã đăng lên một tin.

Một tin này chỉ có một tấm hình.

Tấm hình hẳn là được chụp ở cự ly xa, bởi vì độ phân giải tốt, hình ảnh rất rõ ràng, phía trên là sân bãi to vô cùng, cùng loại với sân bóng thi đấu, giữa sân đặt bàn, xếp thành một vòng, phía sau là ghế khán giả, một hàng lại cao hơn một hàng, trên cùng là vách ngăn thủy tinh, tầm nhìn rất rộng rãi, ánh sáng từ phía trên toả xuống, vừa vặn chiếu lên thân ảnh cậu thiếu niên đứng giữa.
Một thân áo sơmi quần tây đơn giản, đầu hơi nghiêng cong môi nở nụ cười, một đôi mắt đào hoa phảng phất như chứa đầy ánh sao, dáng người thon dài thẳng tắp đứng tại chỗ, áo sơmi rộng rãi phía cuối nhét gọn bên eo, cần cổ thon dài, xuống dưới là cổ áo cởi ra hai cúc, chỉ tiếc không thấy được xương quai xanh, bên trong còn mặc một chiếc áo thun cùng màu, toàn thân đắm chìm dưới ánh mặt trời vàng nhạt, đẹp đến mức khiến người ta không nỡ rời mắt, hơi thở trong khoảnh khắc ấy đều ngừng lại, chỉ còn trái tim kịch liệt nhảy lên thình thịch thình thịch.

Điều này vẫn chưa phải là tất cả, giờ phút này giữa cúc áo áo sơmi thứ tư và thứ năm có một cái đầu nhỏ thò ra đối diện với bọn họ, ngước đầu nỗ lực nhìn người phía sau, hình ảnh đọng lại ở đôi mắt mèo trong veo xanh biếc, vẻ mặt chuyên chú mà lại nghiêm túc, phảng phất như đang nhìn người mà mình cực kỳ để ý.
Hình ảnh một người một mèo quá đẹp, khiến đầu óc mọi người trống rỗng trong nháy mắt.

Bức ảnh này vừa được đăng tải, bài viết trong nháy mắt yên lặng thật lâu, ngay sau đó các bạn học hồi phục tinh thần lại như phát điên với nhau, gần như trong nháy mắt đã đẩy bài viết này lên đỉnh thành Hot.

【 A a a a a a a tôi sắp không ổn rồi! Đây là nhan sắc thần tiên gì vậy! 】

【 Hu hu hu mẹ tôi vừa mới đi ngang qua, hỏi tôi giữa trưa ăn no rồi sao lại còn thè lưỡi liếm màn hình? Nhóc con này sao lại ngu ngốc đến choáng váng như vậy? Nếu không phải ánh mắt tôi không thể rời khỏi nam thần thì tôi muốn nói: Thứ tôi đang thè lưỡi liếm là màn hình sao? Đây là thanh xuân của tôi đó. Nếu trường cấp ba của chúng ta có một người như vậy, tôi cảm thấy hẳn là mình không thi đỗ đại học D được. 】
【 Trong vòng ba phút, tôi muốn biết tất cả thông tin về vị tiểu ca ca này! Xin *WeChat, xin *QQ, xin các loại phương thức liên hệ! 】

(*QQ và Wechat là hai nền tảng mạng xã hội rất phổ biến tại Trung Quốc.)

……

【 Này, chỉ có tôi muốn trở thành con mèo trong ngực của nam thần thôi sao? Nằm yên cho sờ, không cần tiền! 】

【 Lầu trên còn muốn tiền? Tôi đây thì không như vậy, tôi cho tiền! 】

……

【 Lầu trên cho không tiền, cậu nghiêm túc sao? Giới thiệu của cậu là nam mà? Nam đúng không? 】

……

Bởi vì bức ảnh này, Quý Phong chưa tới đại học C còn chưa nhấc lên sóng gió gì, trái lại đã cực kỳ nổi tiếng ở đại học D trước.

Tất cả chuyện này đoàn người Quý Phong đều không biết gì hết, bọn họ ăn cơm cùng ông Chu xong, vốn định đến bệnh viện thăm vị Sử sư huynh còn đang truyền nước kia trước, lại bị ông Chu từ chối.
Ông Chu vỗ vai Quý Phong, đôi mắt cười híp lại thành một đường: “Thăm cái gì chứ? Nào có chuyện sư đệ đi thăm sư huynh, chờ nó trở về rồi đến gặp con sau, giáo sư Tần nói hôm qua các con đi suốt đêm tới đây, nhìn cũng mệt rồi nhỉ, đi ngủ một giấc trước đi, tỉnh dậy rồi nói sau.”

Năm sư huynh sư tỷ gật đầu như giã tỏi: “Đúng đúng đúng.” Tuy lời này của thầy không đúng nhưng nếu đối tượng là tiểu sư đệ, vậy thì chắc chắn là đúng.

Lần này nếu không phải nhờ tiểu sư đệ, bọn họ thua chắc rồi, Sử sư huynh phỏng chừng còn thấy áy náy tự trách trong cả năm tới mất, hơn nữa, lấy trình độ của tiểu sư đệ, đó là trình độ đại sư đó, sao có thể để đại sư đi thăm Sử sư huynh được? Sử sư huynh cũng ngồi không yên nổi đâu.

Vì thế, mấy người Quý Phong cứ như vậy bị một hàng sáu người ông Chu đưa mắt dõi theo lên tầng trên khách sạn.
Quý Phong trở lại phòng, thật ra cậu không cảm thấy buồn ngủ, cậu là người tu đạo, tuy vừa mới xuyên trở về, căn cơ không cao, nhưng thức mấy ngày đêm cũng không phải nói chơi.

Hiện tại không phải giờ ngủ ngày thường của cậu, cậu dứt khoát ngồi xếp bằng đả tọa.

Ngay trước khi đả tọa, cậu lấy thức ăn cho mèo từ trong ba lô mang theo bên người ra đút cho miu miu ăn.

Toàn bộ quá trình mèo nhỏ đều cúi đầu, ăn xong là nhắm mắt cuộn tròn ở một bên.

Quý Phong ngứa tay muốn vuốt, nhưng nhìn bộ dáng miu miu cuộn thành một cục cũng thấy lo lắng có phải gấp rút lên đường nên nó bị mệt mỏi hay không, cậu khắc chế du͙🇨 vọиɠ ngứa ngáy ngốc nghếch lại, tĩnh tâm nhập định đả toạ bên cạnh mèo con.

Trải qua mười ngày tu luyện này, cậu đã có thể thấu triệt mọi thứ.
Mà sau khi cậu tĩnh tọa hai tiếng đồng hồ, ngay cả cậu cũng chưa phát hiện, quanh thân bắt đầu dịu dàng bao phủ một tầng ánh sáng trong suốt và thuần khiết, một lớp rất nhạt bao phủ toàn bộ cơ thể.

Cậu ngồi sát bên cạnh mèo con.

Áo sơmi không biết từ khi nào bị rớt ra một góc bị miu nhãi con duỗi đệm thịt ra ấn xuống, cùng với đó, tầng ánh sáng êm dịu kia từ trên người Quý Phong cũng bao trùm lấy mèo nhỏ ở bên trong.

Không biết qua bao lâu, mèo nhỏ cuối cùng cũng nhận ra sự kỳ lạ và hơi thở trong cơ thể không đúng lắm, nó đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy một cảnh này, trong ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc.

Sau đó đột nhiên cảm nhận được trong cơ thể có hơi thở quen thuộc lưu động, nó đột nhiên lùi lại, im hơi lặng tiếng thả người nhảy một cái, chân mèo mềm mại đạp lên trên mặt đất, vài bước đã chui vào phòng vệ sinh, từ khe hở phòng vệ sinh đi vào.
Trong nháy mắt, nó cảm thấy mình sắp biến trở về.

Nhưng luồng hơi thở kia chỉ lưu chuyển một lần trong cơ thể, bổ khuyết một chút tu vi lúc trước bị xói mòn, sau đó tất cả lại khôi phục yên lặng, ngoại trừ trên người nó ướt đẫm một thân mồ hôi.

Khi Quý Phong tĩnh tọa cũng không hoàn toàn che chắn tất cả chung quanh mình, có chút gió thổi cỏ lay cũng đều có thể phát hiện ra.

Nhưng bởi vì cậu quá quen với mèo nhỏ nên vẫn chưa để ý tới, cho đến khi đả tọa xong mới thở ra một hơi, chậm rãi mở mắt ra. Cậu nghiêng đầu theo phản xạ định xem miu miu ở bên cạnh trước, lại không nhìn thấy gì.

Cậu gọi một tiếng: “Meo meo?”

Phòng vệ sinh lập tức truyền đến một tiếng bùm bùm.

Quý Phong thấy kỳ lạ đi tới, mở cửa phòng vệ sinh ra, nhìn trên mặt đất trống không, một con mèo nhỏ cả người ướt nhẹp, bên cạnh là một chiếc cốc đựng nước bị đổ.
Không biết có phải do đã làm chuyện xấu hay không, miu nhãi con ủ rũ héo úa nằm trên vệt nước, đầu nhỏ rũ thấp xuống.

Quý Phong đau lòng muốn chết, cúi người xuống cũng không chê miu nhãi con một thân toàn nước, cứ thế ôm vào trong ngực, thuận tay lấy khăn lông dùng một lần ở bên cạnh qua, bọc mèo nhỏ vào.

Tầm mắt xoay chuyển, vừa muốn lau chùi sạch sẽ, cúi đầu nhìn mèo con trong ngực chỉ ló ra nửa cái đầu nhỏ cùng với áo sơmi nửa ướt của mình, cậu nghĩ trời đang nóng, ướt cũng ướt rồi, không bằng…… Cùng nhau tắm một cái?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện