70.
Tình thế bây giờ hết sức khẩn cấp, ta nghĩ ngợi rồi lấy ra túi gấm thứ hai Nhậm huynh đưa cho ta.

Trên đó chỉ viết một câu:
[ Đừng nên lưu luyến cơm no áo ấm.]
Ta:......!
Có phải ta mở ra hơi muộn rồi không?
Ta lật qua lật lại tờ giấy nhiều lần, sau khi biết chắc Nhậm huynh chỉ viết mỗi câu này thì trong lòng lạnh buốt.

Sao tờ đầu tiên hắn viết nhiều chữ thế mà tờ này chỉ viết tí tẹo vậy?.

Truyện Quân Sự

Ta vốn định mở ra túi gấm thứ ba nhưng giờ vẫn chưa tới thời khắc nguy hiểm, ta do dự một lát rồi cất nó vào lại.

Liễu Yếm thấy mặt mũi ta tràn đầy ưu sầu thì hỏi ta: "Ngươi sợ hắn à?"
Ta nói: "Cũng không phải."
Nghĩ kỹ lại thì giáo chủ đối xử với ta không tệ, trước kia ta phạm lỗi hắn cũng chưa bao giờ trừng trị ta bằng những hình phạt nghiêm khắc.

Không phải ta sợ hắn mà là áy náy với hắn.

Dù sao trước đây ta từng hứa sẽ làm chó trung thành nhất của hắn, tuy bây giờ ta từ chức vì có lý do nhưng cũng xem như đã chối bỏ lời hứa năm đó của mình.

"Ta có thể giúp ngươi giấu kín hành tung," Liễu Yếm nói, "Ngươi cứ ở lại đây nửa tháng, hắn sẽ đi thôi."
Ta trầm ngâm nói: "Được."
Liễu Yếm nhìn ta cười: "Ngươi không hỏi sao ta muốn giúp ngươi à?"
Ta nói: "Ngươi nói chúng ta là bạn mà."
Liễu Yếm nói: "Lúc đầu ta nói vậy nhưng giờ không muốn chỉ làm bạn đơn thuần với ngươi nữa."
Ta nói: "Ta biết rồi.

Ngươi muốn hôn ta."
Nghe ta nói vậy hắn chợt giật mình, thật lâu không nói gì.

Ta nói: "Hay ngươi muốn ta hôn ngươi?"
Liễu Yếm thất thần nhìn ta.

Ta đưa tay ôm cổ hắn rồi hôn môi hắn một cái.

Lúc này hắn mới lấy lại tinh thần, đột ngột ôm eo bế ta lên bàn gỗ.


Ta suy nghĩ ý tứ trong hành động này của hắn rồi dè dặt hỏi: "Chẳng phải ngươi muốn ta hôn ngươi à?"
Liễu Yếm hôn từ cằm ta lên, lúc hôn đến môi ta hắn ngừng lại gặm cắn môi dưới của ta rồi thè lưỡi cạy mở răng ta, cuốn lấy đầu lưỡi ta.

Ta bị hắn hôn ngạt thở, lại cảm thấy bên dưới có gì đó cấn lấy ta.

Ta muốn đưa tay sờ vật kia nhưng Liễu Yếm lập tức nắm cổ tay ta, hắn kề vào tai ta nhẹ giọng cười nói: "Đừng lộn xộn, tiểu đệ đệ."
Ta thì thào với hắn: "Ngươi lấy vật kia ra được không? Cấn giữa hai chân ta khó chịu quá."
Liễu Yếm cởi thắt lưng của ta, kéo quần lót xuống đầu gối rồi luồn tay vuốt ve giữa hai chân ta: "Chỗ này à?"
Ta kẹp tay hắn lại theo bản năng, sau khi kịp phản ứng mới ngượng ngùng bảo hắn: "Lên trên chút nữa.

Ngươi đừng bóp......!Ta thấy quái quái."
Liễu Yếm cười nói: "Tiểu đệ đệ, ngươi cúi đầu nhìn xem, chỗ này của ngươi cũng lớn lắm." Dứt lời hắn cầm vật kia của ta vuốt ve chơi đùa, một tay lướt qua khe mông ta, ngón tay chậm rãi dò xét tiến vào.

Ta kêu lên một tiếng, chống tay muốn ngồi dậy cúi người tới gần hắn để tránh dị vật xâm nhập.

"Hôn thì được," ta nói khẽ với hắn, "Cái này thì không được, ta sẽ đau."
Nhớ lại lúc trước ta cũng nói vậy với đám Yến Trọng nhưng bọn chó kia đều ngang nhiên làm tiếp......!Ta nghĩ ngợi một hồi, khi Liễu Yếm nhét ngón tay thứ hai vào thì ta vén áo lên nghiêm túc bảo hắn: "Ngươi có thể hôn chỗ này của ta, phía sau thì đừng."
Liễu Yếm bật cười rồi cúi đầu liếm hai điểm đỏ trước ngực ta.

Đầu lưỡi hắn đảo quanh đầu v*, ta cảm thấy trên ngực hơi nhột, hai điểm kia bị hắn liếm đứng thẳng, có cảm giác hơi sưng.

Nhưng tay hắn vẫn chưa ra khỏi phía dưới của ta, giữa hai chân càng thêm tê dại, cũng chẳng rõ là gì nữa.

Chỗ kín của ta bị hắn vuốt ve rỉ ra chất lỏng óng ánh, hắn lại đem nó bôi lên cửa huyệt phía sau ta.


Ta nhớ đến nỗi đau đớn lúc trước thì lập tức tỉnh táo lại, vừa định lách ra khỏi dưới người hắn thì vật cực nóng kia của hắn đã chĩa vào giữa hai chân ta.

"Chẳng phải giữa hai chân không thoải mái sao?" Liễu Yếm nói, "Tiểu đệ đệ mở rộng chân ra đi, sẽ dễ chịu ngay thôi."
Ngữ khí của hắn ôn hòa nhưng vật kia đâm vào lại chẳng ôn hòa tí nào.

Nước mắt ta ứa ra, cắn môi trừng hắn, hai chân yếu ớt giãy dụa.

Thật ra trước kia làm với đám Phó Ngọc ta không tỉnh táo lắm, lúc thanh tỉnh lại càng thêm khó chịu, cứ như vật kia sắp xé toạc người ta ra vậy.

Qua khoảng nửa canh giờ động tác của hắn mới nhẹ nhàng hơn, sau khi bắn ra một lần trong cơ thể ta lại chậm rãi đâm rút.

Tinh dịch của ta cũng bắn vào quần áo hắn.

Giữa hai chân dần thoải mái hơn, ta thở phào nhẹ nhõm, vừa định nói chuyện thì chợt nghe tiếng Liễu Hi gọi ta ngoài cửa.

Liễu Yếm cắn vú ta nói: "Muốn để a muội ta thấy bộ dạng bây giờ của ngươi không?"
Ta chưa kịp nói gì thì Liễu Yếm đã đột ngột nhét trọn vật kia vào báo hại ta nói không nên lời, chỉ có thể kêu rên mấy tiếng.

Liễu Yếm cười khẽ hỏi ta: "Không nói à?"
Ta rưng rưng nước mắt cắn mạnh lên vai hắn một cái rồi nói vọng ra ngoài với Liễu Hi: "Liễu cô nương, ta đang học bài, lát nữa ngươi hãy đến tìm ta nhé.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện