Vào một ngày, gió mát thổi nhè nhẹ, ánh mặt trời đang chiếu sáng.
Minh Triệt chui từ trong chăn ra, buồn ngủ!
Nguyệt Vô Tình đã mặc quần áo chỉnh tề, cả người toát ra vẻ tiên tử, đặc biệt là mái tóc buông xuống, đen bóng mềm nhẵn, cực kỳ tự nhiên.
Minh Triệt: “Chào buổi sáng ~”
Nguyệt Vô Tình: “Chào buổi sáng ~”
Minh Triệt (u sầu + kiêu ngạo): “Em không thể làm nũng một chút sao?”
Nguyệt Vô Tình (nghi ngờ): “Làm nũng? Làm nũng thế nào?”
Minh Triệt (bày ra vẻ mặt xinh đẹp): “Như thế này nè ~”
Nguyệt Vô Tình (nhíu mày): “Bị bệnh rồi à?”
Chìa tay, sờ trán.
“Không nóng.” Câu khẳng định.
Minh Triệt: “…….”
Nguyệt Vô Tình: “Tôi đi trước đây.”
Minh Triệt: “Cút!”
Minh Triệt chui từ trong chăn ra, buồn ngủ!
Nguyệt Vô Tình đã mặc quần áo chỉnh tề, cả người toát ra vẻ tiên tử, đặc biệt là mái tóc buông xuống, đen bóng mềm nhẵn, cực kỳ tự nhiên.
Minh Triệt: “Chào buổi sáng ~”
Nguyệt Vô Tình: “Chào buổi sáng ~”
Minh Triệt (u sầu + kiêu ngạo): “Em không thể làm nũng một chút sao?”
Nguyệt Vô Tình (nghi ngờ): “Làm nũng? Làm nũng thế nào?”
Minh Triệt (bày ra vẻ mặt xinh đẹp): “Như thế này nè ~”
Nguyệt Vô Tình (nhíu mày): “Bị bệnh rồi à?”
Chìa tay, sờ trán.
“Không nóng.” Câu khẳng định.
Minh Triệt: “…….”
Nguyệt Vô Tình: “Tôi đi trước đây.”
Minh Triệt: “Cút!”
Danh sách chương