Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn tức thì hóa đá, trực tiếp líu lưỡi, trợn mắt há hốc mồm; bạch ngọc Sư Tử Vương trán đổ mồ hôi, quẫn bách đã nghĩ đào đất mà đi, vẻ mặt xấu hổ liên tiếp hướng về Hùng Khai Sơn đưa mắt ra hiệu. Ý là: Ngươi nhanh chóng giải thích cho ta a,nỗi uất ức này khiến ta nửa điểm cũng không có hứng thú uống rượu a. 

- Tiền bối hiểu lầm, tên họ của lục đệ chỉ là đọc giống nhưng nghĩa khác hahaha, thạch là tảng đá Thạch, bất sầu là không lo buồn, Bất Sầu hahaha… 

Hạc Trùng Tiêu ho khan lên giải thích. 

- Thì ra là thế, là bổn tọa nhầm, thỉnh Sư Tử Vương chớ trách! 

Quân Khương Lâm gật gật đầu. Còn hướng Sư Tử Vương chắp chắp tay. 

Sư Tử Vương Thạch Bất Sầu bên kia lập tức an tĩnh lại, đại cao nhân này lại có thể hướng chính mình tạ lỗi! Quả nhiên là có khí độ, nguyên bản Thạch Bất Sầu đang vô cùng buốn bực thế nhưng lúc này là nhất thời cảm giác mình vô cùng có mặt mũi! 

Một vị khác có hình thể khổng lồ do Hoàng Kim Hổ hóa thân thành một nam tử kim y hào phóng cũng đi tới phía trước bàn đá. Vừa định nói chuyện, đúng lúc bị câu kia "Thỉ bất xú" dọa đến mức hết hơi, thấy Quân Khương Lâm ánh mắt chuyển tới chính mình, hắn vội khom mình hành lễ. 

- Vị này chính là lão Cửu, Hoàng Kim Hổ Vương, Hồ Liệt Địa. 

Hùng Khai Sơn cười toe toét miệng rộng giới thiệu, trong mắt tràn đầy ý buồn cười, hiển nhiên còn đang buồn cười ba chữ "thỉ bất xú" kia… 

- Hổ Vương Hồ Liệt Địa, ân, tên này cũng uy mãnh! Cùng Hùng vương có hợp lại, một cái khai sơn một cái liệt địa, rất thú vị! 

Quân Khương Lâm lúc sau ánh mắt thực ôn hòa, Hoàng Kim Hổ Vương Hồ Liệt Địa này nghe lời bình hiển nhiên có chút hưởng thụ, được thụ sủng nhược khinh mà ngồi xuống.

Giữa không trung chợt có một mảnh mây đen chụp xuống, một đầu cực đại Ưng Vương triển khai cánh lượn trên không, đến đỉnh đầu mọi người, đột nhiên thân hình cấp tốc lui biến thành một nam tử mặc thiết sắc quần áo lãnh khốc, một cái mũi ưng thật to tồn tại trên mặt, có chút nanh ác. Mới hạ xuống, chắp tay hướng về Quân Khương Lâm cung kính hành lễ. 

- Vị này chính là thập đệ, Ưng Vương, Ưng Toái Không. 

Lần này do Hạc Trùng Tiêu giới thiệu. Xem ra bên trong Thiên Phạt sâm lâm, phi hành huyền thú do Hạc Trùng Tiêu quản, tẩu thú thì do Hùng Khai Sơn, hệ thống phân biệt rõ ràng. 

Xa xa lại có một Hầu Tử so với với các hầu tử khác to lớn hơn, một đường như tia chớp chạy như bay mà đến. Thở hổn hển hướng về Quân Khương Lâm hành lễ. 

- Đây là Lão Thất, Hầu Vương, tên của hắn gọi là Hầu thất. 

Hùng Khai Sơn trong mắt có chút hao tổn tinh thần nói: 

- Bát muội Xà Vương tiền bối cũng đã gặp, bất quá nàng cùng lão Đại đi làm việc, còn đệ đệ nhỏ nhất thì đang bế quan để hóa hình, đã ba năm chưa từng xuất hiện 

- Thì ra là thế, muốn cùng Thiên Phạt thú hoàng Mai tôn giả gặp mặt một lát mà không gặp được thật cực kỳ tiếc nuối, bổn tọa đặc biệt tới đây, vẫn là không có duyên gặp mặt. Đáng tiếc! Còn có tiểu nha đầu xà vương kia, dám làm dám chịu, bổn tọa cực kỳ thưởng thức! 

Quân Khương Lâm nói xong, ha ha cười, lấy tay che đậy chén rượu, chúng vương đều cho là hắn muốn uống rượu, nhưng đợi nửa ngày lại không thấy hắn bưng chén rượu lên, không khỏi một trận buồn bực, đã thấy chén rượu trên không đột nhiên hiện lên một trận rượu khí, hương thơm nồng nàn xông vào mũi, đúng là hương vị của Hầu nhi tửu, sau đó rượu lại ở giữa không trung lượn vòng một cái, giống như trường kình hấp thủy mất hút sau khăn che mặt của Quân Khương Lâm. 

Quân Khương Lâm chép chép miệng, nhắm mắt lại, sau một lúc lâu mới nói: 

- Hảo tửu! Không hổ là Hầu nhi tửu! Quả nhiên danh bất hư truyền! 

Các vị thú vương một trận ngạc nhiên, quả nhiên là cao nhân a, phương thức uống rượu cũng không giống người thường. 

Nhóm thú vương còn đang tính mượn cơ hội uống rượu này để nhìn xem vị tuyệt thế cao nhân rốt cuộc trông như thế nào, nhưng Quân Khương Lâm lại làm ra như vậy khiến tính toán của toàn bộ mọi người thất bại, một đám, không khỏi đều thở dài một tiếng, có điểm mất mát. 

Quân Khương Lâm đột nhiên lời nói xoay chuyển hỏi: 

- Đúng rồi, lão Hùng, ngươi giới thiệu khiến ta có chút hồ đồ. Ta biết Thiên Phạt sâm lâm xưa nay đều là lấy thực lực bài danh mà xếp số, mãi mãi là như thế, đều không phải là bí mật gì; nhưng lão cửu Hổ Vương cùng lão thập Ưng Vương cũng đã có thể hóa thân hình người, ngược lại là sắp xếp ở phía trước lão lục Sư Tử Vương cùng lão thất Hầu Vương ngược lại vẫn là hình thái bản thể là sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện