Quân Khương Lâm lại bình tĩnh lại, toàn tâm toàn ý linh địa ngưng chú tâm thần, lại lần nữa đầu nhập vào trong việc vận chuyển huyền công, một lần lại một lần vận hành, tốc độ càng lúc càng nhanh, một số sợi ngân tinh tế cơ hồ như ở trong kinh mạch đang kịch liệt phát ra âm thanh lách cách, tựa hồ như kịch liệt rung động, phát ra thanh âm không cam lòng. 

Một bước, hai bước rốt cục đã vượt qua đỉnh phong đệ nhị tầng, lại lần nữa tiến thêm một bước! Quân Khương Lâm có thể cảm giác được trước mặt mình đang có một trang giấy cực mỏng, chỉ cần hơi chú động vào là có thể phá hủy! 

Đến lúc đó, chính là biến đổi. Hoàn toàn bước chân vào một cảnh giới mới! 

Quân Khương Lâm từ từ thở, từ từ hít. Bảo trì tâm tình vững vàng, từ chậm rồi tới nhanh, tiến hành đánh sâu vào chỗ bình cảnh. 

Hắn cũng không có nghĩ tới việc tập trung toàn bộ lực lượng một chiêu đột phá, bởi vì duy có nước chảy thành sông mới là chính đạo! Mà hiện tại phá vỡ trạng thái nước chảy thành sông lại không hề có lợi. Cho nên Quân Khương Lâm không nóng vội, hơn nữa hắn cũng không dám mạo hiểm nữa! 

Ai mà biết, nếu như cưỡng chế nóng vội đột phá, có thể sinh ra biến chứng hay không? Hoặc là khi kịch liệt đánh sâu vào, sẽ động tới hỗn độn hỏa. 

Không thể không nói, đã một lần trải qua chuyện hỗn độn hỏa cắn trả, Quân Khương Lâm chính thức cẩn thận hơn rất nhiều. 

Rốt cục Quân Khương Lâm rõ ràng cảm thấy. Màng mỏng ngăn cách này đã bị linh lực của mình đánh sâu vào chậm rãi lùi lại, sau đó chậm rãi mỏng hơn, chậm rãi biến thành trong suố...t 

Rốt cục! 

Tựa hồ như vang lên một thanh âm yếu ớt như thở dài, chướng ngại vật ngăn cách tầng hai và tầng ba rốt cuộc cũng xuất hiện một lỗ hổng nhỏ, tựa như một quả khí cầu bị kim đâm thành một lỗ nhỏ, cuối cùng cũng bị phá! 

Quân Khương Lâm lại không có liều lĩnh gia tăng lực lượng, vẫn duy trì trạng thái thôi động chân khí từ từ, chậm rãi từng chút một, chậm chạp tập trung vào một điểm. Linh khí tụ tập càng lúc càng nhiều, cuối cùng oành một tiếng! 

Quân Khương Lâm chỉ cảm giác choáng váng, trong đầu vang lên một tiếng thật lớn, rung chuyển giống như long trời lỡ đất. Chớp mắt cảm thấy Hồng Quân Tháp như xoay tròn, giống như Tạo Hóa Lô trước mặt, khi thì đến bên trái, khi thì chuyển sang bên phải, khi thì ở trên đỉnh đầu, mà hỗn độn hỏa đang thiêu đốt cũng tùy thời mà động. 

Quân Khương Lâm hoàn toàn bất động, lại lần nữa ổn định lại tâm tình, sau đó kiên định bước lên! 

Rốt cục... 

Một cỗ lực lượng cự đại đột nhiên vọt tới, cỗ lực lượng này rất cực đại, vượt xa khỏi tưởng tượng của Quân Khương Lâm! Quân Khương Lâm chỉ cảm thấy kinh mạch toàn thân đột nhiên nhảy lên, tiếp đó thu lại, không hề có dấu hiệu ba động nữa, trước mặt bỗng xuất hiện một cái cửa đá hư ảo! 

Cửa đá lắc lư vài cái rồi chậm rãi ổn định, cuối cùng trở thành một cái cửa đá chân thật! 

Quân Khương Lâm đang đứng trước cánh cửa này. 

Cảm thụ được linh khí trong cơ thể đang phát ra tiếng than thở đầy khoái hoạt như núi thở biển gầm, dường như bọn nó có linh tính vậy, Quân Khương Lâm đột nhiên có một loại xúc động phát ra từ đáy lòng! 

Cuối cùng đã tới tầng thứ ba Khai Thiên Tạo Hóa Công! 

Rốt cục đã mở được ra cánh cửa thứ ba của Linh Lung Hồng Quân Tháp! 

Nhớ lại lúc vừa mới rồi trải qua thống khổ so ra còn hơn cả tầng mười tám tầng Địa Ngục Luyện Ngục, Quân Khương Lâm thản nhiên cười cười. 

Nếm trải trong khổ đau, trải qua hết thảy đó mới là thượng nhân! Những lời này quả là không sai! 

Đương nhiên đối với loại người chấp nhất như Quân Khương Lâm mới có thể vượt qua được, loại thống khổ như vậy, cũng không phải người nào cũng có thể thừa nhận! Thậm chí căn bản chính là tuyệt đại đa số người căn bản không thể chịu nổi, mà không thừa nhận nổi tất yếu sẽ dẫn tới hồn phi phách tán vĩnh viễn không thể siêu sinh! 

Vạn hạnh là Quân Khương Lâm đã thành công, sau đó lại đạt được may mắn! Từ xưa đến nay, người nào có thể chống chọi qua cửa ải này, tin tưởng có thể thành công tự ngạo với trời! 

Lâm Quân chấp nhất cùng với nhẫn nại, cùng Lâm Quân cuồng mà cường, cũng chính là bản chất chân thực của hắn! 

Trong lúc hốt hoảng, một đoạn khẩu quyết đột ngột hiện ra trong óc Quân Khương Lâm. 

"Thanh thiên hữu lộ, niên hoa lưu trụ, cử mục nhãn tiền. Quỳnh lâu ngọc thụ. Tâm mãn linh sơn, ý túc tiên hồ, hồn phách cửu động, đan đạo khả nhập." [Tạm dịch: trời xanh có đường, thời gian ngừng lại, đưa mắt nhìn tới. Quỳnh lâu như ngọc, tâm như Linh Sơn, ý đủ tiên hồ, hồn phách cửu động, đan đạo khả nhập.] 

Hồng Quân Tháp tầng thứ ba, Mao Du Thiên Địa! 

Rốt cục đã đột phá, từ tầng thứ nhất Quang Chiếu Đại Diễn tới tầng thứ hai Ý Thủ Càn Khôn, tu vi huyền công tự thân đã vượt qua chín giai vị! Mà lúc này đây lại một lần đột phá, từ Ngọc Huyền đỉnh phong một bước nhảy lên Thiên Huyền sơ giai, đây chính thức là trực tiếp vượt qua bốn đại giai vị, tiến cảnh càng kinh người. Thậm chí là kh ủng bố! 

Tuy chỉ có bốn giai vị, thế nhưng lúc này tiến giai, lại càng hùng hồn! 

Mọi người đều biết, tu vi Huyền khí càng đi lên càng khó, càng tổn hao nhiều thời gian hơn, mà qua mỗi một cửa ải lại phải gặp đại nạn, đầu tiên là phải "Phá cửu" Chi quan, đây chính là cánh cửa phân biệt thường nhân cùng dịch sĩ. 

Thứ hai là Ngọc Huyền quan, cửa ải này liên quan đến thành tựu của cả đời người, bởi vì sau khi đạt tới cảnh giới Ngọc Huyền, mặc dù chỉ là một giai đoạn nhỏ, nếu như là người có khí chất không đủ, cả đời sẽ không thể tiến thêm, mà khi đạt tới Ngọc Huyền cảnh giới, tuổi càng trẻ, ngoại trừ là người này có thiên tư hơn người ra, còn có ý nghĩa nữa: sau này có thể đạt được thành tựu cao hơn, cho nên Bách Lý Lạc Vân tuy chỉ là Ngọc Huyền chi cảnh, nhưng đã bị vô số người để ý! 

Mà quan ải thứ ba lại là Địa Huyền đỉnh phong thăng cấp đến Thiên Huyền, đó chính là chênh lệch giữa huyền sĩ với nhau, thực lực giữa người đột phá trước và sau có sự chênh lệch rất lớn, ngoại trừ thiên phú, cùng với cố gắng không nghỉ ra, còn phải tiêu hao rất nhiều quang âm. Với Thiên Huyền tu sĩ bình thường, cơ hồ tương đương với Huyền khí nhất phẩm lên tới Địa Huyền đỉnh phong! 

Về phần quan ải thứ tư, chính là một nửa cuối cùng. Nhưng lại là quan ải quan trọng nhất lên tới Thần Huyền, hết thảy tu sĩ Thiên Huyền cần phải có nhiều hơn ba mươi năm thọ nguyên mới có thể tiến nhập Thần Huyền chi cảnh, cường giả tầm thường Thiên Huyền đạt tới Thiên Huyền chi cảnh đa số tuổi đã lên chức lão, lại mất ba mươi năm tấn chức Thần Huyền, tuy có lòng nhưng không đủ lực. Về phần cảnh giới Thần Huyền trở lên, nếu không phải là tu sĩ có liên quan tới tầng thứ, không phải có đại cơ duyên nhất định không thể chạm vào, cũng không thể qua được bốn cửa ải quan trọng trên. 

Tóm lại, lúc trước Quân Khương Lâm chịu khổ đau vô tận, có thể nói là cửu tử nhất sinh, tìm được đường sống trong chỗ chết cũng không đủ, thế nhưng thu hoạch lại cực kỳ dày, lúc này tiến giai, tuyệt đối là siêu cấp nhảy vọt, với loại tốc độ tiến giai này, chẳng những trước kia không có ai, tin tưởng sau này cũng không có bất cứ kẻ nào! 

Quân Khương Lâm yên lặng nhớ kỹ đoạn khẩu quyết này. Không tự chủ được lại nghĩ tới khẩu quyết của hai tầng trước. Còn nhớ khẩu quyết của tầng thứ nhất có hai câu: Hồn Phách Cửu Luyện. Bất Đọa Hoàng Tuyền. Khi ở tầng thứ hai lại có một câu là: Hồn Phách Cửu Chuyển, Đan Tâm Nãi Ổn. Tới tầng thứ ba, quả nhiên là xuất hiện một câu đã đoán trước: Hồn phách cửu động, đan đạo khả nhập. 

Trong ba tầng khẩu quyết này, ngoại trừ đều có hai chữ "Hồn phách" ra, còn có cả chữ "Cửu" nữa. Quân Khương Lâm yên lặng gật đầu, thầm nghĩ, trong này hẳn là có thâm ý a? 

Số chín là một con số tương đối, Hồng Quân Tháp cũng có chín tầng. Tạo Hóa Công cũng chia ra làm chín cảnh, hiện tại trong mỗi một tầng khẩu quyết lại xuất hiện số chín này, tuy còn chưa lên tới tầng chín, thế nhưng Quân Khương Lâm có thể đoán được, khẩu quyết trên tầng chính nhất định cũng có con số chín! 

Chẳng lẽ trong này thật sự có ám chỉ điều gì đó? 

Hồi tưởng lại hai lần thăng cấp lần trước, Quân Khương Lâm có phần buồn bực, chính mình chưa trải qua Hồn Phách Cửu Luyện. Cũng không có trải qua Hồn Phách Cửu Chuyển, tự nhiên hiện tại cũng không có cái gì gọi là hồn phách cửu động! Thế nhưng lại chính thức thăng cấp, chuyện này là vì cái gì đây?

Quân Khương Lâm trầm tư lĩnh hội, nhưng thủy chung không thể kỳ giải, cho nên hắn đành bỏ qua, cảm giác linh khí hùng hậu đang bành trướng trong thân thể, linh khí chưa bao giờ hùng hậu như thế làm cho Quân Khương Lâm phấn chấn không thôi! 

Chính mình từ giờ khắc này trở đi, rốt cuộc không còn là một kẻ yếu nhược nữa. Thiên Huyền sơ giai mặc dù trên đại lục có một rừng, không quá mức cường đại, thế nhưng đối với người tu luyện huyền công mà nói, tuyệt đối là tầng thứ cao không thể chạm vào, chớ nói chi là mình còn có rất nhiều thủ đoạn siêu việt để tiến giai nữa! 

Hiện tại bản thân có thể quang minh chính đại dùng thực lực của mình làm đại sự, một chút chuyện đã sớm muốn đi làm nhưng chưa đủ để đi làm! Nếu không như trước chỉ đành dựa vào thân phận thần bí cùng khí thế khổng lồ của Hồng Quân Tháp để dọa người. 

Dù sao lực lượng bản thân mới chính là vương đạo! 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện