Hắn nằm thẳng cẳng dưới đất, người của Huyết Hồn sơn trang lại đang chiếu cố hắn, giờ khắc này đột nhiên nghe Quân Khương Lâm xổ ra một tràng như vậy, thao thao bất tuyệt chất vấn, từng từ một lọt vào tai hắn. Lợi hại nhất chính là, Quân Khương Lâm hoàn toàn không hề đề cập tới lần đại chiến này, vì sao Thiên Huyền Địa Huyền đều chết sạch, Thần Huyền cũng chết không ít, thế nhưng vì sao Quân Vô Ý suất lĩnh một ít Ngọc Huyền cũng không có bị bại vong sạch, mà còn mang thân phận chính nghĩa công đạo để mắng rất hùng hồn, hót như khướu. Thế nhưng người mình lại hổ thẹn, xấu hổ không dám phản bác lấy một lời, thậm chí Quân Vô Ý ở đương tràng cũng phải âm thầm đồng tình. 

Trong chuyện này kể cả Lôi Bạo Vũ cùng Bố Cuồng Phong hai vị lão chí tôn khi nghe thấy hắn nói, Lệ Tuyệt Thiên, Tiêu Hàn hai người là đệ nhất vô sỉ, quả thực không còn có người nào khác so bằng. Vô sỉ chí tôn, hoàn toàn xứng đáng với hai người. Lệ Tuyệt Thiên cũng không thể giả bộ được nữa, trong ngực vang lên một tiếng quái lạ, đột nhiên đỏ bừng mặt, sau đó hắn ngồi thẳng dậy chỉ vào Quân Khương Lâm, ngón tay run rẩy phẫn nộ mắng: 

- Tiểu bối vô tri, ngươi...Ngươi! Phốc! 

Đột nhiên hắn há miệng hộc ra một ngụm máu tươi đỏ hồng. 

Đường đường là chí tôn tầng thứ lại bị Quân Khương Lâm nói khiến cho thổ huyết. 

Lệ Tuyệt Thiên vốn đã bị trọng thương, nội thương càng thêm nặng, Mai tôn giả lúc trước đã nổi giận tung hết quyền cước lên người hắn, mà bản thân hắn lại không có nửa điểm chống lại, thậm chí ngay cả từng khối thịt đã bị nát nhừ a. 

Lệ Tuyệt Thiên ỷ vào một thân huyền công tinh xảo cứng rắn bảo vệ nội tạng của mình, không đến mức bị đánh chết tại chỗ đã là phi thường tự ngạo rồi, người ta là thiên phạt đệ nhất vương giả, nhân vật đỉnh phong trong vũ nội a, đối phương tùy ý đánh như bao cát, hơn nữa lại bị giam cầm không có lực chống lại, xương cốt đã sớm bị gãy không biết bao nhiêu cái, nội tạng cũng bị chấn động nghiêm trọng a. 

Đương nhiên cho dù bị thương nghiêm trọng như thế, thế nhưng nếu hắn liều mạng xuất thủ cũng chỉ nháy mắt là có thể giế t chết Quân Khương Lâm mà thôi. Nhưng hắn lại không thể, lại càng không dám, bởi vì bên người Quân Khương Lâm còn có Ưng Bác Không. Cho nên hắn tự nhiên là không thể làm vậy, thậm chí còn không có nắm chắc lúc này có thể thu thập được Ưng Bác Không hay không, ngược lại còn phải lo lắng Ưng Bác Không sẽ tới thu thập mình. 

Huống chi còn có người của Độn Thế Tiên Cung cũng ở đây, đúng sai đã rõ, há có thể không nhúng tay vào? Cho dù hết thảy đều không tồn tại còn có vị đệ nhất Huyền Thú vương giả kia nữa. Rõ ràng có thể đơn giản giế t chết bản thân, Lệ Tuyệt Thiên không thể nghi ngờ đã bị đè nén khiến cho phải thổ huyết tại đường trường, đó cũng chính là chỗ can đảm khiến Quân Khương Lâm dám mắng vị đệ nhị chí tôn này. 

Về phần sau này Lệ Tuyệt Thiên chỉ sợ không có buông tha cho Quân Khương Lâm, có khi so với Phong Tuyết ngân thành còn nguy hiểm hơn, bởi vì Phong Tuyết ngân thành còn có người cản trở, không dám đường đường trả thù, thế nhưng Lệ Tuyệt Thiên lại không giống vậy, lão gia hỏa này đều vì đứa con mà có thể làm hết mọi chuyện, không chút cố kỵ, cho dù có dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ cũng không từ. Quân Khương Lâm chắc chắn sẽ không cho hắn tiếp tục tồn tại nữa. 

Bình tĩnh mà xét với tu vi hiện tại của Quân Khương Lâm, mà Lệ Tuyệt Thiên cho dù có bị chặt đứt xương cốt, hắn cũng không thể lấy được cái mạng già của lão. 

Về điểm này Quân Khương Lâm đã sớm có kế hoạch. Từ khi tiến nhập tầng thứ hai của Hồng Quân Tháp đến nay, Quân Khương Lâm đã có một con át chủ bài lớn nhất, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện, đó chính là Hỗn Độn Hỏa Diễm. 

Loại hỏa diễm đen kịt này chính là bổn nguyên của thiên địa chi hỏa, có năng lực thiêu đốt tất cả! Không chỉ là Lệ Tuyệt Thiên một người phàm tục, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng có thể bị Hỗn Độn Hỏa Diễm đốt cho hồn phi phách tán. 

Thế nhưng hiện tại với công lực của Quân Khương Lâm, vẫn không thể hoàn toàn khống chế được hỗn độn hỏa, đây chính là nguyên nhân mà hắn chưa dám sử dụng, nếu không hắn đã sớm diệt hết đám người này rồi! Trên thực tế hỗn độn hỏa là thứ để thao túng lò luyện đan, với năng lực của Quân Khương Lâm có thể nói là dư dả, thế nhưng muốn dời ra khỏi Hồng Quân Tháp, lại phát ra từ thân mình đả thương người, cực kỳ hao tổn thân thể, nếu không cẩn thận còn tự đốt chính bản thân mình thành tro a... 

Cho dù dẫn khởi linh khí trong cơ thể cũng gần với tẩu hỏa nhập ma! Hơn nữa tâm thần bị hao tổn cực lớn. 

Mà tâm thần của Quân Khương Lâm ở đây lại chính là Nguyên Thần! Nguyên Thần bị hao tổn, nếu không có thời gian dài an dưỡng, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, trừ phi vạn bất đắc dĩ, tuyệt không thể sử dụng. 

Thế nhưng Quân Khương Lâm không có lựa chọn nào khác, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt vạn bất đắc dĩ. 

Hơn nữa thời cơ chính là lúc này, giờ phút này xương cốt toàn thân Lệ Tuyệt Thiên đã sớm bị Mai tôn giả cắt đứt không biết bao nhiêu. Nội thương cũng có chút nghiêm trọng, đúng là lúc mà vị đệ nhị chí tôn này suy yếu nhất, dễ dàng bị người giế t chết nhất, là cơ hội ngàn năm khó gặp. 

Nếu như bị hắn trì hoãn một hơi, chỉ sợ Quân Khương Lâm cùng Quân gia sẽ hỏng bét! 

Cho dù hôm nay Quân Khương Lâm không nhục mạ Lệ Tuyệt Thiên, Lệ Tuyệt Thiên cũng tuyệt đối không tha cho Quân Vô Ý cùng Quân gia. Một phần ba lực lượng của Huyết Hồn sơn trang như trộm gà không được còn mất nắm gạo, toàn bộ bị giết, trong đó còn có ba vị huyền cường giả...Hết thảy điều này không nghi ngờ đều là vì Quân Vô Ý mà ra! 

Mà Lệ Tuyệt Thiên bị Mai tôn giả ẩu đả lại là vì Quân Khương Lâm, tuy khi đó không thể trách hắn, thế nhưng xác thực là bởi vì hắn mà ra, Quân Khương Lâm càng giống như nguyên nhân để Mai tôn giả giận chó đánh mèo.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện