Đương nhiên, lời nói này nếu để cho Nhị hoàng tử hoặc Quân Khương Lâm, hay một số người khác mà biết, ắt hẳn sẽ dễ dàng hiểu được, vì sao Nhị hoàng tử mời sát thủ Huyết Kiếm đường mỗi lúc thi hành nhiệm vụ, mỗi một lần phái người tới, thì khoảng cách hoàn thành mục tiêu chỉ thiếu một chút. 

Ở bên trong Thiên Hương đế quốc, thậm chí cả Huyền Huyền đại lục thì Huyết Kiếm Đường là một tổ chức sát thủ vô cùng nổi danh, nhưng người thao túng đằng sau của thế lực này quả thật là nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người tới cực điểm! 

Nhưng mà tinh tế suy nghĩ một chút, có lẽ chuyện như vậy mới bình thường, mới hợp với lẽ phải! 

Chẳng lẽ không đúng sao? 

Vì cái gì mà rất nhiều tầng lớp thượng tầng trong Thiên Hương đế quốc đều biết đến tổ chức sát thủ này, nhưng tổ chức này vẫn quang minh chính đại, hành vi không có chút kiêng sợ gì cả? Không những thế, tổ chức này lại còn có quan hệ chặt chẽ với triều đình và cả các đại thế gia! 

Với hành vi thế này, nếu xuất hiện ở một quốc gia nhỏ bé không cường thịnh, sự tồn tại của loại tổ chức này không có gì kỳ lạ. Tuy nhiên, tại Thiên Hương đế quốc, nơi có thế lực quân sự mạnh mẽ, sự quản lý quốc gia vô cùng chặt chẽ, hơn nữa, đương kim quốc chủ của Thiên Hương đế quốc là một người tài trí hơn người, với cách xử sự của hắn, làm sao cho phép một tổ chức không kiêng nể ai này tồn tại bên trong quốc gia của hắn Ám sát công chúa hoàng thất, tàn sát huyết mạch trọng thần, tất cả mấy chuyện này thật sự là một chuyện đùa mà! 

Hơn nữa, trò đùa này không chỉ dừng lại đó, trước kia việc ám sát Linh Mộng công chúa cũng chỉ làm lấy lệ, tổ chức sát thủ quá nổi tiếng trên đại lục, tổ chức tình báo từ xưa đến nay đều được công nhận là đệ nhất, sự tồn tại của Dạ Cô Hàn là một bí mật, cũng là một điều kiêng kị. Nhưng, một tổ chức chặt chẽ như Huyết Kiếm Đường mà nói. Há có thể không biết đến sự tồn tại của Dạ Cô Hàn? Nhưng vẫn như cũ chỉ phái hai tên Kim Huyền đến ám sát công chúa? 

Đối mặt với một mục tiêu có bảo tiêu là Thiên Huyền cao thủ. Kim Huyền có tác dụng sao? Điều này có ý nghĩa gì?! 

Chỉ có thể thương cho Nhị hoàng tử đến bây giờ vẫn không hiểu được điều này. Còn bị chửi một câu chó má 

- Tình báo của các ngươi sai lầm! 

Sau đó bị đuổi đi, có lẽ, đến cuối cuộc đời, Nhị hoàng tử điện hạ này cũng chắc là không hiểu được, hành động của hắn từ đầu đến đuôi đều bị cha của hắn lợi dụng để thanh trừ quan trường, chỉnh đốn triều đình, thậm chí chỉ là công cụ, lấy cớ quét sạch triều chính. 

Sự lợi dụng này vô cùng khéo léo, tin tưởng việc này cho dù là tuyệt đỉnh sát thủ Quân Khương Lâm biết được cũng chỉ biết viết một chữ phục đối với Thiên Hương quốc chủ! 

Hậu cung. 

- Mộng nhi, con thành thật nói cho mẫu hậu biết, con không đi đâu sao lại xảy ra chuyện? Vì sao lại sinh bệnh? 

Một phụ nhân ung dung hoa lệ, dáng vẻ vô cùng quý phái, thân mặc hoàng bào, đầu đội phong quan, đúng là đương kim hoàng hậu, cũng là mẫu thân của Linh Mộng công chúa, Mộ Dung Tú Tú. 

- Không, không có gì đâu, thân thể nữ nhi vẫn bình an. Hết thảy đều bình thường, không biết vì sao mẫu hậu lại nói lời ấy? 

Linh Mộng công chúa đương nhiên là sẽ không thừa nhận. Nếu để cho mẫu hậu biết tình cảnh bi thảm của Dạ Cô Hàn hiện nay, Linh Mộng thật sự không biết chuyện gì sẽ phát sinh tiếp theo, chỉ có thể một mặt phủ nhận. 

- Bình thường? Hài tử con từ nhỏ đến lớn không biết nói dối, mỗi lần nói dối đều có tật cà lăm, trước nay vẫn như thế. 

Hoàng hậu ôn nhu cười, từ ái nhìn con gái mình: 

- Mấy ngày nay con khi thì vô cùng lo lắng, khi thì thầm cười trộm, buổi tối còn hay rơi lệ, lệ ướt bên gối. Chuyện đó, chẳng lẽ con vẫn nghĩ là chuyện bình thường sao? 

- Mẫu hậu! 

Linh Mộng công chúa làm nũng nói: 

- Nữ nhi sao có thể lừa người? Nữ nhi thật sự không có gì khác thường. 

- Hay là… 

Hoàng hậu nở nụ cười, nhéo nhéo mũi của con gái đang có chút sủng nịnh: 

- Sợ là ngươi đã trúng ý của một thiếu niên nhà nào 

- Mẫu Hậu, người nói cái gì vậy?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện