Khi một số đại lão được mời đến dự Kim Thu tài tử yến, có vài lão đầu không giống như những thanh niên trẻ tuổi ở đây lập tức ngồi xuống uống rượu không có ý tứ mà là tự tìm cho mình một người bạn tri kỷ bắt chuyện, sau đó có mấy người trẻ tuổi chạy ra tiếp đón, nhưng mấy lão gia hỏa này cũng không thuận theo vị trí đã an bài sẵn, mà lập tức ngồi trên một cái bàn gần đó.
Vì thế Quân đại thiếu gia, mập mạp, tiểu nha đầu Độc Cô Tiểu Nghệ, cùng với bảy huynh đệ Anh Hùng Hào Kiệt Trùng Thượng Tiền, mười người như thuận lý thành chương (tự nhiên) đem hai chiếc bàn gộp lại với nhau.
Thực tình cờ, ở phía trước cũng làm như thế, hiển nhiên mấy lão đầu này cũng không phải lần đầu tiên làm sự tình này, đối diện với bàn của Quân đại thiếu gia là chiếc bàn của những người trẻ tuổi, còn lại do Lý Du Nhiên cầm đầu, có thể cùng Quân đại thiếu gia hai mặt đối nghịch nhau.
Cư nhiên lại một lần nữa trùng hợp! Đường Nguyên vừa muốn nói gì, nhưng trực tiếp bị Quân đại cao nhân truyền âm bảo dừng lại, hiện tại, có thể không phải là lúc nói chuyện, cho dù là việc cấp bách đến đâu cũng phải làm như không có, trước mắt giải quyết xong việc này hẵng nói.
Bởi vì, kể từ khi Đường Nguyên đi tới, Quân Khương Lâm liền phát hiện có bốn cỗ thần niệm bí hiểm như có như không bao phủ trên người Đường Nguyên, tin chắc rằng chỉ cần Đường Nguyên có bất cứ hành động gì, đều cũng bị bốn người này cảm thấy! Điều này cũng nhờ vào sự huyền ảo của Khai Thiên Tạo Hóa công của Quân đại thiếu gia mới không bị bọn họ phát hiện, nếu như đổi lại là người khác chỉ sợ vài tiếng truyền âm kia cũng không thể dối gạt được! Cho nên hiên tại không được có bất kỳ hành động nào khác! Thậm chí sau khi kết thúc Kim Thu tài tử yến, trên đường về nhà mình và Đường Nguyên tạm thời không thể đàm luận chuyện này! Quân đại thiếu gia là ai, chỉ cần tùy tiện kể mấy câu chuyện cười đã làm cho Đường mập mạp đang chau mày lo lắng được giải trừ, tuy không khôi phục được tâm trạng như lúc ban đầu, nhưng cũng đã khôi phục được tám chín phần, ngay cả Độc Cô Tiểu Nghệ khuôn mặt nguyên bản phụng phịu muốn khóc bây giờ cũng nở nụ cười vô cùng vui vẻ, hung hăng liếc mắt nhìn Quân Khương Lâm một cái, sẳng giọng:
- Không để ý tới tên đăng đồ tử (háo sắc) ngươi nữa.
Tuy miệng nói thế nhưng rõ ràng đã không còn tức giận.
Cô bé này tính cách như đảo ngược hoàn toàn, trở thành một cô bé dễ thương vô cùng đáng yêu, mặc dù tính tình hơi có chút nóng nảy, tuy rất dễ nổi nóng nhưng dỗ dành cho vui vẻ lại càng dễ, càng không có tâm cơ phức tạp. Cùng một cô gái như thế ở cùng một chỗ tin tưởng bất kì ai cũng sẽ có cảm giác nhẹ nhàng, buông lỏng. Quân Khương Lâm trong lòng khẽ cười, cảm thấy thật thoải mái.
- Xin mời các vị khách quý đến từ Phong Tuyết Ngân Thành!
Một vị thái giám giữ cửa hô to một tiếng, ánh mắt mọi người đều hướng về cửa nhìn lại. Quân Khương Lâm vô cùng mẫn cảm, hắn cảm giác được trên mặt gia gia của mình rõ ràng co rút một chút, sau đó lập tức khôi phục. Hiển nhiên Phong Tuyết Ngân Thành bốn chữ này ở trong lòng lão gia tử, mang đến sóng gió ngập trời.
Phong Tuyết Ngân Thành lại có thể trở thành khách quý của Thiên Hương đế quốc! Quân Khương Lâm trong lòng cười lạnh một tiếng, ánh mắt nheo lại. Chỉ xem những thương tổn các người đã gây ra cho Quân gia chúng ta, lão tử nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các ngươi! Trước mắt bao người, Tiêu Hàn cùng Mộ Tuyết Đồng dẫn đầu tiến vào, phía sau là Hàn Yên Mộng cùng Tiêu Phượng Ngô. Hết thảy đều là một thân y bào trắng như tuyết, giống như một đóa Tuyết Liên đột nhiên nở rộ bên trong hồng trần thế tục.
- Hoàng đế bệ hạ giá lâm!
Một tiếng hô cao vút của tên thái giám giống như đang gào thét khi lên cơn động kinh, hoàng đế bệ hạ rốt cuộc cũng khoan thai tiến vào. Quân Khương Lâm trong lòng nhủ thầm:
- Con bà nó! Đồ ăn đều nguội lạnh cả rồi…
Người nào cũng như người nấy rập khuôn y chang nhau, cuối cùng cũng đi ngang qua sân khấu, Kim Thu tài tử yến rốt cục cũng bắt đầu, đương nhiên đối với Quân Khương Lâm mà nói thì bây giờ đã có thể bắt đầu rồi, còn đối với những tài tử muốn dùng biểu hiện của mình để nhảy vào Long Môn thì còn chưa tới.
Hoàng đế bệ hạ rốt cục nói ra:
- Các khanh cứ tùy ý!
Vì thế Quân đại thiếu gia, mập mạp, tiểu nha đầu Độc Cô Tiểu Nghệ, cùng với bảy huynh đệ Anh Hùng Hào Kiệt Trùng Thượng Tiền, mười người như thuận lý thành chương (tự nhiên) đem hai chiếc bàn gộp lại với nhau.
Thực tình cờ, ở phía trước cũng làm như thế, hiển nhiên mấy lão đầu này cũng không phải lần đầu tiên làm sự tình này, đối diện với bàn của Quân đại thiếu gia là chiếc bàn của những người trẻ tuổi, còn lại do Lý Du Nhiên cầm đầu, có thể cùng Quân đại thiếu gia hai mặt đối nghịch nhau.
Cư nhiên lại một lần nữa trùng hợp! Đường Nguyên vừa muốn nói gì, nhưng trực tiếp bị Quân đại cao nhân truyền âm bảo dừng lại, hiện tại, có thể không phải là lúc nói chuyện, cho dù là việc cấp bách đến đâu cũng phải làm như không có, trước mắt giải quyết xong việc này hẵng nói.
Bởi vì, kể từ khi Đường Nguyên đi tới, Quân Khương Lâm liền phát hiện có bốn cỗ thần niệm bí hiểm như có như không bao phủ trên người Đường Nguyên, tin chắc rằng chỉ cần Đường Nguyên có bất cứ hành động gì, đều cũng bị bốn người này cảm thấy! Điều này cũng nhờ vào sự huyền ảo của Khai Thiên Tạo Hóa công của Quân đại thiếu gia mới không bị bọn họ phát hiện, nếu như đổi lại là người khác chỉ sợ vài tiếng truyền âm kia cũng không thể dối gạt được! Cho nên hiên tại không được có bất kỳ hành động nào khác! Thậm chí sau khi kết thúc Kim Thu tài tử yến, trên đường về nhà mình và Đường Nguyên tạm thời không thể đàm luận chuyện này! Quân đại thiếu gia là ai, chỉ cần tùy tiện kể mấy câu chuyện cười đã làm cho Đường mập mạp đang chau mày lo lắng được giải trừ, tuy không khôi phục được tâm trạng như lúc ban đầu, nhưng cũng đã khôi phục được tám chín phần, ngay cả Độc Cô Tiểu Nghệ khuôn mặt nguyên bản phụng phịu muốn khóc bây giờ cũng nở nụ cười vô cùng vui vẻ, hung hăng liếc mắt nhìn Quân Khương Lâm một cái, sẳng giọng:
- Không để ý tới tên đăng đồ tử (háo sắc) ngươi nữa.
Tuy miệng nói thế nhưng rõ ràng đã không còn tức giận.
Cô bé này tính cách như đảo ngược hoàn toàn, trở thành một cô bé dễ thương vô cùng đáng yêu, mặc dù tính tình hơi có chút nóng nảy, tuy rất dễ nổi nóng nhưng dỗ dành cho vui vẻ lại càng dễ, càng không có tâm cơ phức tạp. Cùng một cô gái như thế ở cùng một chỗ tin tưởng bất kì ai cũng sẽ có cảm giác nhẹ nhàng, buông lỏng. Quân Khương Lâm trong lòng khẽ cười, cảm thấy thật thoải mái.
- Xin mời các vị khách quý đến từ Phong Tuyết Ngân Thành!
Một vị thái giám giữ cửa hô to một tiếng, ánh mắt mọi người đều hướng về cửa nhìn lại. Quân Khương Lâm vô cùng mẫn cảm, hắn cảm giác được trên mặt gia gia của mình rõ ràng co rút một chút, sau đó lập tức khôi phục. Hiển nhiên Phong Tuyết Ngân Thành bốn chữ này ở trong lòng lão gia tử, mang đến sóng gió ngập trời.
Phong Tuyết Ngân Thành lại có thể trở thành khách quý của Thiên Hương đế quốc! Quân Khương Lâm trong lòng cười lạnh một tiếng, ánh mắt nheo lại. Chỉ xem những thương tổn các người đã gây ra cho Quân gia chúng ta, lão tử nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các ngươi! Trước mắt bao người, Tiêu Hàn cùng Mộ Tuyết Đồng dẫn đầu tiến vào, phía sau là Hàn Yên Mộng cùng Tiêu Phượng Ngô. Hết thảy đều là một thân y bào trắng như tuyết, giống như một đóa Tuyết Liên đột nhiên nở rộ bên trong hồng trần thế tục.
- Hoàng đế bệ hạ giá lâm!
Một tiếng hô cao vút của tên thái giám giống như đang gào thét khi lên cơn động kinh, hoàng đế bệ hạ rốt cuộc cũng khoan thai tiến vào. Quân Khương Lâm trong lòng nhủ thầm:
- Con bà nó! Đồ ăn đều nguội lạnh cả rồi…
Người nào cũng như người nấy rập khuôn y chang nhau, cuối cùng cũng đi ngang qua sân khấu, Kim Thu tài tử yến rốt cục cũng bắt đầu, đương nhiên đối với Quân Khương Lâm mà nói thì bây giờ đã có thể bắt đầu rồi, còn đối với những tài tử muốn dùng biểu hiện của mình để nhảy vào Long Môn thì còn chưa tới.
Hoàng đế bệ hạ rốt cục nói ra:
- Các khanh cứ tùy ý!
Danh sách chương